Vô tuyến thông minh: Giải pháp công nghệ sử dụng hiệu quả tần số vô tuyến

Để có thể tận dụng được những hố phổ rỗi như hình 1, một phương pháp quan trọng được áp dụng trong mạng vô tuyến thông minh, đó là phương pháp truy cập phổ tần động. Phương pháp này cho phép các thiết bị vô tuyến thông minh thực hiện thông tin một cách thông minh theo độ khả dụng của phổ tần.

pdf18 trang | Chia sẻ: haohao89 | Lượt xem: 2104 | Lượt tải: 2download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Vô tuyến thông minh: Giải pháp công nghệ sử dụng hiệu quả tần số vô tuyến, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Vô tuyến thông minh: Giải pháp công nghệ sử dụng hiệu quả tần số vô tuyến (Phần 2) Nguồn: khonggianit.vn IV. Truy cập phổ tần động trong mạng vô tuyến thông minh >> Vô tuyến thông minh: Giải pháp công nghệ sử dụng hiệu quả tần số vô tuyến (Phần 1) Để có thể tận dụng được những hố phổ rỗi như hình 1, một phương pháp quan trọng được áp dụng trong mạng vô tuyến thông minh, đó là phương pháp truy cập phổ tần động. Phương pháp này cho phép các thiết bị vô tuyến thông minh thực hiện thông tin một cách thông minh theo độ khả dụng của phổ tần. Truy cập phổ tần động, được thể hiện ở khối lựa chọn tần số động DFS như trên hình 2. Sự kết hợp của truy cập phổ tần động với khối IPD cho phép thiết bị vô tuyến không được cấp phép truy cập vào băng tần được cấp phép trong một khoảng thời gian ngắn mà không ảnh hưởng đến quyền truy cập mạng của thiết bị có quyền ưu tiên cao hơn. Việc chia sẻ phổ tần giữa các hệ thống vô tuyến khác nhau thực chất là việc chia sẻ việc sử dụng các dải tần số giữa các mạng truy nhập vô tuyến khác nhau mà thôi. Vì trong các hệ thống, tài nguyên vô tuyến chủ yếu được các mạng truy nhập sử dụng để truyền dẫn tín hiệu từ mạng đến khách hàng. Cơ chế hoạt động của phân bổ tần số động giữa các mạng truy nhập như sau: Sử dụng các khoảng tần số liền kề để cấp phát cho các mạng truy nhập vô tuyến khác nhau. Các khoảng tần số ấn định cho mỗi hệ thống được phân cách bằng một băng tần bảo vệ, việc làm này cũng giống với cơ chế phân bổ tần số cố định hiện nay. Tuy nhiên, ở cơ chế phân bổ tài nguyên này bề rộng phổ gán cho mỗi một mạng truy nhập vô tuyến được thay đổi tùy theo thay đổi của yêu cầu phổ tần của từng mạng theo thời gian và không gian như Hình 6. Hình 6 Cơ chế phân bổ phổ tần liền kề động này có ưu điểm là việc quản lý và phân bổ tài nguyên phổ tần đơn giản; trong khi vẫn có được những ưu điểm như đối với phương pháp phân bổ tần cố định, như kiểm soát được nhiễu từ các mạng truy nhập vô tuyến khác chỉ cần dùng một băng tần bảo vệ. Hơn thế nữa, cơ chế này tối thiểu hóa việc hợp tác quản lý giữa hai mạng truy nhập bởi vì chúng ta chỉ cần xác định được vị trí của dải tần bảo vệ giữa hai băng tần ấn định liền kề. Tuy nhiên, do sự đơn giản trong việc quản lý phổ tần của cơ chế nên cũng có những nhược điểm như: Nếu muốn tăng bằng tần cho một mạng truy nhập vô tuyến thì băng tần của mạng truy nhập vô tuyến lân cận sẽ bị cắt giảm. Do đó, nếu một mạng truy nhập vô tuyến có nhu cầu tăng lượng băng tần cấp phép sẽ không được đáp ứng nếu như mạng truy nhập vô tuyến bên cạnh không thể cắt giảm băng tần của mình được. Mặc dù còn tồn tại nhược điểm như vậy nhưng phương pháp phân bổ tài nguyên này vẫn có ý nghĩa trong việc tận dụng các băng tần trống của các hệ thống mạng truy nhập