PDB (PDB.org) là m ột kho lưu trữ dữ liệu cấu trúc về các phân tử sinh học, chủ yếu là các
protein, có quy mô toàn cầu. PDB (Ngân hàng dữ liệu Protein) do một số tổ chức thành viên có
trách nhiệm quản lý cho phép ký gửi, bảo trì, xử lý và cung cấp miễn phí dữ liệu sinh học này
cho cộng đồng khoa học. Để tạo ra việc trao đổi dữ liệu linh hoạt, có khả năng mở rộng và dễ
dàng, dữ liệu PDB có sẵn theo định dạng XML. Định dạng XML này do một Lược đồ XML có
tên là Protein Data Bank Markup Language (PDBML - Ngôn ngữ đánh dấu của Ngân hàng dữ
liệu Protein) quy định.
15 trang |
Chia sẻ: lylyngoc | Lượt xem: 1647 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem nội dung tài liệu Quản lý Ngân hàng dữ liệu Protein với DB2 pureXML, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Quản lý Ngân hàng dữ liệu Protein với DB2 pureXML
Giới thiệu
PDB (PDB.org) là một kho lưu trữ dữ liệu cấu trúc về các phân tử sinh học, chủ yếu là các
protein, có quy mô toàn cầu. PDB (Ngân hàng dữ liệu Protein) do một số tổ chức thành viên có
trách nhiệm quản lý cho phép ký gửi, bảo trì, xử lý và cung cấp miễn phí dữ liệu sinh học này
cho cộng đồng khoa học. Để tạo ra việc trao đổi dữ liệu linh hoạt, có khả năng mở rộng và dễ
dàng, dữ liệu PDB có sẵn theo định dạng XML. Định dạng XML này do một Lược đồ XML có
tên là Protein Data Bank Markup Language (PDBML - Ngôn ngữ đánh dấu của Ngân hàng dữ
liệu Protein) quy định.
Thông tin cấu trúc gồm có các tọa độ 3-D của các nguyên tử của một hay nhiều phân tử mà một
protein chứa chúng. Các tọa độ nguyên tử này cũng được gọi là cấu trúc 3-D hoặc cấu trúc cấp
ba. Cấu trúc cấp ba của một protein gắn chặt với chức năng của nó. Vì vậy, việc hiểu rõ cấu trúc
cấp ba thường giúp hiểu rõ chức năng bên trong của protein. Ví dụ, cấu trúc cấp ba có thể có ích
để giải thích các bệnh tật hoặc phát triển các loại thuốc mới. Cấu trúc cấp ba cũng có thể được
khai thác để tìm kiếm PDB với các tương tác giữa các protein.
Về đầu trang
Thách thức
Tính đến tháng 12 năm 2010, kho lưu trữ của PDB đã lưu giữ 70.000 mục (các tài liệu XML) với
hơn 500 triệu tọa độ nguyên tử. Tổng dung lượng chưa nén là hơn 750 GB. Các tài liệu XML
riêng lẻ trong PDB có dung lượng khác nhau từ một vài MB đến hơn 1 GB. Dựa trên sự tăng
trưởng nhanh chóng của kho lưu trữ PDB trong những năm gần đây (Hình 1), dự kiến dung
lượng của PDB sẽ tiếp tục tăng lên đáng kể. Do đó, việc tìm kiếm và phân tích thông tin này
càng trở nên thách thức hơn.
Hình 1. Tăng trưởng của PDB trong vòng 20 năm qua
Một cách tiếp cận điển hình để phân tích dữ liệu PDB là viết một ứng dụng tùy chỉnh hoặc một
tập kịch bản lệnh để tìm kiếm tài liệu PDBML cho một câu hỏi nghiên cứu rất cụ thể. Các nhược
điểm của cách tiếp cận này có tính đến các thực tế sau:
Việc phát triển mã tùy chỉnh, mỗi khi đang tiến hành nghiên cứu mới, dùng rất nhiều lao
động và tốn thời gian.
Hiệu năng thường kém vì tất cả tài liệu cần được phân tích cú pháp và được tìm kiếm,
ngay cả khi chỉ có một tập con của chúng chứa thông tin liên quan.
