Nước cần thiết cho cuộc sống. Nước đóng vai trò quan trọng trong y tế sức khỏe và phúc lợi xã hội trong nền kinh tế thị trường hiện nay
Nước được con người tiêu thụ trực tiếp một phần nhỏ. Bao gồm cả nước sử dụng trong chế biến thực phẩm, vệ sinh và xử lý chất thải
Nước là yếu tố quan trọng trong công nghiệp thương mại
60 trang |
Chia sẻ: lylyngoc | Lượt xem: 2052 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Chính sách kiểm soát ô nhiễm nước của Liên Bang, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
KINH TẾ MÔI TRƯỜNG Danh sách nhóm V Nguyễn Thị Thanh Dung Bùi Văn Dư Nguyễn Thúy Nga Nguyễn Thị Thanh Nhung Lê Cao Trí Phan Thị Như Ý Nước được con người tiêu thụ trực tiếp một phần nhỏ. Bao gồm cả nước sử dụng trong chế biến thực phẩm, vệ sinh và xử lý chất thải Nước cần thiết cho cuộc sống. Nước đóng vai trò quan trọng trong y tế sức khỏe và phúc lợi xã hội trong nền kinh tế thị trường hiện nay Nước là yếu tố quan trọng trong công nghiệp thương mại Ở Hoa kỳ: Một lượng lớn nước được sử dụng bởi người nông dân. Đặc biệt là ở phía tây Hoa kỳ Hệ thống tài nguyên nước chính bao gồm từ các con sông chính rộng lớn và các hồ lớn, cũng như hàng nghìn các dòng suối và ao nhỏ. Đầm lầy và vùng đất ngập nước rất nhiều. Chất thải hữu cơ CÁC LOẠI CHẤT GÂY Ô NHIỄM Một cách để phân loại các chất gây ô nhiễm hệ nước là dựa vào tính chất hóa học và tính chất vật lý Chất thải có thể phân hủy như chất thải trong nước, phần còn lại từ nhà máy bột giấy, thực phẩm. Chất xử lý thực vật: Hóa chất như thuốc trừ sâu, chất tẩy rửa, dầu, dung môi. Các chất vô cơ Hóa chất như kim loại độc hại, muối, axit, chất dinh dưỡng thực vật như các hợp chất nitrat và phốt pho Nhiễm các tác nhân: Vi khuẩn, virus Ô nhiễm phi vật chất: Chất phóng xạ, nhiệt Một cách để đo lường chất lượng chất thải phát ra thông qua “nhu cầu oxy sinh hóa” hay BOD, là lượng oxy cần thiết để phân hủy các chất hữu cơ trong điều kiện nhiệt độ và thời gan nhất định. Công nghiệp cũng góp một lượng lớn BOD, một số bắt nguồn từ các cơ sở vệ sinh trong các nhà máy, nhưng quan trọng hơn từ sử dụng nước đa dạng trong các quy trình sản xuất. Chẳng hạn như quy trình làm sạch, hình thành sản phẩm, loại bỏ chất thải, và vận chuyển sản phẩm. BOD Sông DO giảm xuống Nhưng qua thời gian, các quá trình tự nhiên, lượng DO của nước sẽ phục hồi lại bình thường : Sau chiến tranh thế giới II. Luật kiểm soát ô nhiễm nước năm 1948 đã được thông qua, Cho phép chính quyền liên bang để hỗ trợ các tiểu bang trong vấn đề kiểm soát ô nhiễm nước. Trước thế kỷ XX các sáng kiến chính sách chỉ thực hiện đối với kiểm soát ô nhiễm nước là ở cấp Liên Bang Đạo luật chất lượng nước 1965 Yêu cầu các tiểu bang với việc phát triển các tiêu chuẩn chất lượng môi trường giữa các tiểu bang và thực hiện kế hoạch kêu gọi cắt giảm nước thải từ các nguồn cụ thể. Đạo luật nước sạch năm 1977 Thành lập các thủ tục để kiểm soát nước thải độc hại. Bắt đầu vào năm 1984; uỷ quyền