khách dựa trên quy luật dịch vụ mà không phải sử dụng các thuật toán điều khiển quá phức tạp. Hiện nay, phương pháp phân bổ tài nguyên vô tuyến động đang được tập trung nghiên cứu trong các mạng truy nhập vô tuyến là mạng di động 3G (UMTS) và hệ thống truyền hình quảng bá số mặt đất DVB-T. Lựa chọn hai loại mạng truy nhập này để đưa vào nghiên cứu vì hai mạng truy nhập này có cơ chế cung cấp dịch vụ hoàn toàn khác nhau. Một bên là cung cấp dịch vụ theo yêu cầu của khách hàng (mạng di động) trong khi đó mạng truyền hình quảng bá số mặt đất thì phát quảng bá tín hiệu đến các khu vực khác nhau. Đối với mạng di động thì nhu cầu về băng tần chủ yếu tập trung vào giờ làm việc trong khi đó các dịch vụ truyền hình lại chủ yếu tập trung vào ngoài giờ làm việc. Đặc điểm khác biệt về quy luật dịch vụ này làm cho vai trò của việc phân bổ phổ tần động ở trên trở nên cấp thiết và quan trọng hơn. Hơn thế nữa, mạng 3G-UMTS và mạng truyền hình quảng bá vô tuyến số mặt đất DVB-T có chung bề rộng sóng mang (Với 3G-UMTS là 5 MHz trong khi đó DVB-T là 8 MHz). Một phân tích về qui luật sử dụng dịch vụ của hai hệ thống trên, được trình bày ở Hình 7. Hình 7. Dạng phân bố lưu lượng thay đổi theo thời gian của dịch vụ DVB-T và UMTS Phân bổ phổ tần động theo thời gian Thuật toán phân bố tần số động liền kề theo thời gian sẽ hoạt động theo các chu kỳ định trước cho từng ngày. Những tính toán về phổ tần yêu cầu bởi mỗi mạng truy nhập vô tuyến dựa trên những dự đoán về tải hệ thống. Do đó, việc dự đoán tải của từng mạng truy nhập sẽ là phần tử quan trọng trong thuật toán phân bổ phổ tần động theo thời gian. Quá trình dự đoán tải gồm hai vấn đề: Lịch sử tải, đó là một cơ sở dữ liệu về tải trọng của mạng trong thời gian trước đó, và thuật toán dự đoán theo chuỗi thời gian. Nếu như các sự kiện về tải bất thường sảy ra, yếu tố lịch sử tải trọng sẽ không thể cung cấp đầy đủ thông tin để thích ứng, do đó sẽ dẫn đến việc phân bổ phổ tần không hiệu quả và chính xác. Khi đó, dự đoán chuỗi thời gian sẽ được sử dụng để ước tính tải trọng. Dựa trên dự đoán tải trọng, các mạng truy nhập vô tuyến sẽ ước tính được số sóng mang sẽ phải đáp ứng cho mạng truy nhập trong thời gian sắp tới. Các mạng truy nhập vô tuyến sẽ thông báo cho phân hệ phân bổ tài nguyên vô tuyến động những tần số sóng mang hiện tại nó không dùng. Và các tần số sóng mang trống này sẽ được gán lại cho các mạng truy nhập vô tuyến khác nếu chúng có nhu cầu. Lưu ý rằng, một sóng mang vô tuyến nào đó sẽ được gán cho mạng truy nhập vô tuyến khác nếu như không có cuộc gọi nào đang được mang đi trên nó. Thuật toán phân bổ tài nguyên sẽ quyết định cách thức mà các tần số sóng mang còn trống được phân bổ cho các mạng truy nhập vô tuyến. Để nhiều sóng mang trống đối với một hệ thống phân bổ tài nguyên vô tuyến động nào đó, các cuộc gọi mới trong mạng truy nhập thường được truyền tải trên các sóng mang cách xa băng tần bảo vệ nhất giữa hai mạng truy nhập vô tuyến hoặc chuyển giao các cuộc gọi hiện hành sang các tần số đó nếu có thể. Do đó, các tần số sóng mang gần với khoảng bảo vệ sẽ được sử dụng để ấn định lại cho một mạng truy nhập vô tuyến khi cần. Chức năng cơ bản của phân bổ tài nguyên vô tuyến động theo thời gian được thể hiện ở Hình.8. Hoạt động của thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động theo thời gian dựa trên đặc tính lưu lượng biến đổi theo thời