Thường rất khó để tái sử dụng hoặc kết hợp mã tùy chỉnh hiện có để soạn các truy vấn
mới hoặc khác nhau dựa vào dữ liệu PDB.
DB2 V9.7.3 với pureXML đã được chọn để giải quyết những thách thức này, chủ yếu là do DB2
có khả năng mở rộng và có các khả năng XML cần thiết để xử lý các khối lượng tài liệu PDBML
dự kiến. Ngoài ra, DB2 có sẵn miễn phí để sử dụng phi thương mại thông qua chương trình Sáng
kiến học đường của IBM (IBM Academic Initiative). Mục đích là lưu trữ thông tin PDB trong
một lược đồ cơ sở dữ liệu hiệu quả, khai thác các chỉ mục quan hệ và XML để tìm kiếm có hiệu
quả và sử dụng XQuery và SQL/XML để biểu diễn truy vấn phức tạp dựa vào thông tin PDB.
Về đầu trang
Nội dung của PDB
Trước khi chúng ta thảo luận về thiết kế cơ sở dữ liệu DB2 cho PDB, việc hiểu rõ thêm một chút
về dữ liệu PDB là rất có ích.
Cấu trúc cấp ba của một protein được xác định (được giải), qua thực nghiệm, chủ yếu theo một
phương pháp gọi là Nhiễu xạ qua tia X hoặc Phép khảo sát tinh thể học bằng tia X. Một phương
pháp khác thường ít được sử dụng hơn là Giải pháp NMR (Cộng hưởng từ hạt nhân) hoặc Quang
phổ NMR. Có nhiều phương pháp để xác định (giải) cấu trúc protein dẫn đến sự khác biệt về
cách mô tả một cấu trúc protein trong các tài liệu XML đã tạo ra, đặc biệt được phản ánh bằng
kích thước tệp XML.
Các protein là các phân tử động, có nghĩa là cấu trúc cấp ba của chúng có thể thay đổi chút ít, ví
dụ như tùy thuộc vào môi trường của chúng. Do những biến thể này, Cộng hưởng từ hạt nhân
(NMR) xác định chi tiết nhiều cá thể (nhiều mô hình) mô tả các cấu trúc cấp ba có thay đổi chút
ít cho cùng một protein. Do đó, các tệp XML có dữ liệu protein do Cộng hưởng từ hạt nhân tạo
ra có thể có kích thước rất lớn, ví dụ như 100 MB đến 1 GB hoặc lớn hơn nữa. Ngoài ra, bạn sẽ
thấy sau trong bài này cách và lý do tại sao chúng ta sử dụng các phân vùng khác nhau của DB2
để tách mô hình (mặc định) đầu tiên của một protein khỏi những biến thể của nó.
Liệt kê 1 Liệt kê 1 cho thấy một đoạn trích từ một tài liệu PDBML. Bạn có thể thấy bốn trong số
177 thể loại thông tin, có thể xuất hiện trong tài liệu này, bao gồm cả các tác giả của nghiên cứu
và phương pháp thử nghiệm () đã sử dụng. Thuộc tính entry_id mô tả
mã định danh PDB duy nhất cho tài liệu này.
Liệt kê 1. Đoạn trích của một tài liệu PDBML mẫu (1BBZ.xml)
...
Pisabarro, M.T.
...
...
ABL TYROSINE KINASE, PEPTIDE P41
CRYSTAL STRUCTURE OF THE ABL-SH3 DOMAIN COMPLEXED WITH
A DESIGNED HIGH-AFFINITY PEPTIDE LIGAND: IMPLICATIONS FOR
SH3-LIGAND INTERACTIONS
...
COMPLEX(TRANSFERASE/PEPTIDE)
COMPLEX (TRANSFERASE-PEPTIDE), SIGNAL TRANSDUCTION,SH3 DOMAIN,
COMPLEX (TRANSFERASE-PEPTIDE) complex
...
1
...
