Tóm t t: Dịch thuật được coi là một ngành khoa
học và cũng là một lĩnh vực nghệ thuật. Mỗi văn bản
dịch thường hàm chứa những yếu tố sáng tạo nhất
định và vì thế dịch văn học-nghệ thuật được xem là
một loại hình hoạt động sáng tạo, còn bản thân dịch
giả ngoài năng lực sáng tạo phải mang trong mình
những phẩm chất của một nhà văn – người sáng tạo
nghệ thuật trong một khuôn khổ cho sẵn.
Khi bàn về ý tưởng sáng tạo trong dịch văn họcnghệ thuật, chúng ta cần làm rõ những nội dung liên
quan đến vấn đề này là: Dịch giả có phải là người đồng
sáng tạo trong việc cho ra đời một bản dịch chất
lượng? Người dịch có thể sáng tạo gì trong một bản
dịch? Sáng tạo như thế nào để bản dịch không phản lại
nguyên tác? Chủ đích của sáng tạo trong dịch thuật là
gì?. Nói một cách khác là cần phải làm rõ chủ thể
sáng tạo, hình thức và nội dung sáng tạo, phạm vi và
mức độ sáng tạo, ý tưởng và mục đích sáng tạo khi
chuyển dịch một tác phẩm văn học-nghệ thuật từ ngôn
ngữ này sang một ngôn ngữ khác.
Bài viết nhằm góp thêm tiếng nói bàn về những ý
tưởng sáng tạo trong dịch thuật nói chung và dịch văn
học-nghệ thuật nói riêng, nhận diện và đánh giá những
ý tưởng sáng tạo trong một bản dịch cũng như phân
tích một số thao tác, thủ thuật trong việc dịch để phát
huy khả năng sáng tạo của dịch giả mà vẫn bảo đảm
sự trung thành với nguyên tác và độ chuẩn xác của
bản dịch.
Về nội dung, bài viết đề cập đến hai vấn đề chính:
a/ Ý tưởng sáng tạo - nhân tố quan trọng trong dịch
văn học-nghệ thuật; b/ Nhận diện và đánh giá những ý
tưởng sáng tạo trong một bản dịch văn học thông qua
đối chiếu ngôn ngữ.
16 trang |
Chia sẻ: thanhle95 | Lượt xem: 296 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bàn về ý tưởng sáng tạo trong dịch văn học - nghệ thuật, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tiu ban 1: Đào to chuyên ng
292
BÀN VỀ Ý TƯỞNG SÁNG TẠO TRONG DỊCH VĂN HỌC-NGHỆ THUẬT
Nguyn Danh Vu
Trường Đại học Hà Nội
Tóm t
t: Dịch thuật được coi là một ngành khoa
học và cũng là một lĩnh vực nghệ thuật. Mỗi văn bản
dịch thường hàm chứa những yếu tố sáng tạo nhất
định và vì thế dịch văn học-nghệ thuật được xem là
một loại hình hoạt động sáng tạo, còn bản thân dịch
giả ngoài năng lực sáng tạo phải mang trong mình
những phẩm chất của một nhà văn – người sáng tạo
nghệ thuật trong một khuôn khổ cho sẵn.
Khi bàn về ý tưởng sáng tạo trong dịch văn học-
nghệ thuật, chúng ta cần làm rõ những nội dung liên
quan đến vấn đề này là: Dịch giả có phải là người đồng
sáng tạo trong việc cho ra đời một bản dịch chất
lượng? Người dịch có thể sáng tạo gì trong một bản
dịch? Sáng tạo như thế nào để bản dịch không phản lại
nguyên tác? Chủ đích của sáng tạo trong dịch thuật là
gì?... Nói một cách khác là cần phải làm rõ chủ thể
sáng tạo, hình thức và nội dung sáng tạo, phạm vi và
mức độ sáng tạo, ý tưởng và mục đích sáng tạo khi
chuyển dịch một tác phẩm văn học-nghệ thuật từ ngôn
ngữ này sang một ngôn ngữ khác.