gian của các mạng truy nhập vô tuyến. Hình 9 minh họa đặc tính lưu lượng của dịnh vụ thoại (mạng UMTS) và dịch vụ video (DVB-T). Phân bổ tài nguyên vô tuyến động theo thời gian khi dự đoán tải hoàn hảo Chúng ta xem xét hoạt động của bộ phân bổ tài nguyên vô tuyến động trong trường hợp dự đoán tải hoàn hảo, nghĩa là không có sự kiện bất ngờ nào xảy ra trong đặc tính lưu lượng của các mạng truy nhập vô tuyến. Điều này cũng đồng nghĩa với lịch sử sẽ không mang lại ước tính tốt cho tải của mạng truy nhập vô tuyến trong tương lai. Hình 9 Ảnh hưởng của khoảng truy nhập phổ tần động DSA lên hiệu năng của hệ thống Hình 9 thể hiện hoạt động của thuật toán phân bổ tài nguyên động theo thời gian ở các khoảng thời gian khác nhau giữa các lần ấn định lại phổ tần. Theo đó, độ lợi của thuật toán phân bổ tài nguyên động sẽ thay đổi khi các khoảng thời gian của thuật toán phân bổ tài nguyên động tăng lên. Kết quả trên hình 9 thể hiện hai miền ký hiệu là phân bổ tài nguyên tần số động tin cậy và không tin cậy. Trong khoảng thời gian dưới 4 giờ thì độ lợi của các mạng truy nhập vô tuyến đều vượt trội so với độ lợi của phương pháp phân bố tài nguyên cố định. Tuy vậy với khoảng thời gian của phân bổ tài nguyên vô tuyến động lớn hơn 4 giờ đồng hồ thì độ lợi của tất các mạng truy nhập vô tuyến đều sụt giảm rất nhanh và thấp hơn với độ lợi của thuật toán ấn định tài nguyên cố định thông thường. Hiện tượng này có thể lý giải là do thời gian phân bổ tài nguyên động đã đủ dài để khi đó tải của mạng truy nhập vô tuyến đã thay đổi do đó việc phân phối tài nguyên phổ tần không còn chính xác nữa, dẫn đến hiệu quả của thuật toán phân bổ tài nguyên bị giảm. Hình 10 Ảnh hưởng của tương quan mẫu lưu lượng Hình 10 cho thấy tăng ích của thuật toán phân bổ tài nguyên động thay đổi theo hệ số tương quan về đặc tính lưu lượng của các mạng truy nhập vô tuyến. Độ lợi của thuật toán phân bổ tài nguyên động cao hơn thuật toán phân bổ tài nguyên cố định khoảng 40% đối với hệ số tương quan âm. Khi hệ số tương quan tăng dần thì độ lợi của thuật toán phân bổ tài nguyên động sẽ giảm. Khi hệ số tương quan lưu lượng dịch vụ của các mạng vô tuyến lớn hơn 0.5 lúc này độ lợi của thuật toán phân bổ tài nguyên cố định sẽ giảm đi và thấp hơn so với thuật toán phân bổ tài nguyên cố định. Phân bổ tài nguyên động trong trường hợp dự đoán tải không hoàn hảo Phần trên đã xem xét kết quả của thuật toán phân bố tài nguyên động trong trường hợp dự đoán tải mạng truy nhập vô tuyến là hoàn hảo. Tuy nhiên trên thực tế, có những trường hợp lưu lượng tải của mạng truy nhập khác biệt hoàn toàn với lưu lượng tải của nó trước đó. Ví dụ, do một sự kiện đặc biệt nào đó mà lưu lượng cuộc gọi trong mạng UMTS tăng đột biến hoặc nhu cầu truy nhập dịch vụ video sẽ tăng vọt khi có sự kiện nóng diễn ra. Trong trường hợp như vậy, ba thuật toán dự đoán khác nhau được sử dụng để thử nghiệm. Thuật toán đơn giản đầu tiên đó là dựa trên giá trị của tải trong khoảng thời gian trước. Hai thuật toán còn lại sẽ sử dụng tải ngay trong chu kỳ trước đó và nếu nó nhỏ hơn 5% so với tải lịch sử thì thuật toán sẽ sử dụng tải lịch sử để ước tính tải trọng. Ngược lại, thuật toán sử dụng chuỗi thời gian sẽ được sử dụng để ước tính tải trọng trong tương lai. Kết quả cho thấy, thuật toán sử dụng chuỗi thời gian sẽ cho kết quả tốt hơn như minh họa trên Hình 11. Hình 11 Ảnh hưởng của khoảng