Về đầu trang
Cơ sở dữ liệu thử nghiệm
Do các ràng buộc về thời gian và tài nguyên, chúng ta quyết định chỉ sử dụng một tập con của
tổng khối lượng dữ liệu PDB có sẵn để tạo nguyên mẫu và đánh giá lưu trữ, lập chỉ mục và truy
vấn các tài liệu PDBML trong một cơ sở dữ liệu DB2. Do đó, hãy chọn một mẫu tiêu biểu cho
6.029 tài liệu, có dung lượng 83 GB và chiếm khoảng 10% tổng dung lượng lưu trữ của PDBML
vào tháng 12 năm 2010. Tập tài liệu này có chứa khoảng 1,7 tỷ phần tử XML, trong đó có
khoảng 1,54 tỷ phần tử mô tả các cấu trúc protein cấp ba thông qua các tọa độ nguyên tử và
thông tin khác.
Một mẫu tiêu biểu cho các tài liệu PDBML phải phản ánh chính xác tỷ lệ các tài liệu có thông tin
phân tử do Nhiễu xạ qua tia X tạo ra (các tài liệu nhỏ hơn, chiếm 83% của tất cả các tài liệu) so
với Giải pháp NMR (các tài liệu lớn hơn, chiếm 16% của tất cả các tài liệu). Điều này đảm bảo
rằng cấu hình và các truy vấn cơ sở dữ liệu được thử nghiệm có một sự kết hợp thực tế giữa các
tài liệu nhỏ và lớn.
Máy chủ cơ sở dữ liệu có sẵn cho nghiên cứu này là Sun X4600 M2 với tám bộ xử lý lõi kép
(AMD Opteron 8220) và bộ nhớ chính 256GB. Hệ điều hành Linux® Ubuntu 64-bit. Thiết bị lưu
trữ có 10 ổ đĩa cứng (mỗi ổ có dung lượng 698 GB; tốc độ 7200 rpm), được tổ chức thành một
khối logic (RAID 5) với một bộ điều khiển phần cứng.
Về đầu trang
Các khuyến cáo thiết kế cơ sở dữ liệu cho PDB
Phần này mô tả một tập các khuyến cáo thiết kế cơ sở dữ liệu, dẫn đến sự trợ giúp cơ sở dữ liệu
đơn giản và hiệu quả để lưu trữ và phân tích dữ liệu PDB. Những khuyến cáo này tập trung vào
lược đồ cơ sở dữ liệu, việc lựa chọn giữa lưu trữ XML và quan hệ, định nghĩa các chỉ mục và tổ
chức dữ liệu vật lý với các tùy chọn phân vùng và phân cụm.
Lưu trữ Quan hệ/XML lai
Tài liệu PDBML hiện đang chứa tới 177 thể loại thông tin, hầu hết trong số đó là tùy chọn. Phần
lớn các phần tử PDBML tùy chọn cho phép các tài liệu rất linh hoạt và rất dễ thay đổi. Một lược
đồ cơ sở dữ liệu quan hệ đầy đủ sẽ yêu cầu hàng trăm bảng để đại diện cho PDBML. Một lược
đồ cơ sở dữ liệu quan hệ như vậy cho PDB đã được phát triển vào năm 2005 và được hiển thị
trong Hình 2. Với hơn 400 bảng và hơn 3.000 cột, lược đồ này rất phức tạp. Để hiểu và truy vấn
một lược đồ cơ sở dữ liệu như vậy là vô cùng khó khăn vì một mục PDB đơn lẻ được chia nhỏ
và rải rác trên hàng trăm bảng, rất khó cho người dùng biết được thông tin nào nằm trong bảng
nào. Vì vậy, việc giữ cho hầu hết thông tin PDBML theo định dạng XML ban đầu của nó và lưu
trữ nó trong một cột XML duy nhất dẫn đến một thiết kế cơ sở dữ liệu đơn giản hơn nhiều và vẫn
duy trì dữ liệu theo một định dạng mà người dùng hiểu được một cách tự nhiên.
Hình 2. Sơ đồ của một lược đồ cơ sở dữ liệu quan hệ đầy đủ với PDBML
Một ngoại lệ đáng chú ý đối với tính hay thay đổi của dữ liệu PDBML là các tọa độ nguyên tử và
các nhãn có liên quan của chúng, theo một cấu trúc phẳng và có quy tắc được lặp lại cho mỗi
nguyên tử trong một phân tử, như minh họa trong Liệt kê 2. Do các protein thường có hàng ngàn
hoặc hàng chục ngàn nguyên tử, nên các tọa độ nguyên tử thường mô tả 90% hoặc nhiều hơn về
một tài liệu PDBML.