Bài viết nhằm góp thêm tiếng nói bàn về những ý
tưởng sáng tạo trong dịch thuật nói chung và dịch văn
học-nghệ thuật nói riêng, nhận diện và đánh giá những
ý tưởng sáng tạo trong một bản dịch cũng như phân
tích một số thao tác, thủ thuật trong việc dịch để phát
huy khả năng sáng tạo của dịch giả mà vẫn bảo đảm
sự trung thành với nguyên tác và độ chuẩn xác của
bản dịch.
Về nội dung, bài viết đề cập đến hai vấn đề chính:
a/ Ý tưởng sáng tạo - nhân tố quan trọng trong dịch
văn học-nghệ thuật; b/ Nhận diện và đánh giá những ý
tưởng sáng tạo trong một bản dịch văn học thông qua
đối chiếu ngôn ngữ.
Abstract: Translation may be considered as a
science and an art creation sector. Each translation
work usually contains certain creativities. Therefore,
art-literary translation is also supposed to be a kind of
creation activities, meanwhile translators, apart from
their creation competence, should own qualities and
conduct of a writer - an art creator within available
frameworks and scopes.
When talking about creative ideas of art-literary
translation, we should investigate the following related
issues: Whether translators are co-creators of a high
quality translation work? What translators could create
in their translation products? In what ways translators
could develop their creative ideas while trying to be
loyal and faithful to the original work? What are the
goals of creation?... In other words, we should
investigate the subject, the form and content, the rate
and scope, the idea and aim of creation activities while
transforming a literary work from one language into
another?
In an attemp to contribute to discussing creative
ideas in translation in general and art-literary
translation in particular, identifying and evaluating
creative ideas in a translation work, as well as,
analyzing some translation operations and techniques
to mobilize translator creativities and ensure
faithfulness and accuracy of a translation product.
With reference to the content of the article, we want
to mention two issues: 1/ Creative ideas - an important
factor of art-literary translation; 2/ Identifying and
evaluating creative ideas through language comparison
and contrast methods.
Phần mở đầu
Dịch thuật là một ngành khoa học và cũng là
một lĩnh vực nghệ thuật. Thường thì trong mỗi
văn bản dịch đều hàm chứa những yếu tố sáng tạo
nhất định. Tuy nhiên, các yếu tố này phân bố
không đồng đều nên trong những bản dịch khác
nhau phạm vi và mức độ và sáng tạo cũng được
thể hiện một cách khác nhau. Căn cứ vào loại hình,
chúng ta có thể quy các văn bản dịch thành hai
loại chủ yếu: Văn bản dịch mang phong cách nghệ
thuật (dịch văn học-nghệ thuật) và văn bản dịch
không theo phong cách nghệ thuật (dịch chuyên
ngành). Ở đây, cái để phân biệt một bản dịch nghệ
Chin lc ngoi ng trong xu th hi nhp Tháng 11/2014
293
thuật với một bản dịch không nghệ thuật chính là
ở yếu tố sáng tạo.
Dịch văn học-nghệ thuật là một loại hình hoạt
động mang đậm dấu ấn sáng tạo của dịch giả. Vì
lẽ đó, ngoài khả năng biết chuyển đổi một cách
chính xác và trung thành những thông điệp từ văn
bản gốc sang văn bản dịch, dịch giả còn phải là
người có khả năng sáng tạo và mang trong mình
phẩm chất của một nhà văn - người làm nghệ
thuật. Yêu cầu chung đối với các dịch giả văn học
là họ phải am hiểu sâu sắc văn hóa, tinh thông
ngôn ngữ của nguyên tác và tiếng mẹ đẻ, thấu
hiểu và có sự đồng điệu với tác giả về phong cách,
tâm hồn, thái độ, cách nhìn nhận, đánh giá con
người và hiện thực, có khả năng chuyển hóa, tái
tạo và sáng tạo - sáng tạo trong một chừng mực có
thể và theo một khuôn khổ cho sẵn.
