Phỏng vấn con người của hành động: Tiến sĩ Hoàng Anh Tuấn

Chưa đến 30 tuổi, anh nhận bằng Tiến sĩ ngành Quản trị kinh doanh từ ĐH Califonia (Mỹ). Từng làm xúc tiến thương mại cho Liên minh EU, làm Giám đốc Marketing Microsoft VN. Sẵn sàng chia sẻ với bất cứ bạn trẻ nào có mong muốn vươn lên, phát triển bản thân. Anh đã rất nổi tiếng với câu nói: “Nếu tôi có một chiếc xe đạp cũ, cho thuê, tôi cũng có tiền. Nếu tôi có một chiếc chiếu rách, đem ra Mỹ Đình cho thuê, tôi cũng có tiền. Thú thật, tôi nhìn đâu cũng thấy tiền và các bạn có đến n cách kiếm tiền mà chẳng bao giờ phải nói nhà em nghèo” Chương trình Con đường thành công đã có buổi trao đổi khá thoải mái với Tiến sĩ Hoàng Anh Tuấn - Chủ tịch Chi hội Marketing Hà Nội – một con người điển hình của hành động.

doc52 trang | Chia sẻ: haohao89 | Lượt xem: 2025 | Lượt tải: 2download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Phỏng vấn con người của hành động: Tiến sĩ Hoàng Anh Tuấn, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Phỏng vấn con người của hành động: Tiến sĩ Hoàng Anh Tuấn Chưa đến 30 tuổi, anh nhận bằng Tiến sĩ ngành Quản trị kinh doanh từ ĐH Califonia (Mỹ). Từng làm xúc tiến thương mại cho Liên minh EU, làm Giám đốc Marketing Microsoft VN. Sẵn sàng chia sẻ với bất cứ bạn trẻ nào có mong muốn vươn lên, phát triển bản thân. Anh đã rất nổi tiếng với câu nói: “Nếu tôi có một chiếc xe đạp cũ, cho thuê, tôi cũng có tiền. Nếu tôi có một chiếc chiếu rách, đem ra Mỹ Đình cho thuê, tôi cũng có tiền. Thú thật, tôi nhìn đâu cũng thấy tiền và các bạn có đến n cách kiếm tiền mà chẳng bao giờ phải nói nhà em nghèo”… Chương trình Con đường thành công đã có buổi trao đổi khá thoải mái với Tiến sĩ Hoàng Anh Tuấn - Chủ tịch Chi hội Marketing Hà Nội – một con người điển hình của hành động. • Anh có thể chia sẻ bí quyết thành công mà anh tâm đắc nhất cho các bạn trẻ được không? Có 1 công thức như thế này: Học+ Hành= Thành Công Các bạn trẻ hay có thói quen học rất nhiều nhưng lại không có thực hành. Lý do vì họ sự thất bại, sợ mất vốn, sợ mất tiếng... Sợ mất những gì mà đôi khi họ cũng chưa có. Thế nên:   + Nguyên tắc Học: Học cái gì? Phải học từ những người Thành công để trở thành Thành Công hơn. Ví dụ: ta thấy những thầy nào trên thế giới là tỷ phú, triệu phú: Donal Trump, Robert Kiyosaki, Athony Robbins, Brian Tracy... Họ là những người Thầy số 1 thế giới- dễ dàng kiếm được vài triệu đô la 1 tuần. Phải học từ những người ấy mới nhanh Thành công được.   + Hành: các bạn thực hành những việc có ích cho xã hội. Học những gì mình thấy thích, thấy có ích thì chia sẻ lại, nói lại. Ví dụ: Học tiếng anh thì đi dạy tiếng anh, học võ thì đi dạy võ. Thực hành không phải bằng cách đi làm hùng hục cái gì đó mà là chia sẻ lại. Thành công không phải là có nhiều tiền, nhiều nhà cửa, xe cộ. Đó chỉ là số đo bề nổi. Thành công là mình sẽ trở thành ai. Như vậy, theo tôi thì:  Học+ Hành= Thành công. • Theo anh, trong lĩnh vực ứng dụng CNTT hiện nay, có những cơ hội nào mà các bạn trẻ có thể nắm bắt và tạo