1. Khái Niệm Của Quản Trị Tài Chính:
Quản trị tài chính bao gồm các hoạt động làm cho luồng tiền tệ của công ty phù
hợp trực tiếp với cáckế hoạch.
Các nguồn vốn được sử dụng vào các hoạt động của công ty và hình thành cấu
trúc tài sản của nó bao gồm:
Tài sản cố định.
Tồn kho: tạo ra những điều kiện để sản xuất liên tục hay bán hàng thuận lợi hơn
Các khoản phải thu là những khoản nợ từ phía khách hàng, những người mua hàng của
công ty nhưng chưa trả tiền.
Tiền mặt và chứng khoán khả nhượng. Được sử dụng trong các mục đích giao
dịch và thanh toán.
2. Vai Trò Của Nhà Quản Trị Tài Chính:
Nhà quản trị tài chính có thể tác động rất mạnh đến sự thành công của doanh
nghiệp. Sự tác động này nó thể hiện bằng khả năng đáp ứng với những thay đổi, lập kế
hoạch để sử dụng vốn một cách có hiệu quả, kiểm soát quá trình sử dụng vốn, làm tăng
vốn.
86 trang |
Chia sẻ: nhungnt | Lượt xem: 1961 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Công ty may và những kế hoạch lâu dài duy trì các hợp đồng xuất khẩu và công tác kế toán, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Luận văn: Công ty may và những kế hoạch
lâu dài duy trì các hợp đồng xuất khẩu và
công tác kế tóan
PHẦN I: CƠ SỞ LÝ LUẬN CƠ BẢN VỀ KHOẢN PHẢI THU.
I. KHÁI NIỆM, VAI TRÒ, MỤC TIÊU VÀ CHỨC NĂNG CỦA QUẢN TRỊ TÀI
CHÍNH.
1. Khái Niệm Của Quản Trị Tài Chính:
Quản trị tài chính bao gồm các hoạt động làm cho luồng tiền tệ của công ty phù
hợp trực tiếp với các kế hoạch.
Các nguồn vốn được sử dụng vào các hoạt động của công ty và hình thành cấu
trúc tài sản của nó bao gồm:
Tài sản cố định.
Tồn kho: tạo ra những điều kiện để sản xuất liên tục hay bán hàng thuận lợi hơn
Các khoản phải thu là những khoản nợ từ phía khách hàng, những người mua hàng của
công ty nhưng chưa trả tiền.
Tiền mặt và chứng khoán khả nhượng. Được sử dụng trong các mục đích giao
dịch và thanh toán.
2. Vai Trò Của Nhà Quản Trị Tài Chính:
Nhà quản trị tài chính có thể tác động rất mạnh đến sự thành công của doanh
nghiệp. Sự tác động này nó thể hiện bằng khả năng đáp ứng với những thay đổi, lập kế
hoạch để sử dụng vốn một cách có hiệu quả, kiểm soát quá trình sử dụng vốn, làm tăng
vốn....
Các nhà quản trị tài chính sẽ tác động đến sự tăng trưởng của nền kinh tế thông
qua việc sử dụng nguồn lực tiền vốn của nền kinh tế đáp ứng nhu cầu của xã hội. Khai
thác và sử dụng hiệu quả, các nhà quản trị tài chính làm tăng của cải của doanh nghiệp
và đóng góp vào sức sống và sự tăng trưởng của nền kinh tế.
3. Mục Tiêu Của Quản Trị Tài chính:
Quản trị có hiệu quả các luông vốn trong doanh nghiệp đã bao hàm việc phục
vụ một mục tiêu và mục đích của nó. Bởi vì, việc ra quyết định hay không đối với một
quyết định tài chính nào đó cuối cùng phải dựa trên những tiêu chuẩn nhất định của
công ty. Tất nhiên, mỗi doanh nghiệp có thể có rất nhiều mục tiêu, song với mục tiêu
nghiên cứu của đề tài chúng ta sẽ xoáy quanh mục tiêu làm tăng trưởng tài sản cho chủ
doanh nghiệp.
