Nguyên lý I với hệ sinh vật:Theo nguyên lý I, năng lượng của hệ thay đổi do có sự trao đổi năng lượng giữa hệ kín với môi trường, và trong quá trình biến đổi năng lượng từ dạng này sang dạng khác luôn có sự tương đương về số lượng. Hệ sinh vật cũng không phải là một trường hợp ngoại lệ. Người ta đã làm các thí nghiệm chứng tỏ rằng sựu oxi hoá các chất dinh dưỡng trong cơ thể sẽ cho một nhiệt lượng tương đương với lượng nhiệt mà cơ thể tiêu hao khi dùng đúng lượng các chất dinh dưỡng đó. Ta hãy xét sự cân bằng nhiệt lượng trên người sau một ngày đêm:
17 trang |
Chia sẻ: haohao89 | Lượt xem: 3106 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem nội dung tài liệu Nguyên lý nhiệt động học i với hệ sinh vật, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
1
1. Nguyên lý I nhiệt động học với hệ sinh vật:
Phát biểu nguyên lý I: Nhiệt lượng Q mà hệ nhận được trong một quá trình bằng tổng công
A mà hệ sinh ra cộng với độ biến thiên nội năng ∆U của hệ: Q = A + ∆U
Trong quá trình biến đổi vô cùng nhỏ ta có: δQ = δA + dU
Nguyên lý I với hệ sinh vật: Theo nguyên lý I, năng lượng của hệ thay đổi do có sự trao đổi
năng lượng giữa hệ kín với môi trường, và trong quá trình biến đổi năng lượng từ dạng này
sang dạng khác luôn có sự tương đương về số lượng. Hệ sinh vật cũng không phải là một
trường hợp ngoại lệ. Người ta đã làm các thí nghiệm chứng tỏ rằng sựu oxi hoá các chất
dinh dưỡng trong cơ thể sẽ cho một nhiệt lượng tương đương với lượng nhiệt mà cơ thể tiêu
hao khi dùng đúng lượng các chất dinh dưỡng đó. Ta hãy xét sự cân bằng nhiệt lượng trên
người sau một ngày đêm:
Nhiệt lượng nhận được do oxi hoá các chất
(kcal)
Nhiệt lượng toả ra theo các con đường khác
nhau (kcal)
56.8g protein: 237
40g chất béo: 1307
79.9g đường: 335
Tổng cộng: 1879 kcal
Nhiệt lượng toả ra: 1374 kcal
Nhiệt lượng thải ra theo
Chất khí: 43
Theo nước tiểu: 23
Bay hơi qua hô hấp: 181
Bay hơi qua da: 227
Hiệu chính: 11
Tổng cộng: 1859
Bảng cân bằng năng lượng cho thấy cơ thể sinh vật không phải là nguồn năng lượng
mới, muốn sinh công và duy trì sự sống thì cơ thể sinh vật phải trao đổi năng lượng với môi
trường.
Vấn đề đặt ra là hệ sinh vật sinh công có phải do nhận nhiệt từ bên ngoài hay không?
Như vậy đã biết các máy nhiệt muốn sinh công phải nhận nhiệt từ bên ngoài. Hiệu suất làm
việc của máy được xác định theo công thức:
T1 – T2
H =
T1
Trong đó T1, T2 là nhiệt độ của nguồn nòng và nguồn lạnh (K0)
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
2
Bây giờ ta giả sử tế bào cơ hoạt động giống như một máy nhiệt khi nhiệt độ môi
trường T2 = 250C = 25 + 273 = 2890K với hiệu suất hữu ích là 30% (≈ 1/3). Hỏi tế bào hoạt
động ở nhiệt độ cao T1 bằng bao nhiêu?