tăng lên đối với các khoản trợ cấp nhà máy xử lý. Để thành lập TBES, EPA đã nghiên cứu công nghệ giảm thải nước thải và các thủ tục có sẵn cho một loại hình cụ thể của hoạt động công nghiệp EPA đặt ra các bộ tiêu chuẩn cho các loại nguồn gây ô nhiễm Thiết lập tiêu chuẩn nước thải dựa trên công nghệ cho một ngành công nghiệp. Nó đòi hỏi một lượng lớn của việc phân tích kinh tế và sự đánh giá của các cơ quan về những gì “có sẵn” và “khả thi” có nghĩa khi áp dụng công nghệ kiểm soát ô nhiễm. Luật Chất lượng nước năm 1987 đã được thay đổi. Các chương trình trợ cấp liên bang đã được loại bỏ và thay thế bằng một chương trình quỹ quay vòng. Từ 1990 đến 1994 các khoản thanh toán của liên bang đã được thực hiện việc xây dựng các quỹ Liên bang. Sau đó họ đã sử dụng để tài trợ xây dựng các nhà máy xử lý công cộng Vấn đề với các trợ cấp nhà máy xử lý chất thải được khuyến khích trong ô nhiễm công nghiệp để giải quyết các vấn đề phát thải CHƯƠNG TRÌNH TRỢ CẤP CÁC NHÀ MÁY XỬ LÝ NƯỚC THẢI ĐÔ THỊ Liên bang trợ cấp để xây dựng nhà máy xử lý Vấn đề với các trợ cấp nhà máy xử lý chất thải được khuyến khích trong ô nhiễm công nghiệp để giải quyết các vấn đề phát thải Trong những năm gần đây chúng ta đã thấy một số chương trình sáng tạo, cố gắng xây dựng linh hoạt và có khả năng thích ứng với điều kiện địa phương. Hầu hết đều dựa trên giấy phép kinh doanh giữa các nguồn thải. CHÍNH SÁCH ĐỔI MỚI GẦN ĐÂY TRONG KiỂM SOÁT Ô NHIỄM NƯỚC Những giấy phép phát xạ sông Fox: Năm 1981, nhà nước cho Wisconsin khởi xướng một chương trình hạn chế giấy phép phát thải BOD có thể giao dịch trên sông Fox. Lượng xả thải tính toán cho phép thay đổi theo năm vì các biến đổi về nhiệt độ và dòng chảy thay đổi khả năng đồng hóa BOD. Mục tiêu của chương trình kinh doanh là để có được cùng một mức độ cải thiện chất lượng nước với chi phí giảm đáng kể. Đề án kinh doanh nhằm mục đích duy nhất phân phối BOD xã thải Các quyền đã được phân bổ miễn phí và chúng chỉ có giá trị 5 năm, sau đó chúng phải được cấp lại do cơ quan quản lý. Giấy phép phát thải giao dịch cũng có hiệu lực lớn nhất trong 5 năm. Một số nhà nghiên cứu đã ước tính rằng điều này sẽ dẫn đến tiết kiệm chi phí đáng kể trong việc làm sạch dòng sông Một số khó khăn của dự án Một khó khăn lớn với các chương trình Fox River là số lượng người tham gia tiềm năng tương đối nhỏ Sự phân phối giấy phép ban đầu quá tự do. Ngoài ra, một thực tế là cơ quan quản lý phải phát hành lại giấy phép 5 năm tạo ra sự không chắc chắn về việc liệu giấy phép mua sẽ được tính vào một cơ sở công ty mới khi tái xác xảy ra. Tất cả những yếu tố này đã làm việc để giảm số lượng các ngành nghề mà có thể tham gia . Tìm hiểu chung về không khí: Lớp khí quyển cung cấp hai dịch vụ quan trọng: Hỗ trợ trực tiếp cuộc sống của các sinh vật sống trên bề mặt trái đất Kiểm soát bức xạ trao đổi giữa trái đất và khí quyển. Cả hai chức năng này đều chịu sự ảnh hưởng bởi hoạt động của con người. Không khí