Tóm lại, mục tiêu của doanh nghiệp trên, quan điểm tài chính là làm tăng giá trị
cho chủ doanh nghiệp. Mục tiêu này được thể hiện bằng cách cực đại hoá giá trị của
chủ doanh nghiệp, giá trị này thể hiện trên cơ sở giá trị thị trường với những đánh giá
khắc nghiệt về khả năng sinh lợi và thị trường rủi ro của doanh nghiệp.
4. Chức Năng Của Quản Trị Tài Chính.
4.1. Những nhiệm vụ cơ bản:
Muốn khai thác và phân phối vốn có hiệu quả người quản trị tài chính phải lập
kế hoạch một cách cẩn thận cho các hoạt động dự kiến tương lai và sau đó đánh giá
hiệu quả của dòng ngân quỹ này trong điền kiện tài chính của công ty. Trên cơ sở
những dự kiến tương lai họ cũng lập kế hoạch về khả năng thanh toán cho các hoá đơn
và các khoản nợ khi đến hạn. Yêu cầu về khả năng thanh toán có thể đòi hỏi phải khai
thác vốn tăng thêm.
Phân tích tài chính, hoạch định và kiểm soát là những quá trình nghiên cứu và
cũng là nhiệm vụ của nhà quản trị tài chính.
4.2. Chức năng huy động vốn:
Mỗi nguồn vốn có những đặc tính khác nhau như: chi phí, thời gian và trách
nhiệm đặt lên mỗi tài sản và các yêu cầu khác từ các nguồn cung cấp vốn, trên cơ sở
các đặc tính này nhà quản trị tài chính phải cân nhắc, lựa chọn các nguồn tài trợ hợp lý
với tình hình tài chính của công ty.
Các quyết định tài trợ sẽ tạo ra một cấu trúc vốn với các công tác đòn bẩy liên
quan đến rủi ro tài chính. Về mặt sở hữu việc huy động vốn vốn có thể tăng nợ, chi phí
nguồn nợ sẽ rẻ hơn nguồn tự có, nhưng Công ty phải luôn đối phó với việc thanh toán
các khoản nợ đấu hạn.
4.3. Chức năng phân phối vốn:
Phân phối là xác định phân chỉ nguồn lực tài chính cho các hoạt động khác
nhau của công ty. Phân phối vốn sẽ giải quyết vấn đề đầu tư vào tài sản nào, bao
nhiêu. Phân phối phải được tiến hành phù hợp với mục tiêu cơ bản là cực đại hoá giá
trị tài sản cho các cổ đông. Trong chức năng này, nhà quản trị tài chính phải tiến hành:
Xác định mức độ thích hợp các tài sản thanh toán.
Mức tài sản lưu động tối ưu trên cơ sở cân nhắc giữa khả nămg sinh lợi và sự
mềm dẽo liên quan với chi phí duy trì nó. Ngày nay, vai trò của họ vẫn tồn tại song nó
đã mở rộng sang cả các tài sản Có dài hạn và các khoản Nợ.
Đầu tư vốn xem như là việc phân bổ vốn vào các tài sản cố định. Ngân sách đầu
tư bao gồm sự phân phối vốn vào các dự án đầu tư mà hy vọng nó có khả năng sinh lợi
tốt trong tương lai
Vốn cần phải được phân phối phù hợp với các tiêu chuẩn nhất định. Thu nhập cần thiết
của một dự án đầu tư phải phù hợp với mục tiêu cực đại hoá giá trị cho doanh nghiệp.
Chức năng phân phối vốn ngày nay cũng phải quan tâm với các hoạt động như
hợp nhất và phát triển. Do đó, trong hoạch định ngân sách cần phải đưa vào các yêu
cầu về sự tăng trưởng cả ở trong và ngoài nước.
Chúng ta có thể nghiên cứu trong chức năng phân phối vốn những quyết định
về phá sản, tái tổ chức công ty, mà trong đó bao gồm các quyết định để thanh toán
công ty hoặc hồi phục nó, thường là sự thay đổi cấu trúc vốn.
