Tiểu luận Triết học Quan hệ biện chứng giữa sự phát triển của lực lượng sản xuất và sự đa dạng hóa các loại hình sở hữu ở Việt Nam
Lực lượng sản xuất là mối quan hệ của con người với tự nhiên hình thành trong quá trình sản xuất . Trình độ của lực lượng sản xuất thể hiện ở trình độ khống chế tự nhiên của con người. Đó là kết quả năng lực thực tiễn của con người tác động vào tự nhiên để tạo ra của cải vật chất đảm bảo sự tồn tại và phát triển của loài người . Trong cấu thành của lực lượng sản xuất, có thể có một vài ý kiến nào đó khác nhau về một số yếu tố khác của lực lượng sản xuất , song suy cho cùng thì chúng đều vật chất hoá thành hai phần chủ yếu là tư liệu sản xuất và lực lượng con người . Trong đó tư liệu sản xuất đóng vai trò là khách thể , còn con người là chủ thể . Tư liệu sản xuất được cấu thành từ hai bộ phận đó là đối tượng lao động và tư liệu lao động. Thông thường trong quá trình sản xuất phương tiện lao động còn được gọi là cơ sở hạ tầng của nền kinh tế . Trong bất kỳ một nền sản xuất nào công cụ sản xuất bao giờ cũng đóng vai trò là then chốt và là chỉ tiêu quan trọng nhất . Hiện nay công cụ sản xuất của con người không ngừng được cải thiện và dẫn đến hoàn thiện, nhờ thành tựu của khoa học kỹ thuật đã tạo ra công cụ lao động công nghiệp máy móc hiện đại thay thế dần lao động của con người . Do đó công cụ lao động luôn là độc nhất , cách mạng nhất của LLSX Bất kỳ một thời đại lịch sử nào, công cụ sản xuất bao giờ cũng là sản phẩm tổng hợp, đa dạng của toàn bộ những phức hợp kỹ thuật được hình thành và gắn liền với quá trình sản xuất và phát triển của nền kinh tế. Nó là sự kết hợp của nhiều yếu tố trong đó quan trọng nhất và trực tiếp nhất là trí tuệ con người được nhân lên trên cơ sở kế thừa nền văn minh vật chất trước đó. Nước ta là một nước giàu tài nguyên thiên nhiên, có nhiều nơi mà con người chưa từng đặt chân đến nhưng nhờ vào tiến bộ của KHKT và quá trình công nghệ tiên tiến, con người có thể tạo ra được sản phẩm mới có ý nghĩa quyết định tới chất lượng cuộc sống và giá trị của nền văn minh nhân loại. Chính việc tìm kiếm ra các đối tượng lao động mới sẽ trở thành động lực cuốn hút mọi hoạt động cuả con người. Tư liệu lao động dù có tinh sảo và hiện đại đến đâu nhưng tách khỏi con người thì nó cũng không phát huy tác dụng của chính bản thân . Chính vậy mà Lê Nin đã viết : “ lực lượng sản xuất hàng đầu của toàn thể nhân loại là công nhân , là người lao động “ . Người lao động với những khinh nghiệm , thói quen lao động , sử dụng tư liệu sản xuất để tạo ra của cải vật chất . Tư liệu sản xuất với tư cách là khách thể của LLSX, và nó chỉ phát huy tác dụng khi nó được kết hợp với lao động sống của con người . Đại hội 7 của Đảng đã khẳng định : “ Sự nghiệp phát triển kinh tế đặt con người lên vị trí hàng đầu, vị trí trung tâm thống nhất tăng trưởng kinh tế với công bằng khoa học và tiến bộ xã hội .” Người lao động với tư cách là một bộ phận của LLSX xã hội phảI là người có thể lực , có tri thức văn hoá , có trình độ chuyên môn nghiệp vụ cao, có khinh nghiệm và thói quen tốt, phẩm chất tư cách lành mạnh, lương tâm nghề nghiệp và trách nhiệm cao trong công việc.Trước đây do chưa chú trọng đúng mức đến vị trí của người lao động, chúng ta chưa biết khai thác phát huy mọi sức mạnh của nhân tố con người. Đành rằng năng lực và kinh nghiệm SX của con người còn phụ thuộc vào những TLSX hiện có mà họ đang sử dụng. Nhưng tích cực sáng tạo của họ đã thúc đẩy nền kinh tế phát triển. 