TRƯỜNG ĐẠI HỌC SÀI GÒN SAIGON UNIVERSITY 
 TẠP CHÍ KHOA HỌC SCIENTIFIC JOURNAL 
 ĐẠI HỌC SÀI GÒN OF SAIGON UNIVERSITY 
 Số 67 (01/2020) No. 67 (01/2020) 
Email: 
[email protected] ; Website:  
22 
VAI TRÒ CỦA XỨ ỦY BẮC KỲ VÀ XỨ ỦY TRUNG KỲ TRONG 
PHONG TRÀO CÁCH MẠNG Ở THANH HÓA THỜI KỲ 1930 – 1945 
The roles of The Northern Party Committee and The Central Party Committee in 
the revolution in Thanh Hoa province (1930 – 1945) 
TS. Võ Văn Thật 
Trường Đại học Sài Gòn 
TÓM TẮT 
Thanh Hóa là địa phương giáp ranh giữa Bắc Kỳ và Trung Kỳ. Trong quá trình đấu tranh giành độc lập 
(1930 - 1945), Thanh Hóa vừa nhận được sự lãnh đạo, chỉ đạo của Xứ ủy Bắc Kỳ lẫn Xứ ủy Trung Kỳ. 
Đây là một trong những điểm khác biệt của phong trào cách mạng ở Thanh Hóa so với nhiều địa 
phương trong cả nước. Bài viết này phân tích về vai trò của Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ ủy Trung Kỳ đối với 
việc thành lập, thống nhất tổ chức Đảng cũng như quá trình lãnh đạo, chỉ đạo xây dựng lực lượng, tổ 
chức nhân dân ở Thanh Hóa đấu tranh trong những năm 1930 - 1945. 
Từ khóa: cách mạng, Thanh Hóa, Xứ ủy Bắc Kỳ, Xứ ủy Trung Kỳ 
ABSTRACT 
 Thanh Hoa province is the locality bordering on the Northern and Central States. Therefore, during the 
campaign of the Revolution (1939-1945), Thanh Hoa received the leadership and direction of the 
Northern Party Committee and the Central Party Committee. This is one of the differences of the 
revolutionary movement in Thanh Hoa compared to those in many localities in the country. The purpose 
of this article is to analyze the roles of the Northern Party Committee and the Central Party Committee 
in the establishment and the unification of the Party organizations as well as the process of leading and 
directing the construction of the forces and the organizations of the struggles in Thanh Hoa in the period 
of 1930 - 1945. 
Keywords: the revolution, Thanh Hoa, the Northern Party Committee, the Central Party Committee 
1. Khái quát về Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ 
ủy Trung Kỳ 
1.1. Về xứ ủy Bắc Kỳ 
Sau khi Đông Dương Cộng sản Đảng 
ra đời (17/6/1929), Kỳ bộ Việt Nam Cách 
mạng Thanh niên Bắc Kỳ được chuyển 
thành Xứ uỷ Đông Dương Cộng sản Đảng 
Bắc Kỳ, do Đỗ Ngọc Du làm Bí thư (BCH 
Đảng bộ thành phố Hà Nội, 2004, tr.43). 
Tổ chức Xứ ủy tiếp tục được duy trì khi 
Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập. 
Trong những năm 1929 - 1930, Xứ ủy Bắc 
Kỳ đã có nhiều hoạt động nhằm thúc đẩy 
phong trào cách mạng ở các địa phương. 
Tuy nhiên, đến đầu năm 1931, hoạt động 
của Xứ uỷ bắt đầu bộc lộ một số nhược 
điểm như tả khuynh, vi phạm nguyên tắc 
bí mật, nội bộ nảy sinh mâu thuẫn làm 
Email: 
[email protected] 
VÕ VĂN THẬT TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐẠI HỌC SÀI GÒN 
23 
ảnh hưởng xấu tới tổ chức Đảng và phong 
trào cách mạng ở Bắc Kỳ. Yêu cầu cấp 
thiết đặt ra lúc này là phải tổ chức lại Xứ 
ủy Bắc Kỳ. 