ở bề mặt thông thường chứa khoảng 78 % nitrgen, 21 % oxy, một lượng nhỏ các khí khác, và lượng hơi nước thay đổi. Con người phá hủy khí quyển không phải là hành động mới, trường hợp của ô nhiễm khói địa phương đã xảy ra trong nhiều thế kỷ. Hậu quả của ô nhiễm không khí Có chất ô nhiễm gây ra các thiệt hại đa dạng. Vấn đề nghiêm trọng nhất là sự tác động mạnh mẽ tới sức khỏe con người. Tiếp xúc với không khí ô nhiễm trong thời gian dài có thể dẫn đến ung thư phổi, viêm phế quản, thũng khí phế và bệnh hen suyễn… Ô nhiễm không khí cũng gây thiệt hại cho cây trồng, ví dụ, sự phá hủy rừng và sản lượng cây trồng giảm bắt nguồn từ lắng động axit. Ô nhiễm không khí có thể dẫn đến thiệt hại nghiêm trọng của vật liệu tiếp xúc, chẳng hạn như sự xói mòn bề mặt và sự đổi màu của đá và sự ăn mòn kim loại. Suy giảm Ozon tầng bình lưu và sự nóng lên toàn cầu có ý nghĩa quan trọng ảnh hưởng hoạt động của con người và môi trường. Chi phí hàng năm tại Mỹ để kiểm soát ô nhiễm không khí đã tăng gấp đôi kể từ những 1970. Tổng chất thải các chất ô nhiễm không khí lớn trong 1940,1975, và 1989 tại Mỹ Bảng 15-1 Bảng 15-2:Một số số liệu tổng hợp cho các mức độ môi trường xung quanh khu vực đông dân cư. Một thành công rõ ràng là cho thấy mức độ ô nhiễm chì trong không khí đã được cắt một phần nhỏ so với đầu năm 1970 , Có rất ít mối quan tâm hoặc các hoạt động do pháp luật quy định trong vấn đề ô nhiễm không khí của liên bang những năm trước cuối thập niên 1960 Năm 1967, "tiêu chí" chất gây ô nhiễm, và các tiêu chuẩn môi trường cho sáu chất gây ô nhiễm: lưu huỳnh dioxit, oxit nitơ, ozone, chất hạt, cacbon monoxide, và chì đã được thiết lập bởi các tiểu bang. Năm1970, sửa đổi bổ sung Luật không khí sạch Nó thành lập các đường nét cơ bản của chính sách ô nhiễm không khí mà vẫn tồn tại cho đến nay: thống nhất trên toàn bộ quốc gia tiêu chuẩn chất lượng không khí môi trường, một loạt các công nghệ dựa trên tiêu chuẩn khí thải, và tiêu chuẩn khí thải nghiêm ngặt đối với ô tô. Trong Luật sửa đổi Không khí sạch năm 1977, các nhà lập pháp liên bang giải quyết một số vấn đề dựa trên các tiêu chuẩn thống nhất về môi trường của Đạo luật năm 1970 Luật liên bang kiểm soát ô nhiễm không khí: Tiêu chuẩn chính: Tiêu chuẩn thứ cấp: Được thiết lập để bảo vệ sức khỏe con người. nhiều hạn định hơn các tiêu chuẩn chính được thiết lập để bảo vệ phúc lợi công cộng từ việc hiểu biết hoặc dự đoán tác động có thể xảy ra. TIÊU CHUẨN QUỐC GIA VỀ CHẤT LƯỢNG KHÔNG KHÍ XUNG QUANH Bảng 15-5: Tiêu chuẩn chính va tiêu chuẩn thứ cấp về chất lượng không khí xung quanh năm 1989 Theo : Cơ quan bảo vệ môi trường Mỹ, Tiêu chuẩn chất lượng không khí xung quanh và dự báo xu hướng khí thải, 1989( EPA/450/4-91/003), Washington, DC, tháng 12 năm 1991. Trong chương trình kiểm soát ô nhiễm không khí, nguồn mới tại các khu vực không đạt được có thể là một tiêu chuẩn LAER ( tỷ lệ phát thải thấp nhất có thể đạt được), điều đó là có nghĩa là hạn chế