Ta có: T1 = 4470K = 1740C
Nghĩa là theo giả thiết trên, tế bào cơ sinh công phải hoạt động ơ rhai nguồn nhiệt có
nhiệt độ 250C và 1740C. Điều này không thể xảy ra trong thực tế vì các phân tử protein có
trong thành phần tế bào cơ bị biến tính và không thực hiện được các chức nang sinh học của
mình ngay ở nhiệt độ 40 – 60 0C. Vậy hệ sinh vật không thể sinh công do nhận năng lượng
từ môi trường ngoài dưới dạng nhiệt, mà phải nhận năng lượng dưới dạng đặc biệt dạng hoá
năng: Các chất dinh dưỡng khi bị oxi hoá trong cơ thể sẽ giải phóng ra năng lượng cần thiết
cung cấp cho cơ thể thực hiện các công sinh học của mình
2. Nguyên lý II nhiệt động học với hệ sinh vật:
Phát biểu nguyên lý II:
+ Phát biểu của Clausiut: Nhiệt lượng không thể truyền tự động từ vật lạnh sang vật nóng
hơn.
+ Phát biểu của Tomxon: Không thể chế tạo động cơ vĩnh cửu loại 2, là động cơ hoạt động
tuần hoàn biến đổi liên tục nhiệt lượng thành công mà chỉ tiếp xúc với một nguồn nhiệt duy
nhất và môi trường xung quanh không chịu một sự thay đổi đồng thời nào.
Quá trình diễn biến trong hệ cô lập xảy ra theo chiều entropi của hệ không giảm.
∆S ≥ 0 ( > 0 với quá trình thuận nghịch)
Nguyên lý II cho phép xác định chiều diễn biến của quá trình nhiệt, đồng thời cũng
cho thấy mọi quá trình biến đổi nhiệt lượng thành công (như trong động cơ nhiệt) thì chỉ
được một phần và luôn kèm theo hao phí một phần dưới dạng nhiệt lượng truyền cho các
vật khác và môi trường. Như vậy quá trình biến đổi nhiệt thành công cũng là bất thuận
nghịch và hao phí năng lượng càng lớn thì bất thuận nghịch càng mạnh. Các quá trình thuận
nghịch không kèm theo sự hao phí năng lượng chỉ là các quá trình lý tưởng, trong thực tế
chỉ xảy ra các quá trình bất thuận nghịch nên nguyên lý tăng entropy luôn đúng.
Nguyên lý II với hệ sinh vật:
Theo nguyên lý II, mọi hệ biến đổi nhiệt lượng thành công (như động cơ nhiệt) luôn
có hiệu suất nhỏ hơn 100%. Quá trình sống trong hệ sinh vật cũng không thoát khỏi điều
đó. Bởi vì các quá trình sống trong hệ sinh vật luôn kèm thao sự hao phí năng lượng dưới
dạng nhiệt và là các quá trình bất thuận nghịch.
Ta xét một số ví dụ:
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
3
Quá trình hô hấp ưa khi slà quá trình phân huỷ 1 mol glucoza thành CO2 và H2O
trong điều kiện có oxy, sẽ tạo ra 38 phân tử ATP (adenozin triphotphat)
Muốn tạo được 1 phân tử ATP cần khoảng 8 kcal, như vậy để tạo ra 38 phân tử ATP
cần 304 kcal, trong khi đó nhiệt lượng toả ra khi đốt cháy trực tiếp 1 mol glucoza là 688
kcal.
Vậy hiệu suất sinh học của 1 mol glucoza là: ≈ 44%
Thực tế thì năng lượng còn bị hao phí dưới dạng nhiệt qua một loạt quá trình hoá sinh khác
nhau nên hiệu suất thực tế chỉ đạt 4 – 10%
Tương tự hiệu suất của quá trình co cơ khoảng 30%, quá trình quang hợp 70%
Bây giờ ta xét xem nguyên lý tăng entropi có vai trò thế nào với các qúa trình sinh
học
Trước hết ta xét vai trò của entropi về chiều diễn biến của quá trình: Ta đã biết,
nguyên lý tăng entropi được thiết lập với hệ cô lập, trong khi đó hệ sống là hệ mở. Nếu ta
xét hệ tổng thể của cả hệ sống và môi trường thì entropi của hệ tổng tăng, tức là tuân theo
nguyên lý tăng entropi; Nhưng nếu chỉ xét riêng hệ thống này thì entropi có thể tăng giẳm,
hoặc không đổi điều này có nghĩa là trong hệ sinh vật sống có quá trình giảm entropi,
nhưng quá trình đó luôn được bù lại bởi các phía trong hệ entropi ở các phần khác, xảy ran
gay trong hệ sinh vật hoặc xảy ra ở ngoài môi trường.