Liệt kê 2. Các tọa độ nguyên tử trong một tài liệu PDBML
37.41
1.039
16.834
18.876
A
N
ASN
1
ATOM
A
N
ASN
1
1
1.00
1
N
36.15
-0.213
16.205
18.364
...
33.97
-0.549
16.779
16.986
...
...
Cấu trúc phẳng và có quy tắc của thông tin nguyên tử tạo ra một sự ăn khớp hoàn toàn với các
bảng quan hệ truyền thống. Trong thực tế, các tọa độ nguyên tử và các nhãn là dữ liệu không
phân cấp mà XML không phải là sự lựa chọn tốt nhất với chúng. Vì vậy, chúng ta chọn một lược
đồ cơ sở dữ liệu lai, lưu trữ thông tin atom_site (trang_nguyên tử) trong một bảng quan hệ và lưu
trữ phần còn lại của mỗi tài liệu PDBML trong một cột XML, nhưng loại bỏ
khỏi tài liệu. Điều này có nhiều ưu điểm:
Các tài liệu PDBML đã thu nhỏ hơn nhiều, giúp cải thiện hiệu năng chèn và tải, cũng như
hiệu năng truy vấn XML. Cố gắng phân tích cú pháp XML khi chèn hoặc tải được giảm
khoảng 90%.
Thông tin nguyên tử chiếm ít không gian trong các cột quan hệ hơn so với mô tả XML
dài dòng của chúng.
Dữ liệu nguyên tử có thể được truy vấn bằng các phương pháp quan hệ truyền thống, với
dữ liệu không phân cấp thì các phương pháp này có hiệu quả hơn so với tìm kiếm XML.
Vì mỗi nguyên tử được biểu diễn trong một hàng riêng, nên các chỉ mục có thể giúp tăng
tốc độ tìm kiếm các nguyên tử cụ thể trong một mục PDBML nhất định.
Lược đồ cơ sở dữ liệu được chọn có hai bảng, được hiển thị trong Liệt kê 3. Bảng đầu tiên
(xmlrpdb.pdbxml) có một hàng cho mỗi mục PDB. Bảng này chỉ có hai cột:
Cột khóa chính pdb_id giữ mã định danh bốn ký tự của mục PDB trong thuộc tính XML
entry_id.
Cột XML pdbxml_file giữ toàn bộ tài liệu PDBML trừ .
Bảng thứ hai (xmlrpdb.atom_site) có một hàng quan hệ cho mỗi tọa độ nguyên tử (tức là, với
mỗi phần tử trong một tài liệu PDBML). Cột pdb_id là khóa ngoài liên kết các tọa
độ nguyên tử với tài liệu PDBML tương ứng trong bảng pdbxml.
Cả hai bảng được lưu trữ trong các vùng bảng có kích thước trang 32-KB để tối đa hóa các truy
vấn phân tích hiệu năng để đọc một số lượng lớn các hàng.
Liệt kê 3. Lược đồ cơ sở dữ liệu quan hệ/XML lại cho PDB trong DB2
CREATE TABLE xmlrpdb.pdbxml (
pdb_id CHAR(4) NOT NULL,
pdbxml_file XML NOT NULL,
PRIMARY KEY (PDB_ID))
IN ts_data32k INDEX IN ts_index32k;
CREATE TABLE xmlrpdb.atom_site (
pdb_id CHAR(4) NOT NULL,
atom_site_id INTEGER NOT NULL,
auth_asym_id VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
auth_atom_id VARCHAR(20) NOT NULL,
auth_comp_id VARCHAR(3) NOT NULL,
auth_seq_id VARCHAR(20) NOT NULL,
b_iso_or_equiv DECIMAL(7,3) NOT NULL,
b_iso_or_equiv_esd DECIMAL(7,3) WITH DEFAULT NULL,
cartn_x DECIMAL(7,3) NOT NULL,
cartn_x_esd DECIMAL(7,3) WITH DEFAULT NULL,
cartn_y DECIMAL(7,3) NOT NULL,
cartn_y_esd DECIMAL(7,3) WITH DEFAULT NULL,
cartn_z DECIMAL(7,3) NOT NULL,
cartn_z_esd DECIMAL(7,3) WITH DEFAULT NULL,