Ngày 13/5/1931, Trần Quang Tặng - 
cán bộ tuyên huấn của Xứ uỷ Bắc Kỳ đã tổ 
chức lại Xứ uỷ lâm thời gồm ba đồng chí, 
do Trần Quang Tặng làm Bí thư (Những sự 
kiện lịch sử hoạt động của các xứ ủy trong 
thời kỳ đấu tranh giành chính quyền 1930 - 
1945, 1997, tr.9). Tháng 2/1932, Bí thư Xứ 
ủy Trần Quang Tặng bị mật thám Pháp bắt, 
cơ quan Xứ uỷ Bắc Kỳ bị phá vỡ. 
Trong những năm 1932 - 1934, Đảng 
Cộng sản Đông Dương đã có nhiều biện 
pháp để củng cố, khôi phục hệ thống tổ 
chức Đảng và phong trào quần chúng, tạo 
điều kiện cho quá trình khôi phục tổ chức 
Đảng ở Bắc Kỳ. Các tổ chức Đảng phát 
triển mạnh mẽ ở nhiều nơi như Cao Bằng, 
Lạng Sơn, Hà Giang, Thái Nguyên, Hà 
Nội, Hải Phòng, Hòn Gai.v.v. Tháng 
8/1936, Nguyễn Văn Cừ, Nguyễn Văn 
Minh, Trần Quý Kiên đã tiến hành hội nghị 
bàn kế hoạch khôi phục cơ sở Đảng và phát 
triển phong trào cách mạng ở Bắc Kỳ. Hội 
nghị thống nhất “trong khi chưa đủ điều 
kiện thành lập Xứ ủy, cần thành lập một tổ 
chức làm chức năng của Xứ ủy” (Viện Mác 
– Lênin – Hồ Chí Minh, 1997, tr.13). Theo 
đó, “Ủy ban sáng kiến” được thành lập do 
Nguyễn Văn Cừ phụ trách. Ủy ban sáng 
kiến làm việc như một Cán sự Đảng của 
Xứ ủy. 
Cuối năm 1936, khi được tăng cường 
cả về số lượng và chất lượng, các đồng chí 
trong Ủy ban sáng kiến đã tích cực chuẩn 
bị cho việc thành lập cơ quan lãnh đạo Xứ 
ủy. Tháng 3/1937, Xứ ủy Bắc Kỳ được tái 
lập do Hoàng Tú Hưu làm Bí thư (Viện 
Mác – Lênin – Hồ Chí Minh, 1997, tr.17). 
Tham gia Xứ ủy còn có Nguyễn Văn Cừ, 
Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt), 
Nguyễn Văn Minh, Tô Hiệu, Đặng Xuân 
Khu.v.v. Tiếp đó, từ ngày 25/8 đến ngày 
04/9/1937, Nguyễn Văn Cừ và Hạ Bá 
Cang, đại diện Xứ ủy dự họp Hội nghị 
Trung ương và được bầu vào Ban Chấp 
hành Trung ương Đảng. Từ đây, Xứ ủy 
Bắc Kỳ đi vào ổn định và đóng vai trò 
quan trọng trong việc tổ chức, lãnh đạo 
nhân dân Bắc Kỳ đấu tranh giành độc lập 
dân tộc. Trong thời gian tồn tại, Xứ ủy Bắc 
Kỳ luôn thể hiện vai trò là một cơ quan 
lãnh đạo, thay mặt Trung ương Đảng để 
trực tiếp chỉ đạo phong trào cách mạng Bắc 
Kỳ, trong đó có phong trào cách mạng ở 
Thanh Hóa. 