Như vậy, mặc dù trong hệ sinh vật luôn có các quá trình biến đổi kèm theo sự biến
đổi entropi, nhưng entropi không còn đóng vai trò quyết định chiều hướng diễn biến của các
quá trình sinh học.
Chiều hướng chung của mọi hoạt động sống bị chi phối bởi một quy luật khác đó là
quy luật tiến hoá của sinh giới
Tiếp tho ta xét vai trò của entropi liên quan đến trật tự của hệ. Ta đã biết entropi là
thước đo mức độ hỗn loạn về phân bố phân tử trong hệ, phân bố của hệ càng hỗn loạn thì
entropi của hệ càng lớn và ngược lại
Ví dụ: Với hệ nhiệt động vật lý là chất lỏng thì quá trình đông đặc đưa các phân tử
đến trạng thái sắp xếp tại những vị trí xác định, tính hỗn loạn giảm, tính trật tự tăng lên,
quá trình này toả nhiệt và entropi giảm. Nguyên nhân sự thay đổi entropi ở quá trình trên
là do sự thay đổi chuyển động nhiệt của phân tử và tương tác giữa các phân tử của hệ.
Đối với hệ sinh vật: Thuyết tiến hoá của Dacuyn cho thấy cấu trúc của cơ thể động
thực vật ngày càng hoàn chỉnh, tinh vi, trật tự hơn và sự phối hợp giữa các quá trình sống
trong cơ thể sinh vật cũng hoàn thiện hơn tương ứng với entropi giảm. Tuy nhiên tính trật tự
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
4
trong hệ sinh vật không phải là kết quả của chuyển động phân tử đơn giản, mà là kết quả
của sự tiến hoá, bị chi phối bởi các quy luật sinh vật.
Như vậy, trong hệ sinh vật, sự thay đổi entropi luôn kèm theo các biến đổi hoá lý,
nhưng nó không có vai trò quyết định chi phối chiều hướng diễn biến của các quá trình và
không quyết định bản chất tính chật tự của hệ.
3. Trạng thái dừng của hệ mở:
Vì hệ sống luôn có sự trao đổi chất và năng lượng với môi trường bên ngoài, nó là hệ
mở. Độ biến đổi entropi của hệ mở bao gồm hai thành phần:
dS dS1 dS2
dt
=
dt
+
dt
Trong đó thành phần dSi/dt là do các quá trình bất thuận nghịch trong bản thân hệ
gây ra, còn thành phần dSe/dt là độ biến đổi entropi do sự trao đổi chất và năgn lượng giữa
hệ mở và môi trường gây ra.
Vì các quá trình xảy ra trong hệ sinh vật đều có tính bất thuận nghịch nên dSi/dt > 0.
Theo nhiệt động học các hệ mở, thành phần dSe/dt có thể có các giá trị sau:
dS2
dt
> 0
Khi đó dS/dt tăng hay là entropi của hệ tăng theo đúng nguyên lý II.
dS2
dt
= 0
Khi đó hệ là cô lập và entropy của hệ tăng nếu trong hệ xảy ra các quá trình bất thuận
nghịch.
dS2
dt
< 0
Nhưng:
0 hay entropi của hệ tăng
│dS2│
│dt│
│dS1│
│dt│
dS
dt
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
5
Nhưng:
Ngược lại thì < 0 và entropi của hệ mở giảm, trường hợp này chỉ xảy ra
Khi ở môi trường ngoài có quá trình tăng entropi của hệ tổng thể mở - môi trường, luôn
tăng lên.