group_pdb VARCHAR(10) NOT NULL,
label_alt_id VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
label_asym_id VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
label_atom_id VARCHAR(20) WITH DEFAULT NULL,
label_comp_id VARCHAR(10) NOT NULL,
label_entity_id SMALLINT NOT NULL,
label_seq_id SMALLINT WITH DEFAULT NULL,
occupancy DECIMAL(7,3) NOT NULL,
occupancy_esd DECIMAL(7,3) WITH DEFAULT NULL,
pdbx_pdb_atom_name VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
pdbx_pdb_ins_code VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
pdbx_PDB_model_num SMALLINT NOT NULL,
type_symbol VARCHAR(10) WITH DEFAULT NULL,
PRIMARY KEY (pdb_id, atom_site_id),
FOREIGN KEY (pdb_id) REFERENCES xmlrpdb.pdbxml(pdb_id),
CONSTRAINT group_chk CHECK (group_PDB in ('ATOM', 'HETATM'))
) IN ts_atom_data_32k INDEX IN ts_atom_index32k;
Theo tùy chọn, CHECK các ràng buộc pdbxml (Kiểm tra) có thể được định nghĩa trên bảng
pdbxml để đảm bảo rằng mã định danh bốn ký tự của PDB phù hợp với tiêu chuẩn PDB. Ký tự
đầu tiên phải là một số từ 1 đến 9 và ba ký tự tiếp theo phải là số giữa 0 và 9 hoặc ký tự chữ hoa
giữa A và Z (xem Liệt kê 4).
Liệt kê 4. Các ràng buộc CHECK để thực thi các giá trị pdb_id thích hợp
ALTER TABLE xmlrpdb.pdbxml
ADD CHECK (SUBSTR(pdb_id, 1, 1) BETWEEN '1' AND '9')
ADD CHECK ((SUBSTR(pdb_id, 2, 1) BETWEEN '0' AND '9') OR
(SUBSTR(pdb_id, 2, 1) BETWEEN 'A' AND 'Z'))
ADD CHECK ((SUBSTR(pdb_id, 3, 1) BETWEEN '0' AND '9') OR
(SUBSTR(pdb_id, 3, 1) BETWEEN 'A' AND 'Z'))
ADD CHECK ((SUBSTR(pdb_id, 4, 1) BETWEEN '0' AND '9') OR
(SUBSTR(pdb_id, 4, 1) BETWEEN 'A' AND 'Z'));
Điền vào lược đồ cơ sở dữ liệu lai
Quá trình dựa trên khái niệm về chèn một tài liệu PDBML vào lược đồ cơ sở dữ liệu lai của
chúng ta được minh họa trong Hình 3. Dữ liệu cần được trích xuất và
loại bỏ khỏi tài liệu XML và được chèn vào bảng quan hệ atom_site (màu xanh). Tài liệu thu
nhỏ này tự nó được chèn vào bảng pdbxml. Chúng ta gọi quá trình này là sự phân chia trang
nguyên tử (atom site).
Hình 3. Lưu trữ lai của một tài liệu PDBML có phân chia dữ liệu atom_site
Do khối lượng dữ liệu rất lớn, nên sự phân chia trang nguyên tử (việc điền vào lược đồ cơ sở dữ
liệu lai) cần có hiệu năng cao. Do đó, cần làm giảm việc phân tích cú pháp XML tốn kém càng
nhiều càng tốt. Xem lại các tọa độ nguyên tử theo định dạng XML trong Liệt kê 2, chúng ta thấy
rằng 94,5% các ký tự được đánh dấu và chỉ có 5,5% của ký tự là những giá trị thực tế. Do đó, tỷ
lệ đánh dấu so với giá trị là rất cao, có nghĩa là có thể yêu cầu phân tích cú pháp XML rất nhiều
để trích xuất một lượng dữ liệu có thể sử dụng được tương đối nhỏ. Bạn sẽ hiểu ngay việc xem
xét này đã ảnh hưởng đến quyết định của chúng ta như thế nào về cách điền vào hai bảng.