1.2. Về Xứ ủy Trung kỳ 
Tháng 3/1930, với tư cách Ủy viên 
Ban Chấp hành lâm thời Trung ương Đảng, 
Nguyễn Phong Sắc đã triệu tập Kỳ bộ 
Đông Dương Cộng sản Đảng ở Trung Kỳ 
và các đại biểu Đông Dương Cộng sản 
Liên đoàn ở Nghệ - Tĩnh, họp tại thành phố 
Vinh, thành lập Phân cục Trung ương 
Đảng Cộng sản Việt Nam ở Trung Kỳ để 
thống nhất việc chỉ đạo thành lập Đảng 
trong xứ (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ 
Chí Minh/Viện Lịch sử Đảng, 2008). Phân 
cục Trung ương Trung Kỳ đặt trụ sở chính 
tại Vinh (Nghệ An) và một trụ sở tại Đà 
Nẵng, có nhiệm vụ lãnh đạo, chỉ đạo phong 
trào cách mạng các tỉnh từ Thanh Hóa đến 
Bình Định. 
Tháng 10/1930, tại Hội nghị lần thứ 
nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng, 
Nguyễn Phong Sắc được bầu vào Ban 
Chấp hành Trung ương và được phân công 
làm Bí thư Xứ ủy Trung Kỳ (Trần Bích 
Hải, 1998, tr.20). Cuối năm 1930, Phân cục 
Trung ương Trung Kỳ họp hội nghị, bầu 
SCIENTIFIC JOURNAL OF SAIGON UNIVERSITY No. 67 (01/2020) 
24 
Ban Chấp hành chính thức và đổi tên thành 
Kỳ bộ Trung Kỳ. Đứng đầu Kỳ bộ là Xứ 
ủy, do Nguyễn Phong Sắc làm Bí thư. Đến 
đây, ban lãnh đạo Xứ ủy Trung Kỳ đã được 
kiện toàn. Trong thời kỳ 1930 - 1945, mặc 
dù bị Pháp khủng bố gắt gao, tổ chức bị 
phá vỡ nhiều lần, thời gian hoạt động 
không được liên tục, nhưng Xứ uỷ Trung 
Kỳ đã có vai trò rất quan trọng trong việc 
lãnh đạo phong trào cách mạng ở Trung Kỳ 
nói chung, Thanh Hóa nói riêng. 
2. Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ ủy Trung Kỳ 
trong việc thành lập, củng cố và thống 
nhất tổ chức Đảng ở Thanh Hóa 
Năm 1930, sau khi Đảng Cộng sản 
Việt Nam ra đời và có chủ trương phát 
triển tổ chức Đảng ở các địa phương, 
Thanh Hóa đã nhận được sự quan tâm của 
Xứ ủy Bắc Kỳ trong việc thành lập tổ chức 
cộng sản. Ngay sau đó, Lê Công Thanh 
(Xứ ủy viên) được Xứ ủy cử về liên lạc với 
các hội viên Việt Nam Cách mạng Thanh 
niên ở Thanh Hóa, truyền đạt chủ trương 
của Xứ ủy (Ban Nghiên cứu và Biên soạn 
lịch sử Thanh Hoá, 1996, tr.36). Lê Công 
Thanh đã giao nhiệm vụ cho Nguyễn Doãn 
Chấp (dạy học ở Hà Nam) trở về Thanh 
Hóa liên hệ với các đồng chí trong tổ chức 
Thanh niên tiến hành xây dựng Đảng bộ 
Thanh Hóa (BCH Đảng bộ tỉnh Thanh 
Hóa, 2010, tr.57). 
Tháng 6/1930, dưới sự chủ trì của 
Nguyễn Doãn Chấp, hội nghị thành lập 
chi bộ Đảng đầu tiên ở Thanh Hóa được 
triệu tập tại Hàm Hạ (Đông Sơn), nhất trí 
thành lập chi bộ cộng sản và cử đồng chí 
Lê Thế Long làm Bí thư. Sau khi ra đời, 
Chi bộ Hàm Hạ tích cực tuyên truyền, 
phát triển đảng viên. Chỉ trong một thời 
gian ngắn, số đảng viên đã lên tới 12 đồng 
chí (BCH Đảng bộ tỉnh Thanh Hoá, 2000). 