Bàn về dịch thuật, PGS. TS Nguyễn Văn Dân -
Chủ tịch Hội đồng Văn học dịch Hội Nhà văn Việt
Nam khẳng định: “Dịch thuật là một lĩnh vực vừa
mang tính khoa học vừa mang tính nghệ thuật, là
một lĩnh vực vô cùng nhọc nhằn nhưng đem lại
niềm vui sáng tạo cho người dịch... Giá trị sáng
tạo trong dịch thuật chính là cái làm cho nó trở
thành một nghề cao quý không thua kém bất cứ
một nghề sáng tạo nào. Tuy nhiên, sáng tạo trong
dịch thuật không giống với sáng tạo trong sáng tác
văn học. Sáng tạo ở đây không có nghĩa là người
dịch được quyền tạo ra một văn bản khác hẳn với
văn bản gốc. Sáng tạo ở đây là người dịch phải lựa
chọn được các từ ngữ và cách diễn đạt tương
đương chính xác nhất trong vô số cách diễn đạt để
chuyển tải trung thành nội dung và ý đồ nghệ
thuật của văn bản gốc. Đó chính là sáng tạo nghệ
thuật” (xem Nguyễn Văn Dân, 2012). Dịch giả
Thúy Toàn cũng nhấn mạnh: “Dịch tức là làm
nghệ thuật. Công việc dịch thuật không phải là
một sự chuyển ngữ thông thường, mà người dịch
phải như một nhà văn thực thụ, “tái sinh” tác
phẩm sao cho phù hợp với tiếng mẹ đẻ nhưng vẫn
phải giữ được văn phong gốc của tác giả” (xem
“Lao động” số ra ngày 04/12/2010, tr.5).
Mục đích của bài viết nhằm góp thêm tiếng nói
bàn về những ý tưởng sáng tạo trong dịch thuật
nói chung và dịch văn học-nghệ thuật nói riêng,
nhận diện và đánh giá những ý tưởng sáng tạo
trong một bản dịch, phân tích một số thao tác
được sử dụng trong quá trình dịch nhằm phát huy
năng lực sáng tạo của dịch giả và cho ra đời một
bản dịch có chất lượng.
Về nội dung, bài viết đề cập đến hai vấn đề
chính: a/ Ý tưởng sáng tạo – nhân tố quan trọng
trong dịch văn học-nghệ thuật; b/ Nhận diện và
đánh giá những ý tưởng sáng tạo trong dịch văn
học-nghệ thuật thông qua đối chiếu ngôn ngữ.
Về phạm vi nghiên cứu, do khuôn khổ có hạn
của bài viết, chúng tôi chủ yếu chỉ điểm qua (một
cách ngẫu nhiên) một số bản dịch từ tiếng nước
ngoài ra tiếng Việt và ngược lại thông qua đối
chiếu trên một số bình diện và cấp độ ngôn ngữ
giữa bản dịch và nguyên tác.
Lý tưởng sáng tạo – nhân tố quan trọng
trong dịch văn học-nghệ thuật
Sáng tạo (trong tiếng Anh là Create, creation,
creativity, còn trong tiếng Pháp là Créer, création)
là một phần không thể thiếu trong hoạt động nghệ
thuật cũng như mọi lĩnh vực đời sống hàng ngày.
Sáng tạo là hoạt động tạo ra bất kỳ cái gì đó đồng
thời có hai thuộc tính: Tính mới và tính ích lợi -
nghĩa là tạo tác nên những gì mới hơn (so với
những cái cũ) hoặc những gì mới mẻ (mà trước
đấy chưa từng có) và có một giá trị nhất định (có
ích). Nói cách khác, sáng tạo là tạo ra một cái gì
đó mới mẻ, khác biệt, có giá trị... và không theo
những cách thức thông thường.
Một ý tưởng sáng tạo là một ý tưởng mới,
không chấp nhận lối mòn có sẵn, không thuận
theo thói thường trong phán đoán, tư duy, cách
nhìn nhận..., cố gắng vượt qua những mặt trái,
những bất cập... để phát hiện ra những cái mới mẻ,
đúng đắn, thực chất và có giá trị. Tuy nhiên, giữa
ý tưởng và hiện thực có một khoảng cách lớn: Để
một ý tưởng trở thành yếu tố sáng tạo trong hiện
thực là điều không đơn giản và dễ dàng.