hơn các tiêu chuẩn RACT (Công nghệ kiểm soát hợp lý nguồn đạt được) áp dụng đối với các nguồn có sẵn ở những vùng đó. Trong khu vực PSD, các nguồn mới được tổ chức dựa trên tiêu chuẩn BACT ( công nghệ kiểm soát ô nhiễm tốt nhất). Phân biệt giữa nguồn ô nhiễm hiện tại và nguồn ô nhiễm mới phát hiện là một tính năng nổi bật trong chương trình kiểm soát môi trường. Tiêu chuẩn nước thải dựa vào công nghệ: QUẢN LÝ Ô NHIỄM TẠI NGUỒN: Bảng 15-6 Chương trình quản lý nguồn ô nhiễm tại chỗ. - Chi phí-hiệu quả của phương pháp tiếp cận TBES: * Những nghiên cứu về phương pháp này bao gồm các mô hình phức tạp kết hợp các yếu tố kinh tế, chẳng hạn như kiểm soát chi phí khí thải ở mỗi nguồn và các yếu tố khí tượng tại khu vực như thế nào, chất lượng không khí xung quanh bị ảnh hưởng được mô tả trên các mô hình Bảng 15-7 tóm tắt các kết quả chính của một số các nghiên cứu. * Những chương trình cho phép chuyển giao khí phát thải được phát triển bởi các EPA vào những năm 1970 và trong thập kỷ tới. Những đường lối chỉ đạo hướng dẫn quy tắc kinh doanh giấy phép phát thải đã được công bố vào năm 1986. * Các thủ tục mua bán giấy phép khí phát thải này đã trở thành một phần thường trực của chương trình kiểm soát các nguồn ô nhiễm không khí ở Hoa Kỳ. * Chương trình TDP của CAA năm 1990: Năm 1990 Đạo luật không khí sạch mà nội dung là sự đổi mới đáng kể trong quan điểm của luật kiểm soát ô nhiễm tại Hoa Kỳ. Đây là một kế hoạch cho phép chuyển nhượng khí phát thải trong việc kiểm soát khí thải SO2 từ các nhà máy điện của Mỹ. Các khí SO2 từ các nhà máy này là một nguyên nhân chính gây ra mưa axit ở Đông Bắc Hoa Kỳ và Canada. * Quy tắc kinh doanh: Giấy phép phát thải có thể giao dịch. Các nhà máy có thể giảm lượng khí thải của mình dưới mức cho phép và bán giấy phép dư thừa, hoặc trao đổi giấy phép để lấy các công nghệ mà nhà máy đó cần. EPA phát hành số lượng lớn các giấy phép phát thải cho những nhà máy điện được chỉ định. Mỗi giấy phép sẽ cho phép phát thải 1 tấn khí lưu huỳnh từ nhà máy, do đó, nếu, ví dụ, người điều hành của một nhà máy đặc biệt có 20,000 giấy phép thì nhà máy này sẽ được phép phát thải tối đa là 20,000 tấn lưu huỳnh mỗi năm. * KIỂM SOÁT NGUỒN Ô NHIỄM KHÔNG KHÍ PHÁT TÁN: Các chương trình kiểm soát nguồn ô nhiễm không khí lưu động của liên bang bao gồm các yếu tố chính sau đây. Ở cấp độ sản xuất, một "chiếc xe mới ra đời" chương trình này yêu cầu phải là thiết lập tiêu chuẩn khí thải đối với xe mới, cùng với một chương trình bảo hành xe, có nghĩa là bảo đảm thực hiện phát thải tiếp tục ô tô sau khi rời nhà máy. Ở mức độ chính quyền, việc thanh tra và duy trì (I & M) chương trình nhằm chắc chắn rằng hiệu suất khí thải của xe ô tô không xấu đi khi chúng được sử dụng. Tổng lượng phát thải nguồn lưu động trong một thời gian nhất định có thể được tính theo công thức sau: Tổng số lượng khí thải = Số xe * Trung bình (dặm) đi * khí thải trên một dặm. BẢNG 15-9: TIÊU CHUẨN KHÍ THẢI CỦA Ô