Ta thấy chính vì có sự trao đổi chất và năng lượng giữa hệ mở và môi trường mà
trạng thái entropi giảm ngược với nguyên lý 2 được khắc phục.
CBNĐ và TTD đều có các tham số trạng thái không đổi theo thời gian. Tuy nhiên
chúng khác nhau ở phương thức duy trì trạng thái. Sở dĩ CBNĐ có dS/dt = 0 là do trong hệ
chỉ xảy ra các quá trình thuận nghịch ứng với dS1/dt = 0 và do hệ không trao đổi chất và
năng lượng với môi trường nên thành phần dS2/dt = 0. Song ở trạng thái dừng chính nhờ sự
trao đổi với môi trường mà độ tăng của thành phần dS1/dt được bù trừ đúng bằng độ giảm
dS2/dt, kết quả là dS/dt = 0 do vậy S = const.
4. Năng lượng tự do trong quá trình thuỷ phân:
Trong hoá sinh người ta thấy năng lượng tự do của quá trình tạo chất trong đó có sự
bứt đứt mối liên kết cũ để tạo liên kết mới không quan trọng bằng loại năng lượng tự do của
các phản ứng trong đó có sự chuyển nhóm nguyên tử giữa các hợp chất theo kiểu phản ứng
trao đổi.
Phản ứng thuỷ phân là kiểu phản ứng trong đo có sự chuyển nhóm nguyên tử giữa
phân tử chất và phân tử H2O.
Ví dụ phản ứng thuỷ phân glixerin – glixerin:
NH2 – CH2 – CO – NH – CH2 – COOH + H2O 2NH2 – CH2 – COOH
Trong đó nhóm (1) được vận chuyển đến hydroxyl của phân tử H2O, còn H của phân
tử H2O được vận chuyển đến nhóm (2) của phân tử glixelrin – glixerin. Những hợp chất khi
thuỷ phân giải phóng ra một năng lượng tự do từ 7 đến hơn 10 kcal/mol được gọi là hợp
chất giàu năng lượng.
Xét ATP:
Cấu tạo của phân tử ATP có thể tóm tắt như sau:
Ademin – riboza – P – O ~ P – O ~ P – OH
dS
dt
(1) (2)
O
׀׀
O
׀׀
׀
HO
׀
OH
O
׀׀
׀
HO
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
6
Trong đó các liên kết P – O gọi là liên kết thường, khi thuỷ phân chỉ cho ∆Z = -2,5
kcal/mol, còn liên kết O ~ P là liên kết giàu năng lượng. Khi thuỷ phân ATP, nhóm
photphát cuối cùng của ATP được vận chuyển đến nhóm OH của phân tử H2O để tạo axit
photphoric và ADP. Trong điều kiện chuẩn, pH = 7,0 nhiệt độ = 370C, nồng độ các chất
phản ứng và sản phẩm phản ứng là 0,1M với sự có mặt của Mg2+, phản ứng thuỷ phân ATP
là phản ứng tự diễn biến, giá trị ∆Z = -7,3 kcal/mol. Trong nội bào ∆Z đạt tới -12kcal/mol.
Khi nghiên cứu các π – electron của phân tử ATP người ta thấy mạch chính mang
điện dương - +P - +O - +P - O+ và chính do lực đẩy tĩnh điện giữa nhứng điện tích dương sẽ
làm tăng năng lượng được giải phóng khi ATP bị thuỷ phân, còn bốn nhóm hydroxyl do bị
phân ly mạnh nên quanh mạch chính sẽ tích điện âm.
– P – O ~ P – O ~ P – O-
Vì lớp điện tích âm này có tác dụng bảo vệ, nhờ đó mặc dù ATP có ∆Z với giá trị âm
nhưng nó vẫn khả năng bền vững trong dung dịch nước.