Ý tưởng sáng tạo trong dịch thuật là những ý
định, những tìm tòi của dịch giả nhằm tạo ra điều
mới mẻ, khác lạ hay độc đáo trong bản dịch, làm
Tiu ban 1: Đào to chuyên ng
294
cho bản dịch hấp dẫn hơn đối với người đọc mà
vẫn đảm bảo độ chính xác và sự trung thành với
nguyên bản. Nói cách khác, đây là ý đồ nghệ thuật
mang dấu ấn sáng tạo của dịch giả. Tuy nhiên,
một ý tưởng sáng tạo sẽ vẫn chỉ là ý tưởng, là
mong muốn khám phá, là khả năng... chưa thể trở
thành hiện thực nếu ý tưởng đó không có giá trị và
không được thừa nhận.
Khi bàn về những ý tưởng sáng tạo trong dịch
thuật nói chung và dịch văn học-nghệ thuật nói
riêng, chúng ta cần làm rõ những vấn đề liên quan
sau: Dịch giả có phải là người đồng sáng tạo trong
việc cho ra đời một bản dịch chất lượng? Người
dịch có thể sáng tạo gì trong một bản dịch? Sáng
tạo như thế nào để bản dịch không phản lại
nguyên tác? Chủ đích của sáng tạo trong dịch văn
học-nghệ thuật là gì? Nói một cách khác là cần
phải làm rõ chủ thể sáng tạo, hình thức và nội
dung sáng tạo, phạm vi và mức độ sáng tạo, ý
tưởng và mục đích sáng tạo khi chuyển dịch một
tác phẩm nghệ thuật từ ngôn ngữ này sang một
ngôn ngữ khác.
1.1. Về chủ thể sáng tạo: Có thể coi dịch
phẩm văn học-nghệ thuật là một tác phẩm đồng
sáng tạo: Trước hết và quan trọng hơn cả là sáng
tạo của tác giả để cho ra đời một tác phẩm có chất
lượng và sau đó là sáng tạo của dịch giả. Xét về
bản chất, dịch nghĩa là viết lại một tác phẩm bằng
một ngôn ngữ khác nên công việc này đòi hỏi
người dịch phải có một khả năng xử lý ngôn ngữ
và sáng tạo rất cao. Nói cách khác, dịch giả là nhà
văn thứ hai được quyền sáng tạo trên nền tảng
sáng tác của tác giả - nhà văn thứ nhất, nghĩa là
sáng tạo trong khuôn khổ và theo nguyên mẫu cho
trước. Chính vì lẽ đó, dịch thuật với tư cách là một
ngành khoa học đòi hỏi người dịch phải tuân thủ
những nguyên tắc, chuẩn mực mang tính nghề
nghiệp nhưng lại phải có sự linh hoạt và khả năng
sáng tạo. Khi xem xét, đánh giá một bản dịch
chúng ta phải tạo cho mình một tâm thế sẵn sàng
tiếp đón và ghi nhận những ý đồ nghệ thuật,
những ý tưởng mang tính sáng tạo của người dịch
và phải chấp nhận khả năng nguyên tác bị mất mát
một phần hương sắc và phẩm chất nguyên thủy
của nó, thay vào đó là chút mới lạ, hương vị riêng,
bản sắc riêng mà dịch giả mang đến cho tác phẩm
thông qua bản dịch của mình.
Nhiều dịch giả và nhà nghiên cứu nhất trí rằng,
dịch văn học-nghệ thuật là một loại hình hoạt
động văn hoá - xã hội đặc biệt: Nếu coi dịch một
tác phẩm văn học-nghệ thuật là sự tương tác giữa
hai hệ thống ngôn ngữ, hai tinh thần ngôn ngữ, hai
nền văn hoá, hai thế giới quan, hai quan niệm
sống thì công việc này chắc chắn đòi hỏi ở
người dịch phải có khả năng tái tạo văn bản và
khả năng sáng tạo lớn. Nét đặc thù của dịch văn
học-nghệ thuật là ngôn ngữ ở đây vận hành không
chỉ với chức năng giao tiếp mà còn với chức năng
thẩm mỹ, chức năng biểu cảm, chức năng định
hướng giá trị, chức năng giáo dục... nên rất cần
những yếu tố sáng tạo từ phía dịch giả. Xét cho
cùng, bản dịch văn học, với tư cách là một công
trình sáng tạo nghệ thuật phải được xem như một
đứa con lai với vẻ đẹp và những nét quyến rũ
riêng – vẻ đẹp của nguyên tác và nét quyến rũ của
dịch phẩm.