dựng được thành công? Với tôi, cơ hội CNTT nằm ở "phần mềm" nhé! Đó chính là Internet- vô cùng nhiều cơ hội. Các bạn có thể dùng Internet để kinh doanh hoặc để học tập, học Tiếng anh. VD: Trang skyquestcom.com, doanhtri.ning.com có rất nhều thông tin để các bạn học. Theo con số thông kê, hiện nay, số người dùng Internet ở Việt Nam xấp xỉ 30 triệu người. Mà số người dân Việt Namgần 50 triệu người dưới 35 tuổi. Số lượng người dùng Internet sẽ ngày càng tăng. Người ta dùng Internet không chỉ để đọc tin. Mà bây giờ, vào Internet để "google " xem mua bán gì; dùng trang doanhtri.ning.com là nơi để chia sẻ thông tin, kết nối, kết bạn rồi từ đó ứng dụng những điều đã học vào kinh doanh. Hoặc có thể dùng trang: "vatgia.com" để mở gian hàng trên đó. Bây giờ, các bạn phải biết tạo cho mình thế nào là email marketing, marketing trên mạng xã hội... Đó mới là cơ hội CNTT mà tôi muốn nói.  • Anh có lời khuyên gì dành cho các bạn trẻ đang ấp ủ ước mơ khởi nghiệp? Muốn khởi nghiệp, đầu tiên phải xác định cho mình 1 hình mẫu. VD: bạn muốn giống anh này, giống chú kia. Nên bây giờ, tôi sẽ phấn đấu để được như thế. Và tiếp theo là liên lạc với họ thông qua nhiều công cụ trên Internet như email, facebook, google để tìm kiếm họ; học hỏi và phấn đấu để được giống họ. Chúng ta muốn Thành Công, phải khởi động ngay từ bây giờ, đừng nghĩ rằng: "chú ấy bận lắm", "chú ấy không gặp mình đâu". Đừng nghĩ thế!!! Không nên nghĩ xấu cho người tốt. Bạn trẻ Việt Nam có rất nhiều người máu lửa nhưng cũng có không ít bạn còn e sợ. Không nên áp đặt suy nghĩ của mình cho suy nghĩ của người khác. Rõ ràng đây là 2 hệ điều hành khác nhau. 1 cái chạy trên đầu bạn, 1 cái chạy trên đầu người ta. Hệ điều hành của bạn chắc gì đã chạy được trên máy của người ta mà cứ nghĩ hộ người ta. Trẻ là phải hành động. Thích gặp người nào thì phải tìm mọi cách liên lạc và gặp họ bằng được. Học từ những người Thành Công - Đó là cách học tốt nhất, nhanh nhất và hiệu quả nhất. • Nghe những lời chia sẻ của anh thì hình như đã có rất nhiều bạn trẻ từng tìm đến anh để xin ý kiến? Có nhiều lắm, xung quanh tôi lúc nào cũng có rất nhiều anh em cùng chia sẻ sứ mệnh và chúng tôi cùng đi đến đích với nhau. Các bạn có thể kiểm chứng điều đó. Lúc nào gặp tôi, các bạn cũng sẽ thấy những bạn đó. Vì khi muốn chinh phục 1 đỉnh cao, không thể chinh phục một mình được. Mà phải có sự hỗ trợ, giúp đỡ của anh em, bạn bè. Các bạn đến với CLB Doanh Trí, sẽ thấy có rất nhiều anh em lúc nào cũng tập trung ở đây. Họ tập trung gần như là cả ngày. Người ta liên tục đi cùng chia sẻ, học từ nhau và cùng đi đến Thành Công. • Ngoài vai trò là Chủ tịch chi hội Marketing Hà Nội, anh còn là cố vấn cho nhiều tổ chức của giới trẻ. Anh có thể chia sẻ với chương trình về những vai trò đó được không? Tôi rất ủng hộ các hoạt đông của các bạn trẻ. Các bạn có thể liên hệ để tôi sẽ đến nói chuyện cùng các bạn, tôi sẽ chia sẻ thêm cho các bạn 1 số kiến thức về kinh doanh, vừa học lại vừa hành được. Điều tuyệt vời nhất là chúng ta có thể vừa học, vừa