4.4. Các yếu tố nâng cao vai trò quản trị tài chính trong doanh nghiệp:
Vai trò của quản trị tài chính không chỉ dừng lại ở việc đảm bảo vốn cho hoạt
động của công ty mà còn mở rộng bao quát cho toàn bộ hoạt động của công ty. Sự
thay đổi này là do:
Sự cạnh tranh giữa các doanh nghiệp ngày càng tăng, để đứng vững trên thị
trường, thì doanh nghiệp phải phối hợp các chức năng với nhau một cách hợp lý để
giành vị thế có lợi. Như vậy, sự ổn định về mặt tài chính là một trong những yếu tố
giành vị thế cạnh tranh.
Do lam phát: lạm phát tài chính là chỉ số giá cả tăng, sản xuất tăng. Vì vậy, kinh
doanh gặp khó khăn, mặc dù khi lạm phát tăng các nhà cho vay hạn chế cho vay nợ dài
hạn, doanh nghiệp luôn đối phó với Nợ và rủi ro tăng lên.
Do sự tiến bộ của khoa học công nghệ liên tục biến đổi, nhu cầu về vốn lại càng
tăng, hao mòn tài sản ngày càng ngắn, thời hạn thu hồi vốn ngắn...
Như vậy, cần quản lý vốn có hiệu quả nhà quản trị tài chính phải quyết định lựa chọn
các dự án có tính sinh lợi cao đồng thời có mức rủi ro thấp.
5. Những Vấn Đề Cơ Bản Của Quản Trị Vốn Luân Chuyển.
5.1. Khái Niệm, Đặc Điểm Của Vốn Luân Chuyển.
a. Khái niệm của vốn luân chuyển:
Vốn luân chuyển gộp là giá trị của tài sản lưu động tài trợ bằng nguồn vốn, bao
gồm:
• Tiền mặt.
• Khoản phải thu.
• Tồn kho.
Các tài sản này có khả năng chuyển hoá thành tiền mặt trong một chu kỳ kinh doanh.
Vốn luân chuyển này là giá trị ròng của giá trị còn lại của tài sản lưu động được tài trợ
bằng nguồn vốn dài hạn.
b. Đặc điểm của vốn luân chuyển:
Tài sản lưu động thường chiếm tỉ trọng lớn trong tổng tài sản của công ty. Đặc
điểm trong các ngành sản xuất có chu kỳ kinh doanh dài nên tồn kho và các khoản
phải thu lớn.
Tài sản lưu động có tốc độ quay vòng nhanh.
=> Tóm lại, từ hai đặc điểm trên ta thấy được tầm quan trọng của vốn luân
chuyển, nến nhà quản trị quản lý vốn lưu động lỏng lẽo khoản phải thu và tồn kho tăng
nhanh, tốc độ quay vòng chậm thì sẽ làm hiệu quả kinh doanh giảm.
5.2. Nội Dung Của Quản Trị Vốn Luân Chuyển:
Các quyết định cơ bản của công ty trong quản trị vốn luân chuyển tác động đến
khả năng thanh toán và cơ cấu thời hạn nợ. Các quyết định này chịu ảnh hưởng các
cân nhắc rủi ro và tính sinh lợi, quyết định tính quản trị vốn luân chuyển tác động đến
khả năng thanh toán của tài sản, bao gồm :
• Quản trị tiền mặt.
• Quản trị khoản phải thu.
• Quản trị tồn kho.
Các quyết định tác động đến việc lựa chọn cơ cấu tài trợ, cơ cấu thời hạn dựa trên cơ
sở cân nhắc giữa chi phí và rủi ro của nó.
a. Quản trị tiền mặt:
Chúng ta đã biết rằng phải có một mức độ tiền mặt hợp lý cho các tài sản thanh
toán. Điều này được cân nhắc từ tính sinh lợi và rủi ro. Để đảm bảo cho việc thanh
toán tiến hành đúng lúc và có hiệu quả vấn đề đặt ra là:
Có bao nhiêu tiền mặt có thể có trong Công ty ?
Nếu có thể đầu tư tiền nhàn rỗi vào các chứng khoán khả nhượng thì sẽ có bao
nhiêu chứng khoán có thể có và cách thức đầu tư sẽ như thế nào ?