Liên quan đến vai trò sáng tạo của dịch giả, xin
dẫn một ví dụ để minh họa: Khi dịch đầu đề tác
phẩm “Histoire du Sufficit” của Hăng-gri Pu (Giải
Gông-cua văn học Pháp năm 1991), dịch giả Đức
Giang chuyển thành “Câu chuyện về cái đuôi lừa”.
Theo từ nguyên học, Sufficit trong tiếng Pháp là
một từ gốc La-tinh (suypfisi) có nghĩa “Thế là đủ”.
Theo nội dung câu chuyện, đây là lời Đức cha nói
với người thầy giáo. Nhưng thầy giáo lại không
biết tiếng La-tinh nên phải đi nhờ người khác giải
nghĩa hộ và ai đó bảo với thầy rằng “sufficit” là
“cái đuôi lừa”. Thế là thầy giáo nọ, vì muốn tỏ
lòng kính trọng, đã cố đi tìm bằng được món ăn
này để dâng lên Đức cha. Và vì thế mà câu chuyện
trở nên hài hước. Dịch giả đã chọn phương án
dịch tên truyện như trên vừa nhằm bám sát nội
dung, nhưng lại khai thác được chất hài hước của
câu chuyện và như thế cũng dễ hiểu hơn đối với
độc giả. Đây là phương pháp dịch vừa bảm sát
nguyên văn nhưng có thêm phần chú giải – một
cách làm mang ý tưởng sáng tạo của dịch giả
(xem Phạm Hồng Vinh, 2001).
Chin lc ngoi ng trong xu th hi nhp Tháng 11/2014
295
1.2. Về hình thức và nội dung sáng tạo:
Trong dịch văn học-nghệ thuật, ý tưởng sáng tạo
được thể hiện trên mọi bình diện, cấp độ ngôn ngữ
và xuyên suốt toàn bộ nội dung, hình thức trình
bày của bản dịch: Từ cách dịch tên tác phẩm,
chuyển dịch tên riêng, cách chọn từ vựng, cách sử
dụng cấu trúc câu, cách trình bày văn bản cho đến
văn phong, ngữ điệu... Tuy nhiên, yếu tố sáng tạo
thường thể hiện rõ nét nhất trong quá trình xử lý
và chuyển mã các đặc ngữ - những từ “không có
tương đương” hay “không dịch được”, những thực
thể (reali) ngôn ngữ đất nước học, thực thể văn
hóa, các thuật ngữ và các yếu tố phát ngôn
ngoài ngôn ngữ (bởi đây là những yếu tố bổ sung
nội dung giao tiếp quan trọng cho các thành tố
ngôn ngữ). Để dịch được những đặc ngữ này,
người dịch phải có kiến thức văn hóa, kiến thức
đất nước học, kiến thức ngôn ngữ sâu rộng, sự
nhạy cảm tinh tế và một số kỹ năng cần thiết như
biết kết hợp giữa dịch nghĩa, chuyển âm, giải
nghĩa, sử dụng phương pháp thay thế tương ứng -
một kỹ thuật cải biến trong dịch thuật.