TÔ ĐƯỢC THÀNH LẬP TRONG LUẬT LIÊN BANG, 1974-1994. Năm 1990 hành động làm sạch không khí, bên cạnh việc thắt chặt tiêu chuẩn khí thải, cũng có rất nhiều các các tiêu chuẩn công nghệ mà liên bang bắt buộc đặt ra để cho phép các khu vực chưa đạt được tiến tới đạt được thậm chí có thể bỏ qua sự kiểm soát trực tiếp về số lượng tổng thể của xe. Những tiêu chuẩn này bao gồm: Hành động làm sạch không khí năm 1990 Nhiên liệu sạch: ít biến động, nhiên liệu giành cho việc oxy hóa nhiều, và ... Nhiên liệu thay thế: yêu cầu cao là xe chạy bằng methanol, khí tự nhiên, và... Làm sạch xe hơi: không có sự thải khí trên xe Thiết bị thu khí VOC: cài đặt trên xe ô tô, các thiết bị tương tự tại trạm xăng. Xe điện Vì vậy, California đã trở thành nơi khởi đầu chính cho các quy định mới về quản lý xe. Đạo luật CCA năm 1990 bao gồm một chương trình đặc biệt cho California. Luật Liên bang cho phép các bang đề ra những quy định về chất lượng khí thải chính xác hơn, các quy định được áp dụng ở các bang khác. Vào những năm 1950, California là khu vực đầu tiên của Mỹ giới thiệu những quy định quản lý khí thải của xe hơi; và thành phố luôn kiên định để có thể đóng một vai trò lớn hơn trong việc mang lại những công nghệ quản lý khí thải hiệu quả hơn cho xe hơi và xe tải. Vào những năm 1950, California là khu vực đầu tiên của Mỹ giới thiệu những quy định quản lý khí thải của xe hơi; và thành phố luôn kiên định để có thể đóng một vai trò lớn hơn trong việc mang lại những công nghệ quản lý khí thải hiệu quả hơn cho xe hơi và xe tải. Ban đầu, tiêu chuẩn công nghệ loại này là tiếp cận trực tiếp tới mục đích là giảm thiểu khí thải ở những khu vực bị ô nhiễm nặng nề như ở vùng phía Nam California Năm 1990, đạo luật CAA có một điều khoản về việc giới thiệu những xe có mức khí thải bằng không (ZEV) ở California. Quy định này yêu cầu những nhà sản xuất xe hơi lớn phải tạo ra đủ ZEV để đáp ứng được tỷ lệ sau của thành phố: 2% doanh số từ năm 1998 đến 2000 5% doanh số từ năm 2001 đến 2002 10% doanh số từ năm 2003 về sau. Những bang khác, gồm cả một vài bang ở vùng đông nam, cũng đang cân nhắc quy định về những xe có mức khí thải bằng không này. Tuy nhiên, thành công của tiêu chuẩn công nghệ này vẫn chưa có gì đảm bảo. Liệu là xe điện sẽ thay thế xe thường tới mức độ nào. Công nghệ này sẽ làm cho ô nhiễm tăng lên thay vì giảm xuống, vì ô nhiễm thải ra từ xe thường và bây giờ được cộng thêm khí thải của nhà máy điện và những vấn đề với chì từ pin của xe điện. Chỉ có thời gian mới có thể giải đáp rằng liệu điều này có trở thành một vấn đề nghiêm trọng hay không Chương trình nguồn xe hơi dựa trên sự thuyết phục Chương trình quản lý ô nhiễm từ xe hơi là một chương trình “được cái nọ, nhưng mất cái kia”. Chúng ta đang cố gắng giải quyết vấn đề ô nhiễm không khí nặng nề thông qua một chuỗi những thay đổi công nghệ trong khi lại ít chú trọng tới những gắn kết cơ bản như những gia đình có nhiều xe hơi, những xe có hiệu suất