Một tùy chọn để điền vào bảng atom_site quan hệ là sử dụng các câu lệnh INSERT có chức năng
XMLTABLE. Một câu lệnh như vậy có thể phân tích toàn bộ tài liệu PDBML và trích xuất thông tin
nguyên tử để chèn vào làm các hàng quan hệ. Ngoài ra, một biểu thức XQuery Update (Cập nhật
Xquery) có thể xóa cây con khỏi mỗi tài liệu PDBML đã chèn vào bảng
pdbxml. Một biểu thức XQuery Update như vậy cũng có thể thuộc về một câu lệnh INSERT sao
cho được loại bỏ trước khi viết nó vào cột XML, hơn là thực hiện một
bước riêng sau khi chèn.
Một tùy chọn khác là sử dụng một bộ xử lý trước chuyên dụng nằm ngoài cơ sở dữ liệu để trích
xuất dữ liệu nguyên tử vào một tệp phẳng quan hệ và loại bỏ nó khỏi mỗi tài liệu PDBML. Một
bộ xử lý trước như vậy đã được thực hiện trong C++ và có những lợi ích sau:
Bộ xử lý trước có thể thêm các chú thích mong muốn vào dữ liệu, ví dụ như thông tin từ
các liên kết theo trình tự và cấu trúc hay các phép chuyển đổi hình học phụ thuộc vào ứng
dụng như các phép xoay vòng hoặc các chuyển dịch các tọa độ nguyên tử.
Bộ xử lý trước có thể được thực hiện mà không cần sử dụng một trình phân tích cú pháp
XML đa năng. Để thay thế, nó được thiết kế và tối ưu hóa cho cấu trúc tệp cụ thể của các
tài liệu PDBML. Nó khai thác kiến thức đặc biệt về cấu trúc phẳng của dữ liệu nguyên tử,
sự tồn tại của ký tự dòng mới giữa các phần tử và các đặc điểm khác. Kết quả là, bộ xử lý
trước chuyên dụng chạy nhanh hơn ít nhất là 10 lần so với bất kỳ giải pháp nào có phân
tích cú pháp XML.
Việc xử lý trước tập dữ liệu của 6.029 tài liệu PDBML đã nén (tức là, có dung lượng 83 GB đã
giải nén) và tải dữ liệu đã chuẩn bị vào bảng pdbxml và bảng atom_site chỉ mất 1 giờ và 44
phút. Bộ xử lý trước có sẵn để tải về (xem phần Tải về).
Nén dữ liệu
Xét khối lượng dữ liệu trong kho lưu trữ PDB cũng như sự tăng trưởng nhanh chóng của nó, việc
nén dữ liệu trong DB2 là rất có ích. Việc này làm giảm tiêu dùng bộ nhớ và cải thiện hiệu năng.
Mặc dù nén và giải nén trong DB2 cũng tiêu dùng thêm một số chu kỳ CPU, nhưng nén dữ liệu
cũng làm giảm số lượng các hoạt động Vào/Ra (I/O) vật lý cần thiết để đọc một số lượng dữ liệu
nhất định từ đĩa. Hơn nữa, các trang đã nén của một vùng bảng DB2 vẫn được nén tiếp trong
nhóm bộ đệm DB2 của bộ nhớ chính. Kết quả là, nén dữ liệu cho phép có nhiều dữ liệu trong bộ
nhớ hơn không nén, làm tăng tỷ lệ truy cập vào nhóm bộ đệm và làm cho việc sử dụng bộ nhớ có
sẵn cao hơn. Chúng ta đã thấy rằng lợi ích nén cho Vào/ra và bộ nhớ có nhiều tác dụng hơn so
với chi phí bổ sung về CPU và dẫn đến hiệu năng tổng thể cao hơn.
Các lệnh sau trong Liệt kê 5 đã được sử dụng để nén cả hai bảng.
Liệt kê 5. Kích hoạt nén và các bảng REORG
ALTER TABLE xmlrpdb.pdbxml COMPRESS YES;
REORG TABLE xmlrpdb.pdbxml LONGLOBDATA RESETDICTIONARY;
ALTER TABLE xmlrpdb.atom_site COMPRESS YES;
REORG TABLE xmlrpdb.atom_site LONGLOBDATA RESETDICTIONARY;
Việc giảm tiêu dùng dung lượng lưu trữ được tóm tắt trong Bảng 1. Sau khi nén, thông tin đã
chứa trong 6.029 tài liệu PDBML có thể được lưu trữ trong số trang ít hơn là 67,4% (tức là, dung
lượng lưu trữ ít hơn ba lần so với không nén).