Trong lý thuyết dịch có đề xuất hai phương
thức dịch cơ bản: Dịch nghĩa (tức là dịch nguyên
văn ý nghĩa từ ngữ) thường phù hợp với dịch văn
học-nghệ thuật và dịch giao tiếp (tức dịch ý)
thường phù hợp với dịch chuyên ngành. Đối với
dịch văn học-nghệ thuật, cả hình thức biểu đạt và
nội dung của ngôn bản đều có vai trò và ý nghĩa
quan trọng như nhau bởi chính hình thức ngôn
ngữ tạo ra cái hay, cái độc đáo, cái quyến rũ của
văn chương. Còn đối với dịch chuyên ngành,
chính ngữ dụng chứ không phải nội dung biểu
cảm của ngôn bản là mục đích của loại hình dịch
này. Trong dịch giao tiếp, nếu chỉ chú trọng đến
chuyển đổi các yếu tố ngôn ngữ thì hiệu quả giao
tiếp của văn bản sẽ bị hạn chế. Tuy nhiên, khác
với bản dịch theo phong cách nghệ thuật, một văn
bản dịch chuyên ngành thường không đòi hỏi
nhiều về sự sáng tạo và hình thức thể hiện và vì
thế nó giải phóng cho người dịch trách nhiệm phải
cố đạt tới sự thống nhất, hài hòa giữa nội dung và
hình thức, cũng như sự trung thành với phong
cách, tư tưởng, giá trị thẩm mỹ của tác giả và
nguyên tác.
Như chúng ta đã biết, dịch thuật (đặc biệt là
dịch văn học-nghệ thuật) là một công việc hết sức
khó khăn. Những khó khăn thường gặp trong dịch
thuật là: a/ Khó khăn do sự khác biệt của hai hệ
thống ngôn ngữ (nhất là khi dịch từ tiếng Việt ra
tiếng nước ngoài các đại từ nhân xưng, từ láy,
thành ngữ, tục ngữ, tiếng lóng, lối nói lái, phương
ngữ, lối nói dân dã, thơ, ca dao, hò vè); b/ Khó
khăn do khác biệt văn hóa gắn với đặc điểm lịch
sử, địa lý, đời sống vật chất - tinh thần, truyền
thống, phong tục tập quán của hai dân tộc
(những khái niệm dân gian trong tiếng Việt như
thúng, mủng, nong, nia, rổ, rá, dần, sàng; tên
gọi đồ ăn thức uống như bánh chưng, bánh chày,
bánh dày, bánh giò, bánh nếp, bánh tẻ, bánh bèo,
bánh tro; rượu gạo, rượu nếp, rượu cẩm, rượu
sán lùng, rượu quốc lủi, rượu nếp cái hoa vàng;
các thủ tục cưới xin truyền thống như nộp cheo,
dạm ngõ, thách cưới, ăn hỏi, đưa dâu, đón dâu,
lại mặt; các yếu tố liên quan đến đời sống tâm
linh như đền, đình, chùa, miếu, am, phủ, điện, bàn
thờ, ngai vị, bài vị; c/ Khó khăn do sự khác biệt
về phương thức tư duy trong từng cộng đồng ngôn
ngữ (chẳng hạn, một kiểu tư duy liên quan đến
thuật ngữ chỉ màu trắng trong tiếng Việt như trắng
tay, trắng mắt, trắng đêm, trắng án, mất trắng, bỏ
trắng và cách tư duy liên quan đến từ “hand”
/bàn tay/ trong tiếng Anh như bare hand, at first
hand, at second hand, on the first hand, on the
second hand). Những khó khăn này có thể dẫn
đến những cách hiểu, cách dịch khác nhau và cho
ra đời một bản dịch xa rời nguyên tác. Chính
những khó khăn kể trên trong dịch thuật đòi hỏi ở
dịch giả ngoài trình độ ngôn ngữ và văn hóa, cần
có sự linh hoạt và khả năng sáng tạo rất cao khi xử
lý văn bản (xem thêm Vũ Ngọc Cân, 1994). Xin
dẫn một ví dụ vui để minh họa cho nhận định trên:
Một bản dịch Truyện Kiều ra tiếng Đức do Nhà
xuất bản Reitten & Wening Berlin phát hành.