cao và phong cách sống luôn di động. Thêm vào đó, việc chuyển sang xe điện có nghĩa đơn giản là nhiều khí thải sẽ chuyển tới các nhà máy điện, những nơi được yêu cầu cấp điện không chỉ cho những đặc điểm kĩ thuật cho từng cá nhân mà còn là nơi, khi nào và cách mọi người đi lại. Điều này chứng tỏ rằng cần có thêm nhiều những cách tiếp cận trực tiếp dựa trên sự khuyến khích đối với khí thải của xe hơi. Một cách tiếp cận đã được đề xuất đó là đánh một mức thuế cao hơn đáng kể lên xăng dầu. Với việc xăng dầu đắt hơn, người đi xe sẽ có động cơ để suy tính nhiều hơn về thói quen lái xe của họ, sắp xếp việc lái xe mạch lạc hơn, giảm tổng số quảng đường di chuyển, chuyển sang các phương tiện tiết kiệm nhiên liệu, sử dụng các phương tiện giao thông công cộng nhiều hơn nữa, v.v… Hầu hết chúng là chất hóa học, những kết hợp chất hữu cơ và vô cơ do con người tạo ra bây giờ đã có mặt khắp nơi, ở tất cả các nước công nghiệp, và đã lan rộng ra các quốc gia đang phát triển Mặc dù tất cả chất ô nhiễm đều gây hại ở một mức độ nào đó, chúng được chia ra theo ảnh hưởng đặc biệt của chúng theo thời hạn ngắn hay dài. Trong lĩnh vực chung về chính sách và phân tích môi trường, có một loại chất ô nhiễm được gọi là chất “độc hại” và chất “nguy hiểm”. 300 275 250 225 200 175 150 125 100 75 50 25 0 Hình minh họa sự gia tăng ngành ở Mỹ 1950 1955 1960 1965 1970 1975 1980 1985 1990 Từ thực tế là không có gì cách đây 70 năm, nó đã tăng theo cấp số nhân, và ngày nay chất hóa học và các sản phẩm hóa học đã tràn ngập vào mọi ngõ ngách của nền kinh tế Trong việc tăng năng suất, nguyên liệu mới, an toàn thực phẩm, tăng cường sức khỏe và trong rất nhiều khía cạnh khác, chất hóa học đã làm giàu cuộc sống của hầu hết mọi người. Tuy nhiên, điều này, cũng có mặt trái. Số lượng lớn những chất này là nguyên nhân gây ra sự hủy hoại con người và hệ sinh thái, mà hiển nhiên là từ liều lượng các liều thuốc cô đặc, và từ sự ảnh hưởng lâu dài số lượng. Lời kêu gọi chống lại chất hóa học trong môi trường đã được Rachel Carson đề cập trong cuốn sách Silent Spring (Màu xuân im lặng) của bà. Bà đã chứng minh nguyên nhân của việc hệ sinh thái bị hủy hoại là do loại thuốc trừ sâu DDT và bà đã làm cho chất này bị cấm ở nước Mỹ. Sự thất thoát ngẫu nhiên của các chất hóa học ngày càng trở thành vấn đề của từ những nơi rộng lớn như Milan (Ý) vào năm 1976 và Bhopal (Ấn Độ) vào năm 1984, cho đến vô số tai nạn nhỏ hơn. Có một sự lo lắng ngày càng tăng về mối hại từ những ảnh hưởng lâu dài của dư lượng hóa học trong thực phẩm, áo quần và các hàng tiêu dùng khác. Lo lắng chủ yếu là ảnh hưởng của hóa chất lên sức khỏe của con người. Ví dụ như EPA đã phát triển một đánh giá gần đúng rằng hơn 2000 người chết do ung thư trong một năm ở Mỹ là do ô nhiễm khí thải độc hại (so với tổng số người chết do ung thư vào khoảng nửa triệu) Sức khỏe bị hủy hoại do hóa chất thất thoát ngẫu nhiên và dư lượng ở nơi làm việc thì tường đối dễ nhận ra Những