Bảng 1. Tiết kiệm dung lượng lưu trữ bằng nén dữ liệu
Trước khi nén Sau khi nén Tiết kiệmxmlrpdb.pdbxml 176.256 trang 44.736 trang 74,6%
xmlrpdb.atom_site264.960 trang 99.264 trang 62,5%
Total 441.216 trang 144.000 trang67,4%
Với một kích thước trang 32 KB, dung lượng lưu trữ cuối cùng của 144.000 trang tương đương
với 4,4 GB, chỉ bằng 5,3% của 83 GB dung lượng dữ liệu thô ban đầu. Nếu chúng ta ngoại suy tỷ
lệ này thành tổng kích thước hiện tại của kho lưu trữ PDB, chúng ta thấy rằng 0,75 TB thông tin
PDB sẽ được lưu trữ trong DB2 khi sử dụng chỉ khoảng 40,7 GB dung lượng lưu trữ, cộng với
một số dung lượng lưu trữ cho các chỉ mục.
Việc tiết kiệm dung lượng lưu trữ rất lớn này bắt nguồn từ hai yếu tố. Đầu tiên, đã loại bỏ tỷ lệ
đánh dấu cao so với giá trị trong thông tin nguyên tử bằng cách chuyển đổi các tọa độ nguyên tử
sang định dạng quan hệ trong bước xử lý trước. Thứ hai, việc nén dữ liệu của DB2 rút gọn dữ
liệu XML và dữ liệu quan hệ còn lại đến 3 lần.
Phân vùng cơ sở dữ liệu
Mặc dù làm giảm đáng kể việc tiêu dùng dung lượng lưu trữ, dung lượng dữ liệu PDB vẫn tiếp
tục phát triển nhanh chóng. Ngoài ra, có thể làm giảm thời gian đáp ứng của các truy vấn phân
tích phức tạp bằng cách trải dữ liệu trên nhiều phân vùng cơ sở dữ liệu, ví dụ tất cả các phân
vùng làm việc song song với dữ liệu đã gán cho chúng. Các phân vùng cơ sở dữ liệu có thể lưu
trữ trên cùng một máy tính để khai thác tất cả sức mạnh CPU của một hệ thống đa lõi hoặc chúng
có thể được trải rộng trên nhiều máy tính theo một cấu hình không chia sẻ. Tính năng phân vùng
Cơ sở dữ liệu DB2 (DPF) có sẵn thông qua IBM InfoSphere® Warehouse (Kho dữ liệu
InfoSphere của IBM), là một gói phần mềm có chứa DB2 với các tính năng cao cấp, cũng như
các công cụ thiết kế, báo cáo và quản lý cơ sở dữ liệu bổ sung.
Khi sử dụng DPF, chúng ta khuyến cáo nên phân phối dữ liệu trong bảng pdbxml và bảng
atom_site trên các phân vùng cơ sở dữ liệu bằng cách chia nhỏ các giá trị của cột pdb_id. Điều
này đạt được bằng cách thêm mệnh đề DISTRIBUTE BY HASH(pdb_id) vào câu lệnh CREATE
TABLE tương ứng. Số lượng lớn các giá trị khác nhau trong cột pdb_id đảm bảo việc phân phối
các hàng khá chính xác trên các phân vùng cơ sở dữ liệu. Việc phân phối cả hai bảng bằng cách
chia nhỏ khóa nối của chúng (pdb_id) cũng đảm bảo rằng tất cả các hàng nguyên tử cho một tài
liệu PDBML cụ thể được lưu trữ trong cùng phân vùng cơ sở dữ liệu như chính tài liệu PDBML
đó. Sự sắp xếp này ngụ ý rằng các phép nối giữa hai bảng có thể luôn được xem xét trong mỗi
phân vùng cơ sở dữ liệu và không bao giờ đòi hỏi dữ liệu đi kèm trên các phân vùng.
Phân vùng theo phạm vi
Phân vùng theo phạm vi (còn được gọi là phân vùng bảng) cho phép bạn phân vùng dữ liệu trong
một bảng theo giá trị trong một cột cụ thể, sao cho các hàng có cùng một giá trị sẽ nằm