Dịch giả người Đức đã dịch vế đầu của câu thơ lục
bát “Trải bao thỏ lặn ác là / Ấy mồ vô chủ ai mà
viếng thăm” (“thỏ lặn” nghĩa là trăng khuyết, còn
“ác là” nghĩa là mặt trời lặn – chỉ sự luân hồi của
trời đất, sự vận hành của vạn vật, thời gian và
không gian) ra tiếng Đức thành “Wie oft ist seit
Tiu ban 1: Đào to chuyên ng
296
dieser Zeit der Hase in des Meer gesturzt der Rabe
in ein fernes land geflogen”. Câu trên giải nghĩa ra
tiếng Việt là “Từ đó bao lần thỏ ngã xuống biển,
quạ bay đến một nước xa”. Và một nhà thơ bút tre
nhân đó đã cảm hứng viết lại lời dịch trên thành
“Bao lần xuống biển thỏ rơi / Quạ bay đến tận
phương trời xa xăm”. Chính những rào cản ngôn
ngữ, văn hóa và tư duy khi giải nghĩa cụm từ “thỏ
lặn ác là” đã dẫn đến sự lầm lẫn nói trên. Đây rõ
ràng là sai sót chứ không phải do “ý tưởng sáng
tạo” của dịch giả (xem Đinh Thị Reo, 2001).
1.3. Về phạm vi và mức độ sáng tạo: Như đã
nói ở trên, dịch văn học-nghệ thuật đồng nghĩa với
hoạt động sáng tạo nghệ thuật nhưng là sáng tạo
trong khuôn khổ định sẵn và trên cái nền của tác
phẩm gốc. Ở đây, dịch phẩm chính là mảnh đất để
dịch giả phô diễn những nét tài hoa trong sáng tạo
của mình. Như vậy, dịch văn học-nghệ thuật vừa
đòi hỏi sự chính xác và trung thành với nguyên
bản, vừa đòi hỏi người dịch phải làm sao giữ được
cái hồn cốt, cái thần của nguyên bản. Ở đây sẽ nẩy
sinh hai vấn đề: a/ Nếu dịch một cách quá cứng
nhắc như “trực dịch” hay dịch “từ đối từ” thì việc
làm đó chẳng khác gì dịch tự động bằng máy và
đương nhiên khó có thể truyền tải được hết nội
dung tư tưởng, cái hồn của nguyên tác; b/ Nếu vì
“sáng tạo” mà xa dời hiện thực của nguyên bản,
không giữ được nội dung, giá trị nghệ thuật, cốt
cách của nguyên tác thì việc làm này chẳng
khác gì dịch ý, lược dịch, phỏng dịch, phóng tác,
thuật lại, nói cách khác là giết chết nguyên bản
và cho ra đời một tác phẩm mới dựa vào cốt
truyện cũ của tác giả. Tuy nhiên, phải chấp nhận
một thực tế là nội dung tác phẩm dịch có thể bị
thêm, bớt, hoặc ít nhiều sai lệch so với nguyên tác
bởi dịch văn học-nghệ thuật là sự tái tạo và sáng
tác lại một tác phẩm nghệ thuật để mang cho nó
một đời sống mới.
Cũng cần nhấn mạnh rằng, dịch thuật là nghệ
thuật nhưng là một nghệ thuật dựa trên cơ sở khoa
học. Nói một cách khác, công việc sáng tạo trong
dịch thuật phải dựa trên một nền tảng ngôn ngữ
học vững chắc, nhờ đó dịch giả có thể thông qua
những cách thức, phương pháp khác nhau thể hiện
ý tưởng sáng tạo của mình. Nhưng xét cho cùng,
dù chúng ta luôn chủ trương khuyến khích khả
năng sáng tạo của dịch giả, bản dịch vẫn phải bảo
đảm tính chính xác và sự trung thành, phải hay,
phải nhã Ở đây, người dịch vừa như một nhà
khoa học, vừa như một nghệ sỹ - người có tri thức,
tư duy khoa học và khả năng sáng tạo để có thể
cho ra đời một tác phẩm nghệ thuật – một bản
dịch đạt chất lượng cao.
1.4. Về ý tưởng và mục đích sáng tạo: Ý
tưởng sáng tạo trong dịch thuật thường mang tính
chủ quan của dịch giả. Còn mục đích sáng tạo là
để cho ra đời một bản dịch đạt chất lượng cao.
Theo quan điểm của nhiều nhà nghiên cứu và dịch
giả thì một bản dịch tốt phải đạt được ba tiêu chí
cơ bản là “tín - đạt - nhã”.