Thủ đô Mexico một buổi tối mùa đông năm 1968.
Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên
John Stephen Arkwari người Tanazania tập tễnh kết
thúc những mét cuối của đường đua Thế vận hôi
Olympic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong
cuộc thi marathon năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng
đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Arkwari, với vết
thương ở chân đang rướm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích.
Chỉ có Bud Greenspan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang
ngạc nhiên nhìnanh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu được sự tò mò, Bud
bước tới chỗ Arkwari đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về
đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên
sân nữa.
5 trang |
Chia sẻ: franklove | Lượt xem: 2713 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem nội dung tài liệu Những câu chuyện song ngữ Anh-Việt dành cho trẻ em, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
NHỮNG CÂU CHUYỆN SONG NGỮ ANH-VIỆT
DÀNH CHO TRẺ EM
Đường đua của niềm tin
Thủ đô Mexico một buổi tối mùa đông năm 1968.
Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên
John Stephen Arkwari người Tanazania tập tễnh kết
thúc những mét cuối của đường đua Thế vận hôi
Olympic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong
cuộc thi marathon năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng
đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Arkwari, với vết
thương ở chân đang rướm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích.
Chỉ có Bud Greenspan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang
ngạc nhiên nhìnanh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu được sự tò mò, Bud
bước tới chỗ Arkwari đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về
đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên
sân nữa.
John Stephen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: "Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn
thành chặng đua với cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi chín ngàn
dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua - mà là để hoàn thành cuộc
đua".
Bản tiếng anh :
At ten minutes to seven on a dark, cool evening in Mexico City in 1968,
John Stephen Arkari of Tanzania painfully hobbled into the Olympic
Stadium - the last to finish in the marathon.
The winner had already been crowned and the victory ceremony was long
finished. So the stadium was almost empty as Arkwari, alone, his leg bloody
and bandaged, struggled to circle the track to the finish line. The respected
documentary, Bud Greenspan, watched from a distance. Then, intrigued,
Bud walked over to Arkwari and asked why he continued the grueling
struggle to the finish line.
The young man from Tanzania answered softly, "My country did not send
me nine thousand miles to start the race. They sent me nine thousand miles
to finish the race."
Walter Anderson
-------------------------------------
Sức mạnh của sự lo lắng
Một buổi sáng, một người đàn ông gặp thần Chết
trong thành phố. Ông ta hỏi thần Chết: “Ngài đang
làm gì trong thành phố của tôi vậy?” - “Ta sẽ lấy đi
mạng sống của 100 người trong thành phố này” -
Thần Chết trả lời.
“Thật là tồi tệ” - người đàn ông nói.
“Đúng thế” - Thần Chết đồng ý - “Nhưng đó là công việc của ta và ta phải
làm thôi”.
Người đàn ông nhanh chóng loan báo cho mọi người trong thành phố về kế
hoạch của thần Chết.
Nhưng khi tối đến, người đàn ông kia gặp lại thần Chết với một câu hỏi lớn:
“Thần nói với tôi là lấy đi cuộc sống của 100 người, vậy sao lại có tới 1000
người qua đời trong ngày hôm nay?”.
“Ta vẫn giữ lời của mình đó chứ” - Thần Chết trả lời - “Ta chỉ lấy đi 100
người, và lo lắng đã lấy đi số người còn lại”.
Việc lo lắng thái quá có thể là nguyên nhân của rất nhiều căn bệnh như
chứng đau nửa đầu, chứng viêm khớp, các vấn đề về tim mạch, viêm ruột,
chứng đau lưng, các vấn đề về tiêu hóa và tất nhiên là cả cái chết nữa.
Hãy để những hối tiếc của ngày hôm qua, những lo lắng của ngày mai sang
một bên và thay vào đó, hãy nhận bình yên trong cuộc sống của ngày hôm
nay.
Translated by Nguyen Thi Minh Nguyet (Dan Tri)
--------------------------------------------
THE POWER OF WORRY
Death was walking toward a city one morning, and a man asked, "What are
you going to do?"
"I'm going to take 100 people,"Death replied.
"That"s horrible!" the man said."That's the way it is."
Death said, "That's what I do."
The man hurried to warn everyone he could about Death's plan.
As evening fell, he met Death again. "You told me you were going to take
only 100 people," the man said. "Why did 1,000 die?" I kept my word,
Death responded," I only took 100 people" Worry took the others.
Worry is, and always will be, a fatal disease of the heart for its beginning
signals the end of faith.
Release the regrets of yesterday, refuse the fears of tomorrow and receive
instead, the peace of today. Simply let go and let God be God. Live this and
be eternally blessed.
By Author unknown