kết nối thành 1 mạng xã hội văn minh. Xin cảm ơn anh với những chia sẻ trong buổi trao đổi ngày hôm nay. Rất mong trong thời gian tới, sẽ tiếp tục nhận được sự cộng tác của anh dành cho Chương trình Con đường Thành công, để có thể giúp thêm được thật nhiều bạn trẻ trên con đường đi đến Thành Công. Thanh Mai thực hiện Hành trình đi tìm con đường: Gặp người tiếp sức “Cuộc hành trình có ý nghĩa nhất chính là cuộc hành trình bên trong mỗi chúng ta” Trên chặng hành trình tôi đi, những lúc bước chân yếu mềm, những khi dò dẫm tìm lối, tôi đã ước ao đến cháy lòng có một ai đó sẽ nâng đỡ ước mơ tôi, có một ai đó sẽ giúp tôi thổi bùng lên ngọn lửa khát vọng đang leo lét bởi những vấp ngã…Để rồi tôi sẽ lại mạnh mẽ bước đi, tràn đầy niềm tin và ước vọng. Và một ngày, cái ao ước bấy lâu ấy đã trở thành hiện thực khi tôi gặp cô – Phạm Chi Lan với câu nói đã ngấm sâu vào tâm trí tôi: “Bất kỳ người lính nào cũng phải ước mơ trở thành vị tướng”. Tôi thấy trong đó ước mơ tôi, ước mơ của một Violet bé nhỏ trở thành một Hoa hồng rực rỡ - nữ hoàng của muôn loài hoa. Gặp cô, nói chuyện với cô, chia sẻ bước đường tôi đi, tôi cảm thấy như mình được truyền một dòng năng lượng dồi dào, đầy sinh lực để tự tin vững bước. Thưa cô Phạm Chi Lan, chương trình CON ĐƯỜNG THÀNH CÔNG trong quá trình thực hiện đã tìm hiểu ước mơ của nhiều bạn trẻ. Có những ước mơ đẹp bình dị và đầy ý nghĩa, lại có những ước mơ hết sức táo bạo. Tuy nhiên những ước mơ ấy đã gặp phải không ít trở ngại và rào cản đặc biệt từ phía gia đình, người thân và bạn bè. Theo cô, làm thế nào để vượt qua những rào cản đó?” Tôi nghĩ, dù sao kinh nghiệm của các bạn trẻ cũng ít hơn so với những người lớn tuổi trong gia đình hoặc bạn bè bên ngoài. Vì thế, điều đầu tiên các bạn cần làm là biết lắng nghe, và tìm hiểu thêm. Các bạn không nên quá tin vào ước mơ, quyết định của mình và cho rằng mọi lời phản đối đều không đúng. Nhiều bạn muốn tìm cách vượt qua sự cản trở đó hơn là tự xem xét lại tính đúng đắn trong quyết định của mình. Các bạn cần tránh sự chủ quan, vì ngay cả những người lớn tuổi, có kinh nghiệm cũng vẫn có thể mắc phải sai lầm do chủ quan. Thế giới và môi trường hiện nay thay đổi quá nhanh, các yếu tố tác động vào nhau rất nhiều, nên kinh nghiệm của ngày hôm qua chưa chắc đã đúng với ngày hôm nay. Do vậy, đối với bất kỳ ai, xem xét một cách cẩn trọng tất cả các vấn đề liên quan trước khi ra quyết định bao giờ cũng là điều cần thiết. Các bạn cần đặt những ước muốn của mình trong bối cảnh chung để xem xét tính phù hợp của nó. Không thể chỉ đơn thuần dựa trên những sở thích và mong muốn của cá nhân. Vì có khi điều mà bạn nghĩ là hay, là tốt nhưng chưa chắc xã hội đã thừa nhận, hoặc có thể môi trường sống đã thay đổi, ý tưởng của bạn đã không còn phù hợp hoặc khả thi nữa mà bạn không nhận ra. Trong gia đình, cha mẹ đưa ra lời khuyên cho con cái thường xuất phát từ lòng thương yêu và mong muốn an toàn cho con. Sự lo lắng của cha mẹ cùng những khác biệt về suy nghĩ giữa hai thế hệ làm các bạn nhiều khi cảm thấy bị cản trở.  