Quản trị tiền mặt trong công ty có các hoạt động chính là:
Giao dịch: là hoạt động cần thiết làm cho ngân quỹ đối diện được với các khoản
phải thu phát sinh trong các hoạt động kinh doanh hằng ngày.
Cất trữ: là giữ tiền để duy trì một khoản dư như là một lớp đệm để đối phó với
những sự ngẫu nhiên không dự kiến trước được.
Đầu cơ: là gởi tiền với hy vọng kiếm lợi từ sự biến đổi giá của chứng khoán.
Các quyết định trong lĩnh vực quản trị tiền mặt có mục đích là cực đại hoá tiền quỹ
khả dụng và khả năng sinh lợi của tiền nhàn rỗi được đầu tư vào các khoản chứng
khoán để bán được một cách thích hợp. Nội dung cơ bản nghiên cứu trong lĩnh vực
này là biện pháp thu tiền nhanh với mục đích giảm bớt số vốn trôi nổi trong qúa trình
thu nợ, chuyển hoá tiền quỹ khả dụng. Biện pháp kiểm soát chi tiêu với mục tiêu tăng
vốn trôi nổi trong các nghiệp vụ thanh toán, tập trung các khoản thanh toán.
b. Quản trị khoản phải thu:
Quản trị khoản phải thu nhằm mục tiêu cơ bản là tìm ra giới hạn hợp lý cho
việc mở tín dụng và cách thức huy động các nguồn lực cho công tác thu nợ. Quyết
định liên quan đến công tác quản trị khoản phải thu bao gồm:
Xác định các tiêu chuẩn tín dụng.
Thời hạn tín dụng.
Thủ thuật đánh giá tín dụng.
Chính sách thu nợ.
Các quyết định này quan trọng đối với doanh số, lợi nhuận cũng như độ lớn của khoản
phải thu trong công ty. Như vậy, nhà quản trị tài chính cần phải hết sức thận trọng
trong công tác quản trị khoản phải thu.
Nhà quản trị tài chính luôn quan tâm là làm sao phải giảm tối đa các khoản phải thu ở
mức thấp nhất và tránh những mất mát ở mức cho phép có thể chấp nhận được, khách
hàng có thể làm cho chúng ta lâm vào tình cảnh và nguy cơ rủi ro về tài chính cao khi
họ cố tình kéo dài khoản nợ hoặc không chịu thanh toán, điều đó buột doanh nghiệp
phải phát sinh chi phí như:
Doanh nghiệp phải sử dụng nhiều nguồn lực hơn trong việc thu nợ.
Doanh nghiệp phải đầu tư nhiều hơn vào tài sản lưu động.
Do đó, doanh nghiệp phải đề ra một chính sách thu nợ mềm dẽo, hiệu quả để vừa tránh
xảy ra tình trạng làm mất lòng tin lẫn nhau vừa giảm tỉ lệ mất mát ở mức có thể chấp
nhận được.
c. Quản trị tồn kho:
Tồn kho là khoản hết sức quan trọng trong cơ cấu tài sản lưu động, các quyết
định về tồn kho đều được các nhà quản trị sản xuất, tài chính hết sức quan tâm. Tồn
kho cần được giữ ở một mức hợp lý gồm có hàng hoá và nguyên vật liệu nhằm đảm
bảo cho nhu cầu sản xuất và tiêu thụ. Tránh thiếu hụt khi nhu cầu tăng lên, tồn kho cần
được dự trữ cho hoạt động bình thường của doanh nghiệp.
Tuy nhiên, khi tăng tồn kho để đảm bảo an toàn cho sản xuất và tiêu thụ khi
nhu cầu tăng lên, nhưng làm cho các chi phí liên quan đến tồn kho tăng, đồng thời
cũng thay đổi cơ cấu vật liệu chính cũng như thông số về khả năng thanh toán của
công ty.