Sau đó, Chi bộ Phú Lộc (Thiệu Hóa) và 
Chi bộ Yên Trường (Thọ Xuân) cũng ra 
đời. Như vậy, đến đầu tháng 7 năm 1930, 
Thanh Hóa đã có ba chi bộ Cộng sản cùng 
hoạt động. 
Ngày 29/7/1930, dưới sự chỉ đạo của 
Xứ ủy Bắc Kỳ, Nguyễn Doãn Chấp đã 
triệu tập đại biểu các chi bộ Hàm Hạ, 
Thiệu Hóa, Thọ Xuân, tiến hành hội nghị 
tại nhà đồng chí Lê Văn Sĩ, làng Yên 
Trường (nay thuộc xã Thọ Lập, huyện Thọ 
Xuân), quyết định thành lập Đảng bộ 
Thanh Hóa và cử Ban Chấp hành Đảng bộ 
tỉnh gồm 3 đồng chí: Lê Thế Long, Vương 
Xuân Cát, Lê Văn Sĩ, do Lê Thế Long làm 
Bí thư (BCH Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa, 
2010, tr.58-59). Sự kiện này đánh dấu sự ra 
đời của Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam 
tỉnh Thanh Hóa. 
Đồng thời, tháng 8/1930, Xứ ủy Trung 
Kỳ cũng đã giao cho Lê Tất Đắc - cán bộ 
của Xứ ủy vận động thành lập Đảng bộ 
tỉnh Thanh Hóa. Lê Tất Đắc cùng với Ngô 
Đức Mậu bắt liên lạc với Nguyễn Xuân 
Thúy - Bí thư và Nguyễn Văn Hồ - ủy viên 
Ban Chấp hành tỉnh bộ Tân Việt cách 
mạng đảng để chuẩn bị thành lập Đảng bộ 
tỉnh Thanh Hóa (BCH Đảng bộ tỉnh Thanh 
Hóa, 2010, tr.64 – 65). 
Tháng 01/1931, dưới sự chỉ đạo của 
Xứ ủy Trung Kỳ, hội nghị đại biểu các chi 
bộ Tân Việt cách mạng Đảng Thanh Hóa 
(cũ) được tổ chức tại huyện Tĩnh Gia đã cử 
ra Ban Chấp hành Đảng bộ lâm thời gồm 5 
đồng chí: Ngô Đức Mậu, Nguyễn Xuân 
Thúy, Nguyễn Văn Hồ, Nguyễn Văn 
Giảng, Phạm Tiến Năng, do Ngô Đức Mậu 
làm Bí thư (BCH Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa, 
2010, tr.64 – 65). 
Như vậy, trong những năm 1930 - 
1931, do tình hình phức tạp và sự năng 
VÕ VĂN THẬT TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐẠI HỌC SÀI GÒN 
25 
động của Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ ủy Trung 
Kỳ, Thanh Hóa đã thành lập hai Đảng bộ 
tỉnh khác nhau để cùng lãnh đạo phong 
trào cách mạng. Do lực lượng cách mạng 
trong giai đoạn đầu còn non yếu, các Đảng 
bộ này hoạt động ở các địa bàn khác nhau 
nên các hoạt động gần như độc lập, thiếu 
sự liên hệ và phối hợp thống nhất với nhau 
trong quá trình lãnh đạo cách mạng. 