Tóm lại, về phương diện nhiệt động học ∆Z mới là chỉ tiêu cần mà chưa đủ, nó cho
phép đánh giá khả năng tự diễn của một quá trình, song phản ứng có xảy ra được hay không
lại còn tuỳ thuộc vào những điều kiện khác nhau như điều kiện cấu trúc, điều kiện nhiệt
động học...
5. Chuyển hoá năng lượng:
5.1 Nhu cầu năng lượng
Năng lượng là nhu cầu tuyệt đối của sự sống. Mọi hoạt động sống của tế bào và cơ
thể động thực vật đều cần năng lượng.
Các quá trình tổng hợp chất, các kiểu vận động của tế bào và cơ thể kể cả vận động
của dòng nội chất trong tế bao, quá trình vận chuyển các chất ngược chiều gradien qua
màng sinh học đều đòi hỏi phải tiêu tốn năng lượng.
Năng lượng cần thiết sản xuất nhiệt lượng cho cơ thể.
Năng lượng cần cho quá trình điện của tế bào vào cơ thể, như tạo ra sự tích điện trên
các màng sinh chất, hoặc có khả năng phóng điện mạnh (đến mức làm sáng bóng đèn) như
một vài loài lươn cá để bảo vệ, chống kẻ thù.
Năng lượng cần cho hiện tượng phát quang ở một số loài các sống dưới biển, hoặc ở
đom đóm...
5.2 Chu trình năng lượng trong tế bào
׀׀ ׀׀ ׀׀
׀
-O
׀
-O
׀
-O
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
7
Quá trình trao đổi chất ở tế bào bao gồm hai quá trình ngược nhau cùng song song
tồn tại, đó là quá trình dị hoá và quá trình đồng hoá. Ở đây chỉ xét hai quá trình đó về mặt
năng lượng.
Quá trình dị hoá gồm một hệ các phản ứng men phân huỷ các cao phân tử chất hữu
cơ như gluxit, lipit, protein đến các chất đơn hơn như axit puruvic, axit axetic, CO2,
amoniac, H2O, urê... Nếu xét theo S thì quá trình dị hoá là quá trình tăng entropi S. Trong
quá trình sẽ giải phóng ra năng lượng
Quá trình đồng hoá là quá trình tổng hợp các chất cua tế bào như gluxit, protein,
lipit, axit nucleic từ các chất đơn giản hơn. Quá trình tổng hợp này dẫn đến sự tăng kích
thước của phân tử nên quá trình này kèm theo sự giảm entropi và do đó cần phải tiêu hao
năng lượng.
Chu trình năng lượng trong tế bào như sau: Năng lượng được giải phóng ra trong
quá trình dị hoá không được tế bào sử dụng trực tiếp, mà trước hết được cất dấu trong các
liên kết giàu năng lượng của ATP. Phân tử ATP sau đó có thể khuếch tán đến nơi mà tế bào
cần năng lượng. Tại đây, nhóm photphat của ATP được vận chuyển đến phân tử chất nhận
là phân tử nước, đồng thời năng lượng được cất giữ từ trước sẽ được giải phóng, cung cấp
cho tế bào thực hiện công sinh học hữu ích. Chính vì vậy ATP được gọi là nguồn năng
lượng di động của tế bào.
Trong tế bào còn có một hình thức khác nhằm chuyển giao năng lượng từ các phản
ứng oxi hoá khử trong quá trình dị hoá đến phản ứng tổng hợp chất trong quá trình đồng
hoá: đó là quá trình vận chuyển electron.
Trong tế bào khi cần tổng hợp các phân tử giàu hydro, ví dụ các axit béo và
colesteron cần phải có hydro và các electron để khử các liên kết đôi.