5.3. Tầm Quan Trọng Của Vốn Luân Chuyển:
Trong các doanh nghiệp tài sản lưu động luôn chiếm tỷ trọng lớn trong tổng tài
sản. Đặc biệt là các tài sản lưu động có tốc độ quay vòng nhanh, nếu chúng ta quản trị
lỏng lẻo thì các khoản phải thu và tồn kho sẽ phình ra rất nhanh làm giảm hiệu quả
trong kinh doanh. Do đó, muốn nâng cao hiệu quả trong kinh doanh các doanh nghiệp
phải quan tâm và tính toán, kiểm soát chặt chẽ khoản phải thu và tồn kho.
Nợ lưu động là phần tài trợ chủ yếu của các công ty nhỏ cũng như các công ty
lớn đang có tốc độ phát triển nhanh. Vì thế, người quản trị tài chính phải dành phần
lớn thời gian cho vấn đề quản trị vốn luân chuyển.
Quyết định về vốn luân chuyển sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng sinh lợi và
trạng thái rủi ro của công ty. Vì vậy, cần phải phân tích và cân nhắc kỹ lưỡng khi ra
quyết định.
II. QUẢN TRỊ KHOẢN PHẢI THU.
1.Khái Niệm Và Sự Tồn Tại Của Khoản Phải Thu.
1.1. Khái niệm:
Khoản phải thu là giá trị của tất cả hàng hoá và dịch vụ mà khách hàng còn nợ công ty,
đây thực chất là nguồn vốn mà công ty bị khách hàng chiếm dụng.
1.2. Sự tồn tại của khoản phải thu :
Khoản phải thu tồn tại sẽ mang lại lợi ích cho tất cả các bên tham gia vào hoạt
động mua bán. Bên bán nợ và bên mua nợ, hơn nữa trong điền kiện kinh doanh trên thị
trường cạnh tranh gay gắt như hiện nay việc cho khách hàng nợ và mở tín dụng thương
mại còn là biện pháp để mở rộng thị trường tìm kiếm khách hàng mới tiềm năng. Nợ
của công ty là khoản tiền bị khách hàng chiếm dụng nhưng bù lại đó là khoản vốn thực
chất bị chiếm dụng từ nhà cung cấp. Nhà quản trị phải làm thế nào đó để cho công ty
chiếm dụng vốn của nhà cung cấp tăng lên nhưng mặt khác lại muốn làm cho khoản
phải thu ngày càng nhỏ dần đi và tạo được lợi nhất.
2. Mục Đích Của Khoản Phải Thu.
2.1. Những lợi ích của việc tăng khoản phải thu:
Khi tăng khoản phải thu tức là doanh số bán ra tăng, tiết kiệm được chi phí cố
định biên.
Tăng vị thế cạnh tranh của công ty, tăng thị phần và mở rộng thị trường.
Tuy phí tổn mua chịu khá cao nhưng nhiều khi khoản này cũng chỉ tương ứng
với độ rủi ro mà người bán phải gánh chịu.
Nó là công cụ để quảng cáo để đẩy mạnh tiêu thụ cho nhà sản xuất kinh doanh.
2.2. Những bất lợi của việc tăng khoản phải thu:
Tăng vốn đầu tư kéo theo chi phí vốn tăng.
Khoản nợ khó đòi tăng, mất mát nhiều hơn công ty sẽ bị thiệt hại khi không đòi
được nợ.
Các chi phí khác cũng tăng lên khi tăng khoản phải thu như: chi phí quản lý, chi
phí thu nơ, chi phí thông báo....
3.Các Biến Số Của Một Chính Sách Tài Chính:
Giá bán, chất lượng sản phẩm, danh tiếng của công ty, quảng cáo, phạm vi bảo đảm,
thoả thuận giao nhận và dịch vụ hậu mãi là những yếu tố kiểm soát được. Trong khi
đó, chính sách tín dụng là một yếu tố quyết định quan trọng khác liên quan đến mức
độ, chất lượng và rủi ro của doanh thu bán hàng. Chính sách tín dụng của doanh
nghiệp được thực hiện thông qua việc kiểm soát bởi 4 biến số sau:
3.1. Tiêu chuẩn tín dụng:
Là nguyên tắc chỉ đạo định rõ sức mạnh tài chính tối thiểu và có thể chấp nhận
được của những khách hàng mua chịu. Theo nguyên tắc này, những khách hàng hay từ
chối yêu cầu của khách hàng chủ yếu dựa trên lòng tin ở những điền kiện thực tế
khách hàng. Vì vậy, yêu cầu của một hệ thống tín dụng phải là: có thể lượng hoá mức
độ đáng tin cậy của khách hàng, có thể đo lường so sánh mức độ khác biệt của khách
hàng. Đảm bảo tính nhất quán cho các quyết định tín dụng, đảm bảo đơn giản trong
quá trình đánh giá khách hàng.