DSA đến thuật toán dự đoán tải không hoàn hảo Những yêu cầu đối với thuật toán phân bổ tài nguyên theo thời gian Những yêu cầu đặt ra đối với phân bổ tài nguyên vô tuyến để đảm bảo việc ấn định tài nguyên không gây nhiễu lên các mạng truy nhập vô tuyến khác, khi chúng cùng chia sẻ phổ tần. Sau đây là những yêu cầu cơ bản Lưu lượng tải thay đổi theo thời gian: Để thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến theo thời gian thực sự có hiệu quả về mặt phổ tần, thì thuật toán này phải được thực hiện trong trường hợp tải của các mạng truy nhập vô tuyến khác nhau sẽ khác nhau theo thời gian. Những lưu lượng tải này có thể mô hình hóa và sử dụng để đánh giá hoạt động của thuật toán phân bổ tài nguyên động. Dự đoán tải: Phân bổ tài nguyên động theo thời gian phải có chức năng phân bổ phổ tần theo tải được dự đoán cho một thời điểm trong tương lai. Điều này thực sự cần thiết khi thuật toán phân bổ tài nguyên động không hoạt động trong khoảng thời gian ngắn. Nếu như việc phân bổ tài nguyên vô tuyến mà hoạt động với chu kỳ ngắn thì không cần phải dự đoán tải vì tải không thể thay đổi quá nhanh trong một thời gian ngắn giữa các lần ấn định lại tài nguyên. Tuy vậy, tình huống này có thể không thực tế. Do đó, tải của các mạng truy nhập vô tuyến phải được dự đoán ít nhất theo hoạt động của chúng chứ không phải hoàn toàn ngẫu nhiên. Chu kỳ dự đoán giữa các lần ấn định lại phổ: Để có thể hoạt động hiệu quả, phương pháp phân bổ tài nguyên theo thời gian cần phải thực hiện ấn định lại phổ tần đủ nhanh để có thể bắt kịp với những yêu cầu phổ tần của mạng truy nhập vô tuyến. Tuy nhiên, việc ấn định lại phổ tần nhanh sẽ gây nên những phức tạp cho mạng về mặt thời gian để một mạng truy nhập vô tuyến cần để thay đổi tần số thu phát cũng như báo hiệu cho việc thay đổi đó. Ngoài ra khoảng thời gian giữa hai lần ấn định lại tải phổ tần cũng đóng một vai trò hết sức quan trọng đối với tính chính xác của các phương pháp dự đoán. Thông thường tính chính xác sẽ tăng nếu như chu kỳ giữa hai lần ấn định lại kênh giảm. Đơn vị trao đổi tần số tối thiểu: Tham số này quy định phổ tần tối thiểu cần phải cắt đi hay thêm vào cho một mạng truy nhập vô tuyến. Nghĩa là, không thể ấn định bề rộng phổ tần cho một mạng truy nhập một cách ngẫu nhiên. Rơi cuộc gọi: Trong các thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động thì nếu như một tần số sóng mang nào đó đang được kích hoạt để truyền tải các cuộc gọi thì nó không được chiếm dụng để ấn định lại cho các mạng vô tuyến khác. Quy định này để đảm bảo rằng cuộc gọi không bị rơi do việc ấn định lại tần số gây ra. Tuy nhiên, trong một vài trường hợp thì thuật toán phân bổ tài nguyên sẽ tối ưu nếu như chúng ta chấp nhận một mức rơi cuộc gọi nào đó. Trong trường hợp này thì phân bổ tài nguyên vô tuyến động có ảnh hưởng trực tiếp lên tỷ lệ thỏa mãn của các mạng truy nhập dùng chung phổ tần do việc yêu cầu các mạng truy nhập vô tuyến đánh rơi cuộc gọi. Chuyển giao giữa các tần số: Nếu giả sử rằng các mạng truy nhập vô tuyến cũng như các user có khả năng chuyển giao tần số trong cùng một dải tần số của hệ thống đó một cách dễ dàng mà không gây dán đoạn cuộc gọi Số mạng truy nhập vô tuyến chia sẻ cùng một phổ tần: Một cách tổng quát thì các thuật toán phân bổ phổ tần động không giới hạn số mạng truy nhập vô tuyến dùng chung phổ tần. Thích ứng phân bổ tài nguyên không