Các e giàu năng lượng bứt ra khỏi các phản ứng oxi hoá trong quá trình dị hoá sẽ
được chuyển giao cho các nhóm khử là các nhóm liên kết đôi C = C hoặc C = O với sự giúp
đỡ của một số cophecmen, trong đó quan trọng nhất là NADP. Như vậy NADP đóng vai trò
chất vận chuyển các e giàu năng lượng sinh ra trong các phản ứng của quá trình dị hoá đến
phản ứng cần e trong quá trình đồng hoá.
5.3 Sự trao đổi năng lượng trong hệ sinh vật
Nguồn năng lượng duy nhất cho thế giới sinh vật là năng lượng mặt trời. Mặt trời
phát năng lượng dưới dạng bức xạ điện từ với các bước sóng khác nhau. Trong số đó chỉ có
30% năng lượng bức xạ đến được trái đất, còn 70% bị khí quyển hấp thụ. Phần năng lượng
đến được trái đất phần lớn bị biến thành nhiệt, hay phát bức xạ ra ngoài vũ trụ dưới dạng
sóng hồng ngoại, dùng để bốc hơi nước hoặc tạo ra những đám mây chỉ còn 0.02% trong số
30% là được thực vật quang hợp hấp thụ.
Cây xanh và tảo là những sinh vật đầu tiên hấp thụ năng lượng ánh sáng mặt trời nhờ
các lục lạp. Trong quá trình quang hợp, tảo và cây xanh sử dụng ánh sáng mặt trời làm
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
8
nguồn năng lượng để tổng hợp cacbonhydrat từ CO2 và H2O có sãn trong môi trường, ngoài
ra chúng còn có thể tổng hợp được các chất hữu cơ khác như lipit, protein, với sự tham gia
của các muối khoáng.!
Động vật không sử dụng trực tiếp ánh sáng mặt trời làm nguồn năng lượng mà sử
dụng gián tiếp thông qua sự đồng hoá các sản phẩm, hoặc ăn các động vật khác. Bằng phân
huỷ thức ăn, giải phóng năng lượng có trong thức ăn và dự trữ năng lượng này dưới các
dạng ATP để sử dụng dần dần cho các loại công sinh học của tế bào.
Trong các nguồn thức ăn thì gluxit là nguồn thức ăn quan trọng nhất. Vật chất thực
vật dự trữ dưới dạng tinh bột, còn động vật dự trữ glucogen trong tế bào của mình.
6. Các hình thức vận chuyển vật chất qua màng tế bào:
Mặc dù cấu trúc và tính chất hoá lý của các phân tử chất thấm vào tế bào rất khác
nhau, song chúng đều thâm nhập qua màng thông qua hai con đường chính: con đường qua
các siêu lỗ và con đường thâm nhập của chất thấm nhờ khả năng hoà tan của chúng trong
lipit của màng.
Con đường thứ nhất chủ yếu đặc trưng cho các chất dễ tan trong nước như đường,
chất khoáng.
Con đường thứ hai phụ thuộc vào thành phần hoá học của các chất. Phân tử nào có
số lượng các nhóm OH, COOH, NH2 lơn là những phân tử khó thấm, vì các phân tử này
thuộc loại phân cực, khó tan trong lipit. Trái lại trong thành phần phân tử chứa nhiều nhiều
metyl, etyl là những phân tử không phân cực, dễ hoà tan trong lipit nên dễ thấm.
Quá trình thâm nhập của các chất từ môi trường vào tế bào là một quá trình rất phức
tạp, căn cứ vào cơ chế thâm nhập người ta có thể phân biệt các dạng vận chuyển khác nhau.