Tiêu chuẩn tín dụng xác định mức độ chấp nhận đối với các yêu cầu tín dụng.
Về mặt lý luận tiêu chuẩn tín dụng có thể hạ thấp đến mức mà tính sinh lợi của lượng
bán tăng thêm vượt quá chi phí cho khoản phải thu tăng thêm.
Chi phí tăng thêm khi hạ thấp tiêu chuẩn tín dụng gồm:
+ Tăng chi phí cho gian hàng bán hàng tín dụng.
+ Chi phí văn phòng: kiểm tra phiếu nợ, chi phí phục vụ cho khoản phải thu.
+ Chi phí mất mát.
Khả năng sinh lợi bằng lợi nhuận ròng trừ đi chi phí tăng thêm.
3.2. Thời hạn tín dụng:
Là giới hạn thời gian của việc mở tín dụng thương mại cho khách hàng, nội dung của
thời hạn tín dụng bao gồm 3 bộ phận chủ yếu:
Thời kỳ tín dụng là số ngày tối đa mà khách hàng được trì hoãn thanh toán ký
hiệu là (P).
Thời điểm mà tại đó thời kỳ tín dụng bắt đầu tính nếu không phải là ngày làm
hoá đơn.
Giá trị chiết khấu biểu hiện con số phần trăm so với giá bán và thời hạn tối đa
cho phép khách hàng được chấp nhận khoản chiết khấu là (D). Thời hạn tín dụng có
thể biểu hiện tổng quát như sau:
Thời hạn tín dụng và chiết khấu giảm giá phải được cân nhắc trên cơ sở lợi nhuận ròng
tăng thêm.
+ “2/10 net 30” : được ghi trên hoá đơn nghĩa là: thời hạn tín dụng cho khoản thanh
toán là trong phạm vi 30 ngày kể từ ngày ghi trên hoá đơn.
Chiết khấu giảm giá là 2% cho việc thanh toán trước trong phạm vi 10 ngày
đầu.
+ “2/10 net 30 E.O.M” : thời hạn tín dụng cho phép là 30 ngày đối với các khoản
nợ trước cuối tháng và được giảm giá 2% cho việc thanh toán trước trong phạm vi 10
ngày đầu.
+ “2/COD net 45”: thời hạn tín dụng 45 ngày kể từ khi ghi trên hoá đơn nếu trả
ngay thì được giảm giá là 2%.
3.3. Điều kiện chiết khấu:
Chiết khấu giảm giá là sự khấu trừ làm giảm tổng giá trị của hóa đơn bán hàng được
áp dụng đối với khách hàng nhằm khuyến khích họ trả tiền mua hàng trước thời hạn.
Đây là phần quan trọng quyết định đến khách hàng nếu họ chấp nhận chiết khấu hoặc
không muốn hưởng chiết khấu đó. Đó là khoản tiền mà công ty hứa sẽ thanh toán cho
khách hàng với kỳ vọng họ sẽ trả tiền ngay, nó sẽ là giảm lợi nhuận của bên bán nhưng
bù lại công ty sẽ có được chi phí cơ hội cho một kế hoạch khác. Vì vậy, quyết định
chiết khấu bao nhiêu cần cân nhắc kỹ phần tiết kiệm vốn và phần mất đi do giảm giá.
3.4. Mức rủi ro mất mát phải chấp nhận:
Mở rộng tiêu chuẩn tín dụng có thể phải bao hàm một sự chấp nhận rủi ro
không đòi nợ được. Trong những trường hợp như vậy có thể coi sự mất mát này như là
một chi phí được cộng thêm vào trong quá trình tính toán, thông thường mất mát được
tính bằng tỷ lệ % so với doanh thu.