Cuối năm 1930, khi phong trào cách 
mạng Thanh Hóa bị thực dân Pháp khủng 
bố, đàn áp, Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh 
(do Xứ ủy Bắc Kỳ chỉ đạo thành lập) cùng 
nhiều đảng viên bị bắt, một số cơ sở đảng 
mới được gây dựng bị tan vỡ. Thực tế này 
được Xứ ủy Trung Kỳ chỉ ra như sau: “ 
bộ phận cách mạng Thanh Hoá có đảng 
viên mà không có các hội quần chúng, mà 
Đảng lại không có cơ quan chỉ huy, chỉ cá 
nhân liên lạc. Trong một địa phương mà 
không có cơ quan chỉ huy, thì hành động 
không thống nhất, làm việc chỉ cá nhân 
thôi, nên công việc không tiến hành được 
mà lại mắc phải nhiều điều sai lầm nguy 
hiểm” (Nghị quyết của Xứ ủy về việc sáp 
nhập bộ phận cách mạng Thanh Hóa vào 
Đảng Cộng sản Đông Dương, 1999, 
tr.159). Do vậy, Xứ ủy đã ra nghị quyết 
nêu rõ: 
1. Chưa công nhận bộ phận cách 
mạng Thanh Hoá là một chi bộ chính thức 
của Đảng. 
2. Xứ uỷ hết sức giúp đỡ chỉ bảo cho 
bộ phận cách mạng Thanh Hoá tiến hành 
công việc cách mạng theo chính sách 
cộng sản. 
3. Bộ phận cách mạng Thanh Hoá phải 
thảo luận cho kỹ và thi hành cho đúng Điều 
lệ, Luận cương chính trị của Đảng và các 
án nghị quyết của Trung ương và Xứ uỷ. 
4. Bộ phận cách mạng Thanh Hoá phải 
bầu ngay một cơ quan chỉ huy cho toàn bộ 
phận để: 
a) Mở rộng nền tảng tổ chức Đảng; 
b) Tổ chức các hội quần chúng: Công 
hội, Nông hội...; 
c) Trong lúc thi hành các công việc đó 
phải tổ chức các cuộc tranh đấu để 
mở rộng phong trào tổ chức. 
5. Các uỷ viên trong cơ quan đó thì 
phải là giai cấp giác ngộ, có tư tưởng chính 
trị cho khá, được phần nhiều là công nhân, 
cố bần nông thì hay. 
6. Trong khi tiến hành công việc hằng 
ngày, phải báo cáo cho Xứ uỷ để xét lại 
những điều sai lầm mà chỉ bảo cho. 
7. Nếu bộ phận cách mạng Thanh Hoá 
công nhận Điều lệ và Luận cương chính trị 
của Đảng và thi hành đúng án nghị quyết 
của Trung ương và Xứ uỷ, thì Xứ uỷ công 
nhận cho là một chi bộ chính thức của 
Đảng Cộng sản Đông Dương” (Văn kiện 
Đảng toàn tập, 1999, tr.161 – 162). 
Đến tháng 3/1940, các đảng viên hoạt 
động ở địa bàn thị xã Thanh Hóa, huyện 
Hoằng Hóa và Hậu Lộc đã họp tại Bút Sơn 
(Hoằng Hóa), nhất trí thành lập Tỉnh ủy 
lâm thời phản đế, do Nguyễn Đức Nhuận 
làm Bí thư. Trong khi đó, tại khu vực Thọ 
Xuân - Thiệu Hóa, các đồng chí Trần Hoạt 
(tức Trần Bảo), Đặng Châu Tuệ của Xứ ủy 
Bắc Kỳ đã bắt liên lạc với các cơ sở Đảng 
trong vùng và thống nhất thành lập Tỉnh ủy 
lâm thời, do đồng chí Trần Hoạt làm Bí 
thư. Tháng 4/1940, Hội nghị các cơ sở 
cách mạng ở Vĩnh Lộc, Thiệu Hóa, Yên 
Định được triệu tập tại Phù Hưng (Yên 
Định) cũng thống nhất thành lập Tỉnh ủy 
lâm thời Thanh Hóa do đồng chí Lê Huy 
Toán làm Bí thư. Sự hoạt động tích cực của 
các tổ chức Tỉnh ủy nói trên tạo điều kiện 
để cách mạng Thanh Hóa bước sang một 
SCIENTIFIC JOURNAL OF SAIGON UNIVERSITY No. 67 (01/2020) 
26 
giai đoạn mới, bắt kịp sự phát triển của 
phong trào cách mạng cả nước. 