Vì thế, các bạn nên tham vấn thêm các anh chị cùng thế hệ với mình hoặc mang ra tranh luận với các bạn cùng lứa, rồi sau đó trình bày, thuyết phục lại cha mẹ. Tóm lại, điều đầu tiên các bạn cần làm là nhìn lại mình, kiểm tra các cách khác nhau xem quyết định của mình có đúng hay không. Quá trình xem xét, tham vấn này sẽ giúp bạn nhìn vấn đề một cách đầy đủ, toàn diện hơn, kể cả thấy được đâu là trở ngại trên con đường mình chọn, và do vậy chín hơn trong quyết định của mình. Thứ hai, nếu sau khi xem xét, các bạn thấy quyết định của mình đã đúng đắn, thì đấy là lúc các bạn cần phải vượt lên những rào cản để thực hiện ước mơ của mình. Trong thực tế, đã có không ít bạn vượt qua những quan niệm thông thường của xã hội để đi theo chiến lược, chí hướng của bản thân và đã thành công. Tất nhiên, thời gian đầu sẽ hết sức vất vả, nhưng một khi đã theo là phải theo đến cùng và phải tự mình chịu trách nhiệm với những bước đi của mình. Nếu không thành công thì không được phép quay lại đổ lỗi cho những người đã không ủng hộ mình. Có gan làm thì phải có gan chịu. Trong cuộc sống, mọi thứ đều có giá của nó, không có cái gì là cho không. “Để có được những thành công như ngày hôm nay thì những thế hệ đi trước đã phải đánh đổi những gì?” – Đó là câu hỏi của không ít bạn trẻ. Cô có thể chia sẻ với các bạn về điều này? Ảnh: Vietnamnet Cái giá phải trả trước hết chính là tâm lực, sức lực, suy nghĩ và thời gian mà mình phải bỏ ra, phải gạt sang một bên những ham muốn khác để tập trung cho ước vọng của mình. Ngoài ra còn có những trở ngại phải vượt lên, những cú ngã đau phải chấp nhận. Khi theo đuổi với tinh thần dấn thân vì một mục đích nào đó thì phải gạt ra ngoài những cái khác, chấp nhận một số hi sinh nhất định. Ví dụ như, nếu muốn theo đuổi con đường học tập, nghiên cứu khoa học chẳng hạn, thì phải sẵn sàng quên đi chuyện tiền bạc, địa vị cũng như chế độ đãi ngộ cao, ít nhất cho đến khi được nhìn nhận bởi ai đó có thể đánh giá đúng và trả công đích đáng cho mình… Những cái như thế thường xảy ra, nhất là trong điều kiện xã hội nước ta trước đây cũng như hiện nay. Ai cũng phải sẵn lòng trả giá, đặc biệt đối với những người trẻ tuổi. Nếu bây giờ các bạn thích học hành, nghiên cứu, hoặc muốn phát triển nhanh trong lĩnh vực chuyên môn mà mình theo đuổi thì ít nhất phải biết nhịn bớt phần nào thời gian vui chơi, giải trí. Thời nay rất nhiều thú vui lôi cuốn, nếu quá ham chơi thì làm sao các bạn thành tài được. Thời tôi trẻ ở Hà nội gần như không có vui chơi, có chăng chỉ là vào chiều thứ 7 đi ra hiệu sách ngoại văn ở phố Tràng Tiền để nghe nhạc ké. Mặt khác, điều kiện học tập, làm việc của chúng tôi ngày xưa cũng kham khổ hơn nhiều so với bây giờ. Có thể phần nào vì thế mà chúng tôi tập trung cho sự học, cho công việc, nhưng cái chính là chúng tôi hiểu rằng không ai có thể học cho mình, tạo năng lực cho mình nếu tự mình không cố gắng. Chúng tôi cũng ý thức rất rõ công việc mình làm, trách nhiệm của mình với Tổ quốc, với xã hội. Với mục tiêu là giúp các bạn trẻ có được nhận thức đúng đắn về bản thân và cuộc sống, chương trình CON ĐƯỜNG THÀNH CÔNG có kế hoạch mở ra nhiều chủ đề khác nhau để trao đổi, làm sáng rõ những khúc mắc trong suy nghĩ của các bạn. Với chủ đề đầu tiên là SỐ PHẬN, chương trình đã nhận được một số câu hỏi. Một trong những câu hỏi đó là: “Có phải mỗi người sinh ra đều có một số phận định trước không ? Nếu có, thì có cách nào để thay đổi?”