2/ Phạm trù sở hữu và cơ cấu sở hữu trong giai đoạn trước đây (Trước 1986) a/ Sớ hữu là gì ? Quá trình phát triển của nó. Theo quan điểm của Mác:”sở hữu được biểu hiện trong những hình thái của QHSX”. Sở hữu là nội dung bên trong của chính thể mang tính thống nhất . Tính hiện thực của sở hữu chỉ được nhận thức một cách gián tiếp thông qua các quan hệ giữa các thành tố của QHSX chứ không thể nhận thức một cách trực tiếp vì sở hữu là tổng hoà giữa các QHSX . Sở hữu bắt đầu từ sự chiếm hữu giới tự nhiên , mang tính chất cộng đồng, hình thái đầu tiên của QHSX trong xã hội cộng sản nguyên thuỷ đến hình thái kinh tế xã hội sơ tính cá nhân đối lập với cộng đồng và dẫn đến sự tách biệt về sở hữu . Đó là tiến trình từ chế độ sở hữu thị tộc, bộ lạc trong xã hội cộng sản nguyên thuỷ đến chế độ sở hữu cá nhân . Sở hữu được hình thành từ sự chiếm hữu đối tượng để tiến hành sản xuất thoả mãn với nhu cầu của con người . Do đó sở hữu mang tính chất tất nhiên, sự chiếm hữu mang lại quyền hạn cho chủ sở hữu . Sản xuất phát triển thì quan hệ sở hữu ngày càng phát triển . Như vậy sở hữu là mối quan hệ con người với con người trong việc chiếm hữu TLSX cùng với các điều kiện sản xuất . Do đó sở hữu là một mặt của QHSX . Sự hình thành và phát triển của sở hữu là một quá trình lịch sử tự nhiên tuân theo quy luật sản xuất, phù hợp với tính chất và trình độ của LLSX . Cùng với sự phát triển của nền sản xuất XH thì nội dung và phạm vi của sở hữu ngày càng được mở rộng . b/ Cơ cấu sở hữu trong giai đoạn trước đây (trước 1986): Lịch sử loài người đã từng trải qua hai loại hình sở hữu cơ bản đối với TLSX đó là sở hữu tư nhân và sở hữu xã hội Sở hữu xã hội là loại hình sở hữu mà trong đó những TLSX chủ yếu thuộc về mọi thành viên trong xã hội . Trên cơ sở đó vị trí bình đẳng trong tổ chức lao động xã hội và phân phối sản xuất . Mục đích sản xuất dưới chế độ công hữu là để đảm bảo đời sống và vật chất của người lao động được nâng cao. Sở hữu xã hội điển hình có hai hình thức cơ bản : Sở hữu của thị tộc, bộ lạc trong xã hội cộng sản nguyên thuỷ trong phương thức SX cộng sản nguyên thuỷ. Sở hữu tập thể ( sở hữu hợp tác xã )và sở hữu toàn dân( sở hữu quốc doanh ) trong phương thức SX cộng sản chủ nghĩa , mà giai đoạn đầu của CNXH . Trước đây nước ta với nền kinh tế kế hoạch hoá tập chung quan liêu, bao cấp, nền kinh tế tự cung , tự cấp. Do đó nó chỉ tồn tại hai hình thức sở hữu chính tương ứng với thành phần kinh tế quốc doanh và tập thể . Trong nền kinh tế này con người không được tự do buôn bán, trao đổi hàng hoá , do đó chưa xuất hiện sở hữu tư nhân mà chỉ tồn tại hai hình thửc sở hữu đó là sở hữu tập thể , quôc doanh dưới sự điều tiết giá cả của nhà nước .