Tuy nhiên, sự tồn tại 3 tỉnh ủy lâm 
thời, hoạt động thiếu thống nhất là một hạn 
chế rất lớn của phong trào cách mạng 
Thanh Hóa. Việc thống nhất về tổ chức 
lãnh đạo trở nên cấp thiết bởi vì: thứ nhất, 
“do mất liên lạc với Xứ ủy và Trung ương, 
do cơ quan lãnh đạo của Đảng bộ bị khủng 
bố, nên phong trào cách mạng trong Thanh 
Hóa lúc này hoạt động có tính chất đơn 
độc, tự phát, thiếu một sự chỉ đạo tập trung 
và một phương hướng thống nhất”(Ban 
Nghiên cứu Lịch sử Đảng Thanh Hóa, 
1964, tr.4); thứ hai, tình hình cách mạng 
thế giới và trong nước đã có những chuyển 
biến tích cực, tạo điều kiện cho sự phát 
triển của phong trào ở các địa phương. Do 
vậy, để đưa cách mạng Thanh Hóa tiến kịp 
phong trào cách mạng cả nước, Thanh Hóa 
phải có một tổ chức Đảng thống nhất. 
Trước tình hình mới, tháng 10/1940, 
Xứ ủy Trung Kỳ đã cử đồng chí Bùi San, 
bí mật về Thanh Hóa để gặp các đồng chí 
trong các “Tỉnh ủy” nhằm thành lập một 
Ban Chấp hành Tỉnh ủy thống nhất. Tháng 
11/1940, dưới sự chỉ đạo của đồng chí Bùi 
San, Hội nghị gồm các đồng chí lãnh đạo 
của khu vực Thọ Xuân, Yên Định được 
tổ chức tại làng Thuần Hậu đã bàn biện 
pháp củng cố về tổ chức, đồng thời, “nhất 
trí cử ra một Ban Chấp hành Tỉnh ủy lâm 
thời do đồng chí Trần Hoạt làm Bí thư và 
lấy tờ báo “Tự do” làm cơ quan ngôn luận 
chính thức của Đảng bộ” (Ban Nghiên cứu 
Lịch sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.127). 
Từ đây, tình trạng hoạt động phân tán, 
riêng rẽ của các tổ chức “Tỉnh ủy” ở Thanh 
Hóa chấm dứt, phong trào cách mạng 
Thanh Hóa đặt dưới sự lãnh đạo duy nhất 
của Đảng bộ tỉnh. Đây là điều kiện quan 
trọng để Đảng bộ Thanh Hóa lãnh đạo 
nhân dân bước sang thời kỳ đấu tranh mới, 
từng bước bắt liên lạc và được Trung ương 
chính thức công nhận. Những kết quả trên 
một lần nữa cho thấy vai trò quan trọng của 
Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ ủy Trung Kỳ trong 
việc khôi phục, thống nhất tổ chức Đảng ở 
Thanh Hóa. 
3. Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ ủy Trung Kỳ 
lãnh đạo quá trình chuẩn bị lực lượng và 
giành chính quyền ở Thanh Hóa 
Bên cạnh vai trò thành lập và thống 
nhất tổ chức Đảng, Xứ ủy Bắc Kỳ và Xứ 
ủy Trung Kỳ còn có vai trò quan trọng 
trong việc lãnh đạo, chỉ đạo xây dựng lực 
lượng, tổ chức đấu tranh giành độc lập ở 
Thanh Hóa (1). 