. Cô nghĩ sao về điều này? Tôi không tin là có số phận định trước. Có thể có nhưng ngay cụ Nguyễn Du cũng nói: “Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều”. Tất nhiên hoàn cảnh gia đình và môi trường sống có thể đặt mỗi người ở một điểm xuất phát thấp hơn hoặc thuận lợi hơn so với những người khác. Tuy nhiên, chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi được nếu như có chí hướng và có quyết tâm cao. Trên thực tế, không ít người xuất thân từ những gia đình giàu có, nhưng rút cục đến cuối đời bát cơm cũng không có mà ăn. Ngược lại, có những người xuất thân từ nghèo đói, thậm chí là thấp hèn trong xã hội nhưng đã vươn lên và trở thành những người nổi danh, thành đạt lớn. Mỗi người phải tự quyết định lấy số phận cho mình chứ không phải ai khác. Bây giờ có rất nhiều bạn xem số ở các thầy bói, hoặc xem tử vi trên internet. Các bạn có xem thì nên chỉ để biết. Nếu có điều gì “thầy phán” không hay, nghịch với mình thì phải biết khắc phục và vượt qua, còn nếu có những điều tốt thì phải biết tận lực phát huy để đạt được những kết quả tốt hơn. Các bạn không nên xem số để rồi chấp nhận theo nó, để nó đè nặng lên mình, bó buộc mình theo những gì gọi là số phận. Con người muốn thành công thì phải biết vượt lên trên số phận. Có bạn đã chia sẻ với chương trình như sau: “Em sinh ra trong một gia đình bình thường, và cũng là một người hết sức bình thường về cả năng lực lẫn ngoại hình, các mối quan hệ cũng không có gì đặc biệt… Em muốn được thành công nhưng thực sự em không biết làm thế nào cả.” Về điều này, cô có lời khuyên nào cho các bạn? Đa số người ta sinh ra ở những gia đình bình thường đấy chứ. Năng lực thì ngay các bậc thiên tài cũng phải học, phải rèn mới có. Ngoại hình đâu phải là yếu tố quan trọng nhất, vì “cái nết đánh chết cái đẹp” mà (trừ khi bạn muốn thi hoa hậu)! Còn quan hệ thì phải tự mình xây dựng quan hệ thân thiện, hợp tác tốt với những người xung quanh, và muốn vậy trước hết tự mình phải có lòng tốt, phải sống tốt với mọi người. Quan hệ theo kiểu tìm kiếm ô dù, móc ngoặc thì các bạn trẻ phải tuyệt đối tránh xa, đừng lao vào đó mà mọi người khinh cho. Hãy nhìn xung quanh bạn, bạn sẽ thấy có vô vàn người bình thường, sống có lương tâm, trách nhiệm, làm việc hết mình để nuôi mình, nuôi gia đình và đóng góp cho đời. Dù họ không nổi tiếng, không giàu có hoặc ở địa vị cao sang, nhưng họ rất đáng quý trọng và đối với tôi, họ là những người thành công. Hơn nữa, còn có nhiều người xuất phát từ những điều kiện rất khó khăn, nhưng do có ý chí, nỗ lực vươn lên, họ đã thành đạt. Điều quan trọng là phải có khát vọng, có