gian: Có thể để tăng hiệu quả của giải thuật phân bổ phổ tần theo thời gian thì yếu tố không gian cũng phải được tính đến để có một thuật toán thích ứng. Sơ đồ khối chức năng của thuật toán Các khối chức năng trong thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động theo thời gian gồm có: Kích hoạt ấn định tài nguyên vô tuyến động: Khối chức năng này có nhiệm vụ giám sát thời gian kể từ lần ấn định phổ tần động trước đó. Sau đó kích hoạt chức năng phân bổ tài nguyên động để ấn định lại phổ tần trong các chu kỳ thời gian trong một ngày. Chức năng kích hoạt này có thể cho phép kích hoạt ấn định tài nguyên động theo nhu cầu của mạng lưới. Quản lý lưu lượng sóng mang: Chức năng quản lý sóng mang được thiết kế để gia tăng lượng sóng mang trống trong các mạng truy nhập vô tuyến. Thuật toán có thể thực hiện bằng việc khóa việc sử dụng một tần số sóng mang nào đó trong một mạng truy nhập vô tuyến trước khi nó được ấn định lại. Hoặc đánh giá số cuộc gọi mà một sóng mang nào đó truyền tải để từ đó xác định liệu hiệu quả sử dụng phổ tần có tăng lên nếu như cắt bớt một số cuộc gọi sang các tần số sóng mang còn trống khác. Ngoài ra, khối này còn có nhiệm vụ đảm bảo rằng lưu lượng các cuộc gọi trên một sóng mang nào đó là tối đa để có thể tiết kiệm được nhiều tần số sóng mang hơn. Số sóng mang sẽ được tăng thêm nữa nếu hệ thống đủ phức tạp để có thể thực hiện chuyển giao giữa các mạng truy nhập. Dự đoán và đo lường tải: Khối chức năng này được xây dựng dựa trên lịch sử tải và chuỗi thời gian như phân tích ở trên. Nghĩa là, dựa trên cơ sở dữ liệu về tải của mạng truy nhập trước đó thuật toán dự đoán sẽ ước tính tải trọng trong tương lại của mạng. Tính toán yêu cầu sóng mang: Chức năng này dùng để cho các mạng truy nhập vô tuyến biết được tải dự đoán của chúng để từ đó xác định số sóng mang cần có cho một mạng truy nhập vô tuyến. Ấn định sóng mang: Khối chức năng này thực hiện việc ấn định sóng mang cho các mạng truy nhập vô tuyến. Phân bổ tài nguyên động theo không gian Nhu cầu tải của mạng truy nhập vô tuyến không chỉ thay đổi theo thời gian mà nó còn thay đổi và khác nhau theo từng khu vực. Ví dụ như, dịch vụ phát quảng bá sẽ có nhu cầu cao ở những nơi vui chơi giải trí dịch vụ điểm đa điểm lại có nhu cầu cao ở những nơi mà ở đó nhu cầu truyền thông hai chiều được ưu tiên lựa chọn như các khu kinh doanh buôn bán. Điều đó, cho thấy nhu cầu cấp thiết để có một thuật toán phân bổ tài nguyên động theo từng khu vực địa lý và phổ tần được phân bố đều cho các khu vực. Nhu cầu lưu lượng của các mạng vô tuyến khác nhau sẽ khác nhau theo không gian được minh họa trong Hình 13. Hình 13 Phân bố phổ tần động theo không gian Theo đó, phổ tần phân bố cho hai khu vực cạnh nhau là không chồng lấn lên nhau. Chiến lược phân bổ phổ tần này được cho là hợp lý trong trường hợp quy hoạch các mạng truy nhập vô tuyến là độc lập (không có sự đo kiểm để tránh nhiễu giữa các mạng truy nhập vô tuyến khác nhau nếu chúng hoạt động ở cùng dải tần số) Những yêu cầu đối với thuật toán phân bổ tài nguyên theo không gian : Mục tiêu của các yêu cầu đối với phân bổ tài nguyên vô tuyến động theo không gian là để không có nhiễu xảy ra ở biên giữa các khu vực của thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động. Những yêu cầu này phục vụ cho việc phối hợp phân bố phổ tần giữa các khu vực phân bố phổ tần động bằng việc chèn