Xứ ủy Trung Kỳ luôn theo dõi sát sao 
và kịp thời chỉ đạo đối với phong trào cách 
mạng Thanh Hóa. Tháng 4/1931, thực hiện 
nghị quyết của Xứ ủy, Tỉnh ủy Thanh Hóa 
đã cử đồng chí Nguyễn Xuân Thúy vào gặp 
Xứ ủy tại thành phố Vinh (Nghệ An) để 
báo cáo tình hình và nhận sự chỉ đạo. Sau 
khi nghe báo cáo, Xứ ủy Trung Kỳ đã chỉ 
thị cho Đảng bộ Thanh Hóa thực hiện một 
số nhiệm vụ: “Tổ chức những cuộc biểu 
tình ở các địa phương có phong trào cách 
mạng nhằm phối hợp với cao trào Xô Viết 
Nghệ - Tĩnh; Tổ chức rải truyền đơn, treo 
cờ búa liềm ở những nơi quan trọng vào 
ngày Quốc tế lao động 1 - 5; Nghiên cứu 
kỹ tình hình cụ thể ở địa phương để vạch 
ra phương hướng hoạt động cho sát với 
thực tiễn; Nhanh chóng củng cố và kiện 
toàn các cơ sở Đảng và bộ máy lãnh đạo 
các cấp (xây dựng và củng cố các tổ chức 
quần chúng cho vững mạnh, phát động 
quần chúng đấu tranh, gây khí thế cách 
mạng sôi sục trong toàn tỉnh)” (Ban 
Nghiên cứu Lịch sử Đảng Thanh Hoá, 
VÕ VĂN THẬT TẠP CHÍ KHOA HỌC ĐẠI HỌC SÀI GÒN 
27 
1978, tr.40 – 41). Đồng thời, Xứ ủy đã 
chuyển cho đồng chí Nguyễn Xuân Thúy 
một số tài liệu cần thiết (Ban Nghiên cứu 
Lịch sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.41). 
Những ý kiến chỉ đạo của Xứ ủy 
Trung Kỳ “đã kịp thời chỉ ra phương 
hướng hành động trước mắt cho Đảng bộ 
và nhân dân Thanh Hóa” (Ban Nghiên cứu 
Lịch sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.41). Do 
vậy, dưới sự chỉ đạo của Xứ ủy và Ban 
Chấp hành Tỉnh ủy lâm thời, phong trào 
đấu tranh ở Thanh Hóa đã diễn ra mạnh mẽ 
dưới nhiều hình thức như: rải truyền đơn 
kêu gọi ủng hộ Xô Viết Nghệ Tĩnh ở nhà 
ga Thanh Hóa, nhà máy diêm Hàm Rồng 
và các đường phố ở thị xã Thanh Hóa; đình 
công, rải truyền đơn ở nhà máy diêm Hàm 
Rồng; cắm cờ đỏ búa liềm trên nóc nhà ga 
Thanh Hóa Bên cạnh đó, các tổ chức 
quần chúng như Nông hội đỏ, Hội đánh 
tranh, Hội lợp nhà, Hội hộ sản được ra 
đời và củng cố ở nhiều huyện trong tỉnh. 
Từ tháng 3/1937, Trung ương Đảng 
“công nhận Đảng bộ Thanh Hóa là một 
đảng bộ chính thức trực thuộc Xứ ủy Trung 
Kỳ” (Ban Nghiên cứu Lịch sử Đảng Thanh 
Hoá, 1978, tr.84), Thanh Hóa ngày càng 
nhận được sự lãnh đạo, chỉ đạo nhiều hơn 
của Xứ ủy. Tháng 10/1938, Xứ ủy Trung 
Kỳ đã cử đồng chí Lê Đình Vỹ trực tiếp chỉ 
đạo hội nghị cán bộ mở rộng của tỉnh 
Thanh Hóa để bàn biện pháp thi hành chỉ 
thị của Xứ ủy trong việc đấu tranh phản đối 
chính quyền thực dân dự định thông qua 
luật dự án thuế mới (Ban Nghiên cứu Lịch 
sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.100). Nhờ có 
sự chỉ đạo trực tiếp của Xứ ủy, phong trào 
đấu tranh đòi cải cách dân chủ, cải thiện 
dân sinh của nhân dân Thanh Hóa đã thu 
được kết quả nhất định. 