ý chí vươn lên không ngừng. Chương trình rất cảm ơn những chia sẻ của cô. Tôi tin ý chí và khát vọng sẽ giúp chúng tôi đi đến cuối chặng hành trình của mình, một chặng hành trình của thành công và hạnh phúc. Và một điều vô cùng ý nghĩa cô đã để lại trong tôi, đó chính là chữ “DÁM”: Dám ước mơ – Dám theo đuổi – Dám trả giá – Dám thành công. Nguyễn Thuý Hà Phỏng vấn người chiến thắng sự nghiệt ngã của số phận Nguyễn Công Hùng “Khi bạn sinh ra có những thứ bạn không thể lựa chọn, người ta gọi đó là số phận” Tôi đọc được câu này trong loạt bài giới thiệu về những tấm gương chiến thắng số phận trong chương trình Người đương thời. Mở ra chủ đề SỐ PHẬN, chúng tôi đã tìm gặp một trong những gương mặt ấy để tìm hiểu những quan niệm, suy nghĩ của anh về Số phận. Anh là Nguyễn Công Hùng - người dùng một ngón tay để mở ra thế giới. Theo anh, có phải Số phận của mỗi người đã được định trước? Nếu đúng như vậy, thì có cách nào để thay đổi Số phận đó không?  Có rất nhiều người tin vào sự số phận đặt trước cho họ, nhưng đối với cá nhân Hùng, điều quan trọng là phải nuôi dưỡng ước mơ của mình và thực hiện ước mơ ấy. Nếu như Hùng chỉ ngồi chờ vào số phận thì có lẽ giờ này Hùng cũng không được ngồi đây – Trung tâm nghị lực sống. Đối với những người khuyết tật, để có thể vượt lên và chiến thắng được số phận của mình thì điều quan trọng là họ phải vượt qua được những mặc cảm tự tin của bản thân để hoà nhập với xã hội, vi họ thường sống khép mình và bi quan về cuộc sống. Điều này đòi hỏi sự  nỗ lực của chính  bản thân mỗi người và  sự giúp đỡ của cộng đồng. Trung tâm Nghị lực sống ra đời với mục đích truyền  cho những người khuyết tật một nghị lực để "sống", học tập và làm việc, để kết nối với tất cả mọi người và trở thành một người có ích cho xã hội Theo anh, những người Việt thành công có tin vào Số phận định trước không? Một ngày bình thường của Nguyễn Công Hùng. Bàn làm việc chính là chiếc phản anh ngủ. Theo như suy nghĩ và cảm nhận của bản thân Hùng thì những người Việt thành công không bao giờ bằng lòng với những gì mà số phận đã định ra cho họ mà họ luôn có những bứt phá ngoạn mục thì mới đạt được những thành công như bây giờ. Ví dụ trong lĩnh vực công nghệ thông tin, Trương Gia Bình là một người đã đạt được rất nhiều thành công, nhưng không thể coi những thành quả ấy là do số phận mang lại mà chính là nhờ sự nỗ lực bứt phá của anh bằng rất nhiều ý tưởng táo bạo và độc đáo. Có một bạn đã gửi đến chương trình một câu hỏi như sau: “Tôi là một người hết sức bình thường: ngoại hình bình thường, không có tài năng gì nổi bật, sinh ra trong một gia đình bình thường, không có địa vị xã hội; bạn bè và những người quen biết cũng là những người bình thường… Tôi đã nghĩ cuộc đời mình rồi sẽ chẳng có gì đặc biệt hết. Tôi đã thấy nhiều người thành công, nhưng tôi chẳng biết phải làm thế nào. Tôi nên làm gì để cuộc đời tôi khác đi?” Anh có lời khuyên nào cho bạn ấy? Hùng cũng sinh ra ở nơi khỉ ho cò gáy, gia đình cũng khó khăn đấy thôi. Theo Hùng điều quan trọng vẫn là ước mơ và động lực trong mỗi người. Có rất nhiều người thành công xuất phát điểm của họ cũng rất bình thường mà. Có bạn lại hỏi: “Tôi đã cố gắng và nỗ lực rất nhiều để theo đuổi ước mơ của mình. Nhưng mãi mà chẳng đạt được gì cả. Kết quả chỉ là những thất bại, hoặc nếu có thì cũng quá nhỏ bé. Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy rất mệt mỏi, cô độc và bất lực. Tôi bắt đầu có cảm giác là cái số của tôi nó là như thế rồi, có cố nữa cũng chẳng được. Tôi nên tìm một con đường khác dễ dàng hơn hay đi tiếp con đường tôi đã đi? Tôi phải làm gì đây?”. Anh sẽ nói gì với bạn ấy? Điểm tựa để vượt lên số phận Đó chẳng phải do số phận đâu, vì nếu thế thì làm gì có những con người bứt phá nữa. Bạn hãy cố gắng thêm một lần nữa xem sao, kiên nhẫn để theo đuổi ước mơ của mình. Những kết quả ban đầu là nhỏ nhưng nó sẽ to dần, giống như Hùng ngày xưa chỉ ước mơ có một chiếc máy tính Pentum III thôi nhưng bây giờ Hùng đã có chiếc máy tính cao cấp và rất nhiều máy tính nữa. Ước mơ xây dựng trang web conghung.com thành một trang có tên tuổi, Hùng đã phải nhọc nhằn rất nhiều vì nó. Hết cái này trục trặc đến cái khác trục trặc và nhiều vướng mắc nữa thì cũng phải ngày đêm tìm cách xử lý, tìm hướng này hướng khác, phương pháp này phương pháp khác để làm sao cho nó phát triển, chứ không phải tự nhiên mà có được như bây giờ. Rất nhiều trang web cùng thời với Hùng đã ngừng hoạt động, có thể là do họ không đủ kiên nhẫn, cũng có thể là họ bận bịu những việc khác. Ước mơ của Hùng là xây dựng trang tin công nghệ thông tin và Hùng theo đuổi ước mơ đó. Bây giờ trang web đã rất hiệu quả so với hồi đầu. Anh trả lời những câu hỏi với khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc và lạc quan. Hình ảnh của anh và cuộc đời anh làm tôi nhớ đến nhà vật lý thiên văn số 1 thế giới, nhà bác học vĩ đại trên chiếc xe lăn – Stephen Hawking. Hai con người, hai thế hệ, hai đất nước, hai niềm đam mê cùng phải chịu sự nghiệt ngã đến tận cùng của số phận - một cơ thể bất động và teo tóp nhưng họ đã vươn lên để sống và cống hiến bằng một ý chí phi thường, bằng một khát vọng không thể quật ngã. Họ đã không thể lựa chọn cho mình một cơ thể bình thường nhưng họ đã giành cho mình quyền được sống, sống một cuộc sống đích thực - một nhà vật lý lỗi lạc và một người truyền nghị lực sống mạnh mẽ. Tạm biệt anh Công Hùng, tôi trở về văn phòng. Hàng trăm con người với hàng trăm chiếc xe đang đi lại tấp nập trên đường. Ai trong số họ biết mình đang đi về đâu? Ai trong số họ đang dồn sinh lực để theo đuổi mục tiêu của đời mình? Ai cũng có nhiều sức lực, nhiều thời gian hơn Công Hùng và Stephen Hawking nhưng có mấy người “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương” như Công Hùng, có mấy người “ý thức được cuộc sống là quý giá” như Stephen Hawking? Bao nhiêu người đang phung phí thời gian và sức lực để ngồi than cho cái số phận hẩm hiu của mình, để kêu rằng sao tôi khổ quá, sao tôi bất hạnh thế này, rồi sau đó vẫn tiếp tục ngồi đó mà thẩn thơ “giá như”: giá như gia đìn