6.1 Vận chuyển thụ động
Động lực của quá trình vận chuyển thụ động là do sự có mặt của các loại gradien sau
đây:
a) Gradien nồng độ, do sự chênh lệch nồng độ các chất giữa môi trường và tế bào gây
ra.
b) Gradien thẩm thấu – xuất hiện khi có sự chênh lệch về áp suất thẩm thấu, đặc biệt là
áp suất thẩm thấu keo giữa bên trong và bên ngoài tế bào.
c) Gradien màng – vì màng có tính bán thấm, các phân tử nhỏ thường đi qua một cách
dễ dàng, còn các cao phân tử thâm nhập hoặc giải phóng khỏi tế bào khó khăn, kết
quả làm xuất hiện sự chênh lệch về độ phân bố các chất ở hai phía trong của màng và
do đó xuất hiện gradien màng.
d) Gradien độ hoà tan xuất hiện trên danh giới giữa hai pha không trộn lẫn khi khả năng
hoà tan của các chất trong hai pha khác nhau. Thí dụ, đối với hệ màng thì đó là hai
pha lipit – protein và như đã biết, ở trạng thái cân bằng nhiệt động tỷ số nồng độ của
các chất trong hệ hai pha là không đổi
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
9
e) Gradien điện thế: Gây ra bởi sự phân bố không đều của các ion Na+, K+, Cl- ở bên
trong và bên ngoài tế bào.
Như vậy, dòng vật chất vận chuyển theo hướng vectơ tổng của các loại gradien.
Ta có định nghĩa: Vận chuyển thụ động là quá trình thâm nhập vật chất qua màng
theo vectơ tổng của các loại gradien và không đòi hỏi tiêu thụ năng lượng trong quá trình
vận chuyển.
6.1.1 Cơ chế khuếch tán thường: Là cơ chế vận chuyển chủ yếu của các chất hoà tan trong
nước qua màng.
Định luật Fich:
∆C
∆n = -DS
∆x ∆t
D: hệ số khuếch tán
S: diện tích
∆C: độ chênh lệch nồng độ chất chuyển ở hai phía màng
∆x: bề dày ngang
∆C/∆x: gọi là gradien nồng độ của chất.
P = -D/∆x là hệ số thấm của màng.
Khi đó:
∆n
∆t = PS(C1 – C2)
Hiện tượng khuếch tán không những xảy ra đối với các hạt hoà tan mà cả với phân tử
dung môi, thí dụ phân tử nước. Đặc điểm của sự vận chuyển bằng khuếch tán là rất chậm.
6.1.2 Khuếch tán liên hợp
Phụ thuộc vào nồng độ, nhưng khác với khuếch tán thường, khi độ chênh lệch về
nồng độ đạt tới giá trị nhất định nào đó thì tốc độ xâm nhập các chất không phụ thuộc
tuyến tính vào gradien nồng độ. Mặt khác phân tử vật chất chỉ có thể đi qua màng nhờ gắn
vào một loịa phân tử khác có trong màng gọi là chất mang hay chất tải. Các chất như
glucoza, glyxerin, một số axit amin và một số chất hữu cơ khác vận chuyển theo cơ chế
này. Khi đó chất chuyển (C) gắn với chất tải (T) tạo thành phức hợp (CT) vận chuyển qua
màng.
Như vậy, sự vận chuyển phụ thuộc vào độ chênh lệch nồng độ, vào sự phân bố chất
tải và tốc độ phân ly cũng như tái hợp của phức chất (CT).
6.1.3 Khuyếch tán trao đổi
Tương tự với khuếch tán liên hợp, sự vận chuyển bằng khuếch tán trao đổi cũng cần
chất tải T, nhưng khác với trường hợp trên, ở đây chất tải thực hiện qúa trình vận chuyển
theo vòng: Sau khi đưa chất chuyển ra ngoài màng tế bào chất tải lại gắn với một phân tử
Ôn tập Lý Sinh Hoàng Hữu Chung
BVTV-K51A
10
khác cùng loại ở ngoài màng chuyển vào trong tế bào. Kết quả là nồng độ chất chuyển ở hai
phía màng là không thay đổi. Cơ chế này không những cho phép giải thích sự trao đổi ion
Na+ (mà còn đối với một số ion khác và một số chất) qua màng tế bào hồng cầu đã được
phát hiện bằng phươgn