Trong những năm 1939 - 1945, mặc dù 
gặp nhiều khó khăn về tổ chức, nhưng Xứ 
ủy Trung Kỳ vẫn luôn có sự chỉ đạo sát 
sao, trực tiếp đối với phong trào cách mạng 
Thanh Hóa. Đầu năm 1940, để tăng cường 
sự chỉ đạo của Xứ ủy đối với Thanh Hóa, 
Đào Duy Dếnh - cán bộ của Xứ ủy đã trực 
tiếp ra Thanh Hóa để liên lạc với Ban Chấp 
hành Đảng bộ tỉnh nhằm nắm bắt tình hình. 
Tháng 3/1940, Đào Duy Dếnh triệu tập 
cuộc họp ở Bút Sơn (nay là thị trấn Bút 
Sơn, huyện Hoằng Hóa) để trực tiếp truyền 
đạt Nghị quyết Hội nghị lần thứ 6 của Ban 
Chấp hành Trung ương Đảng, trao cho 
Đảng bộ Thanh Hóa các tài liệu quan 
trọng: Nghị quyết Hội nghị lần thứ 6 của 
Trung ương Đảng; Điều lệ của Đảng Cộng 
sản Đông Dương; Hiệu triệu thành lập mặt 
trận phản đế cứu quốc(Ban Nghiên cứu 
Lịch sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.122). 
Tháng 10/1940, Xứ ủy Trung Kỳ cử Bùi 
San - Xứ ủy viên ra Thanh Hóa kiểm tra và 
chỉ đạo phong trào cách mạng của tỉnh 
(Ban Nghiên cứu Lịch sử Đảng Thanh 
Hoá, 1978, tr.126). Sau khi trực tiếp làm 
việc với các cơ sở cách mạng ở Thanh 
Hóa, đồng chí Bùi San đã nhắc nhở các cơ 
sở “cần nhanh chóng khắc phục những mặt 
còn hạn chế và nhấn mạnh việc thực hiện 
mục tiêu và nhiệm vụ mà Nghị quyết hội 
nghị lần thứ 6 của Ban Chấp hành Trung 
ương Đảng đề ra” (Ban Nghiên cứu Lịch 
sử Đảng Thanh Hoá, 1978, tr.126). Những 
ý kiến chỉ đạo của đồng chí Bùi San đã 
“tạo điều kiện thúc đẩy việc chắp nối liên 
lạc giữa các cơ sở và phong trào cách mạng 
trong tỉnh” (Ban Nghiên cứu Lịch sử Đảng 
Thanh Hóa, 1978, tr.126). 
Ngày 28/01/1941, tại Hội nghị liên 
tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh tổ chức 
ở Nghệ An, Xứ ủy Trung Kỳ đã đề ra các 
biện pháp để chỉ đạo các địa phương thực 
SCIENTIFIC JOURNAL OF SAIGON UNIVERSITY No. 67 (01/2020) 
28 
hiện chủ trương của Trung ương Đảng về 
hưởng ứng khởi nghĩa Nam Kỳ và Bắc 
Sơn. Thực hiện sự chỉ đạo của Xứ ủy, Tỉnh 
ủy Thanh Hóa đã đẩy mạnh việc xây dựng 
các đội tự vệ, chuẩn bị xây dựng lực lượng 
vũ trang, tổ chức phong trào đấu tranh 
chống thuế ở các địa phương trong tỉnh, 
đưa cách mạng Thanh Hóa bước sang một 
giai đoạn mới. Như vậy, có thể thấy, kể từ 
khi ra đời, Xứ ủy Trung Kỳ đã luôn quan 
tâm và kịp thời chỉ đạo trực tiếp đối với 
phong trào cách mạng Thanh Hóa. Sự chỉ 
đạo, lãnh đạo của Xứ ủy đã định hướng 
cho quá trình xây dựng lực lượng, tổ chức 
đấu tranh ở Thanh Hóa, góp phần quan 
trọng đưa cách mạng Thanh