3.5. Chính sách thu nợ:
Chính sách thu nợ có mục đích là sử dụng các nguồn lực của công ty để thực
hiện việc thu tiền đối với các hoá đơn quá hạn.
Biến số cơ bản của chính sách thu nợ là giá trị kỳ vọng của các thủ tục thu nợ
trong một thời gian nhất định, giá trị kỳ vọng của thủ tục thu nợ càng cao thì càng hạ
thấp tỉ lệ và rút ngắn thời hạn thu tiền.
Để cân nhắc cho chi phí thủ tục của các thủ tục thu nợ ta giả sử rằng lượng bán
không còn ảnh hưởng đến sự cố gắng thu nợ. Như vậy, cần cân nhắc giữa một bên là
giảm đầu tư vào các khoản phải thu và giảm mất mát còn bên kia là sự tăng chi phí
kiểm soát tín dụng, tăng cường việc thu tín dụng. Một khoản phải thu chỉ tốt như mong
muốn khi nó được thanh toán trước hoặc đúng hạn, công ty không thể chờ quá lâu đối
với hoá đơn quá hạn trước khi khởi sự thủ tục thu tiền quá sớm, hoặc nếu không hợp lý
sẽ làm tăng chi phí và có thể làm mất lòng tin khách hàng.
3.6. Tài Trợ Từ Khoản Phải Thu.
a. Uỷ nhiệm các khoản phải thu:
Doanh nghiệp có thể có một khoản vay nợ tính bằng tỷ lệ % giá trị của các
khoản phải thu đem đi thế chấp và được chấp nhận. Tỷ lệ % khoản vay so với giá trị
trên mặt của khoản phải thu được xác định căn cứ vào chất lượng và quy mô của
khoản thu. Chất lượng khoản phải thu thấp quá có thể bị từ chối. Còn các khoản phải
thu được chấp nhận thì căn cứ theo chất lượng có thể cho khoản 50% -> 80% giá trị
trên mặt của khoản phải thu. Hơn nữa, khi quy mô khoản phải thu càng nhỏ, chi phí
thu nợ của khoản phải thu sẽ lớn tương đối so với giá trị của nó, người cho vay có thể
từ chối hoặc đánh giá thấp.
b. Chuyển nhượng các khoản phải thu:
Doanh nghiệp có thể chuyển nhượng các khoản phải thu cho một người buôn
bán hưởng hoa hồng. Người này phải kiểm tra tín dụng đối với các yêu cầu tín dụng
của khách hàng, thay vì việc này bộ phận kiểm tra tín dụng của công ty thường làm.
Họ sẽ từ chối nếu như thấy giá trị tín dụng của người yêu cầu thấp. Dĩ nhiên, nếu
doanh nghiệp muốn thì vẫn có thể mở tín dụng , còn người mua khoản phải thu đã
không chấp nhận khoản này từ đầu rồi.
Lợi ích quan trọng nhất của việc tài trợ bằng khoản phải thu là sợ mềm dẻo và
liên tục vì các khoản phải thu xuất hiện liên tục. Công ty có thể điều chỉnh cách thức
tài trợ rất linh hoạt cho các nhu cầu ngắn hạn. Hơn nữa, chính sự lên xuống của các
khoản phải thu lại là một nguyên nhân dẫn đến nhu cầu tài trợ. Doanh nghiệp có cơ hội
để học tập cách đánh giá tín dụng của các nhà chuyên môn. Đặc biệt là trong hình thức
chuyển nhượng các khoản phải thu.
4. Các Yếu Tố Aính Hưởng Đến Khoản Phải Thu.
4.1. Lạm Phát:
Lạm phát làm cho giá cả hàng hoá tăng lên và lớn hơn giá trị thực của nó, tiền
phát hành quá mức cần thiết và làm cho đồng tiền không có giá trị thanh toán. Mặc
khác, lạm phát còn làm chi phí lớn khó tiêu thụ hàng hoá, chi phí trả lãi vay cao. Khi
lạm phát gay gắt sẽ gây hậu quả là tìm