hóa chất lâu ngày mới lộ ra với số lượng nhỏ trong nước, không khí, đất thì khó nhận biết hơn. Hệ sinh thái bị hủy hoại cũng rất quan trong. Các chất hóa học thải vào nước đã làm tàn phá cá và các sinh vật khác trong thể gắn kết với môi trường nước. Ô nhiễm nước nông nghiệp và công nghiệp đã phá hủy đáng kể rất nhiều con sông và cửa sông khắp thế giới. LUẬT LIÊN BANG VỀ QUẢN LÝ HÓA CHẤT TRONG SẢN XUẤT VÀ CÁC SẢN PHẨM TIÊU DÙNG Vấn đề ở đây là việc quản lý các hóa chất trong các sản phẩm tiêu dùng và tại nơi làm việc, với mục tiêu đảm bảo rằng các sản phẩm này và nơi làm việc là an toàn. An toàn sản phẩm tiêu dùng là một vấn đề đã tồn tại trong một khoảng một thời gian dài. Trong thời gian của sự tăng trưởng công nghiệp nhanh chóng vào thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, môi trường tự do cho tất cả cá doanh nghiệp đã dẫn đến nhiều trường hợp sản phẩm pha trộn giả mạo cố ý hoặc vô ý Luật Liên bang về Thuốc trừ sâu, Thuốc diệt nấm, và Thuốc chuột (FIFRA) Có khoảng 48.000 sản phẩm thuốc trừ sâu khác nhau được sử dụng tại Hoa Kỳ, mặc dù các sản phẩm này chỉ chứa khoảng 600 thành phần hóa học hoạt động FIFRA có tác động thông qua một phương pháp chỉ huy và quản lý đơn giản. Để thuốc trừ sâu có thể được sử dụng, nó phải được đăng ký với EPA(cơ quan bảo vệ MT Mỹ) FIFRA là một luật “cân bằng”; có nghĩa là, nó cho phép các EPA phải cân nhắc cả những lợi ích và những rủi ro của thuốc trừ sâu khi xem xét liệu có nên cho nó được đăng ký Luật về Thực phẩm, Thuốc và Mỹ phẩm (FDCA) FDCA được áp dụng thông qua việc cấm theo pháp luật các loại thực phẩm, thuốc, mỹ phẩm không đáp ứng tiêu chí nhất định Trong thực tế, pháp luật nghiêm cấm việc bán bất kỳ thực phẩm, thuốc, hoặc mỹ phẩm đó là "pha trộn" hay "gắn sai nhãn hiệu" Thực phẩm hoặc thuốc được coi là pha trộn có chứa các chất phụ gia được coi là có hại. Một loại thuốc gắn sai nhãn nếu nó không được coi là an toàn và hiệu quả. Khi cấp giấy chấp thuận của FDA có thể chỉ định các điều khoản theo đó các phụ gia hóa học có thể được sử dụng, chẳng hạn như số lượng có thể được sử dụng, các loại thực phẩm mà chúng có thể được sử dụng, và bất kỳ yêu cầu về ghi nhãn. Luật Kiểm soát Chất độc hại (TSCA) TSCA hướng dẫn EPA thực hiện một số chức năng: Hoàn tất một bản tóm tắt của tất cả các hóa chất được sản xuất, nhập khẩu trong giai đoạn 1975-1977, sử dụng thông tin được cung cấp bởi nhà sản xuất và nhà chế biến. Theo dõi những hóa chất mới. Quy định sử dụng hóa chất, ví dụ, quy định cụ thể điều kiện, theo đó họ có thể được sử dụng, thiết lập các yêu cầu ghi nhãn, đòi hỏi phải thử nghiệm cộng thêm, v.v... Kiểm tra tính an toàn của hóa chất hiện có Luật An Toàn Sản Phẩm Tiêu Dùng (CPSA) CPSA năm 1972 đã thành lập Ủy ban an toàn sản phẩm tiêu dùng, khi được ủy quyền quản lý nghiên cứu an toàn sản phẩm tiêu dùng, ban hành các tiêu chuẩn an toàn bắt buộc đối với các sản phẩm, và các sản phẩm cấm được xác định là nguy hiểm. Các qu