Tài liệu ôn tập lịch sử triết học
(Bản scan) Phật giáo là trào lưu tôn giáo, xuất hiện khoảng TK6 TCN ở miền Bắc Ấn Độ. Phật giáo phản ánh sự phản đối đạo Balamon, sự phân chia đẳng cấp khắc nghiệt, đòi tự do tư tưởng, lý giải sự khổ đau của con người, và đi tìm con đường để giải thoát con người khỏi khổ đau. Phật giáo được xây dựng trên cơ sở đời sống của đức Thích Ca Mâu Ni (Sakyamauni - tức là bậc hiền giả dòng Sakya) Phật (Bụt) có nghĩa là đấng giác ngộ người khác. Lịch sử của đạo Phật được ghi chép trong kinh Jakata (được viết sau khi Phật đã mất 100 năm), thêm nữa, tôn giáo khi xây dựng tôn giáo của mình thường thêm thắt các chi tiết để làm tăng chất linh thiêng. Tuy nhiên, giới nghiên cứu đều thống nhất ở các điểm sau: + Phật là người có thật, con cả vương hầu sống cạnh dãy núi Malaysia, bố là Suildhodina, và mẹ là Maga. Tương truyền đức Phật khi sinh ra nói được ngay, 1 tay chỉ lên trời, 1 tay chỉ xuống đất, mẹ đức Phật mất, sống với dì ghẻ (cũng là dì ruột). + Theo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam; Phật sinh 624 TCN, theo tài liệu của Trung Quốc trong tác phẩm Tỳ Bà Sa Luận cho rằng Phật sinh 486 - 386 TCN. + Phật đi tu vì: ngay từ nhỏ là người từ bi yêu thương nhân loại. Năm 19t, vua bắt Phật lấy vợ, vì sợ Phật bỏ nhà nên mỗi lần Phật đi chơi đều cho đi theo và 4 làn Phật đi chơi đều gặp cảnh khổ. Năm 29t, Phật từ bỏ tất cả (vợ, con, cung điện) để đi tu. Lúc đầu tu ở dòng Sankhya (lấy roi quật vào người) 6 năm nhưng không giác ngộ nên Phật đã bỏ xuống núi đổi cách tu. Phật ngồi gốc cây bồ đề 48 ngày và khi nhận 1 bát sữa từ tay cô gái chăn bò, có 1 luồng sáng từ trời chiếu xuống nên giác ngộ. + Sau đó Phật trở về dòng Sankhya giác ngộ cho các bạn cùng tu, rồi truyền đạo khắp nơi, gặp mùa mưa thì lưu lại, mùa khô thì tiếp tục truyền đạo.