thêm các khoảng bảo vệ. Dưới đây là các yêu cầu cơ bản: Lưu lượng thay đổi theo không gian: Để các thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến theo không gian hiệu quả về mặt phổ tần, các mạng truy nhập vô tuyến phải quan tâm đến đặc tính lưu lượng của mạng theo từng khu vực địa lý khác nhau. Thuật toán phân bổ phổ tần động theo không gian phải thực hiện mô hình hóa quy luật lưu lượng theo không gian để thực hiệm việc đánh giá goạt động của phương pháp thiết kế. Đơn vị trao đổi tần số tối thiểu: Cũng giống như thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến theo thời gian, thuật toán phân bổ theo không gian cũng đưa ra quy định về bề rộng phổ tối thiểu được thềm vào hoặc cắt bớt giữa các mạng truy nhập vô tuyến. Thích ứng phổ theo không gian: Phân bổ phổ tần theo không gian không thể thay đổi theo sự thay đổi về nhu cầu lưu lượng theo không gian với một sự thay đổi bất kỳ nào đó về mặt không gian. Phân giải không gian mà ở đó thích ứng phân bổ phổ tần theo khu vực được thực hiện. Việc phân giải không gian sẽ dẫn đến một khái niệm về kích thước phân bổ tần số động khu vực, đó là khu vực mà ở đó nhu cầu về lưu lượng không thay đổi theo không gian. Mối quan hệ giữa phân bổ tài nguyên khu vực và tế bào của các mạng truy nhập vô tuyến: Phân bổ tài nguyên vô tuyến khu vực dẫn đến phân bố địa lý các thiết bị phân bổ tài nguyên trong một mạng truy nhập vô tuyến thực tế. Bởi vì, khi xem xét tín hiệu báo hiệu phân bổ tài nguyên vô tuyến, dường như chỉ có một node phân bổ tài nguyên trong một khu vực phân bổ tài nguyên. Khi thích ứng phổ tần được thực hiện trên hệ thống các máy thu phát trong mạng truy nhập vô tuyến, chiều tối thiểu của khu vực phân bổ tài nguyên sẽ trùng kích thước của một ô lớn nhất trong hệ thống vô tuyến. Dùng chung đánh giá tải lưu lượng giữa các khu vực phân bổ tài vô tuyến động khác nhau: Giả sử rằng các thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động không gian mà tải của nó được phân bố giữa các phân bổ tài nguyên vô tuyến khu vực lân cận. Đây là yêu cầu quan trọng đối với cấu trúc của phân bổ tài nguyên động vì để có thể phối hợp ấn định phổ tần giữa các phân bổ tài nguyên khu vực lân cận với nhau, mỗi một phân bổ tài nguyên vô tuyến khu vực phải nhận thức được ít nhất các mức lưu lượng của các ô cạnh mình. Vì vậy, cần phải có tương tác mạng giữa các node phân bổ tài nguyên khu vực đối với phân bố thông tin tải lưu lượng chung. Node phân bổ tài nguyên động thông minh: Yêu cầu này đối với các thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến động trong trường hợp khu vực bảo vệ trong mỗi một phân bổ tài nguyên khu vực để hạn chế việc chèn vào các phổ tần số vô tuyến không sử dụng. Để thực hiện được điều này, mỗi một node phân bổ tài nguyên động phải có khả năng thiết lập các phân bổ tần số khác nhau trong cùng một khu vực phân bổ tài nguyên. Số mạng truy nhập vô tuyến chia sẻ dùng phổ tần: Phân bổ phổ tần động theo không gian với mục đích là phát triển các thuật toán ấn định sóng mang sao cho phổ tần có thể cấp phát cho số lượng bất kỳ các mạng truy nhập vô tuyến. Sơ đồ khối thuật toán Thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến theo không gian có các khối chức năng chính như sau: Dự đoán và đánh giá tải: Để đơn giản, những kết quả ban đầu của thuật toán phân bổ tài nguyên vô tuyến theo không gian có được với giả thiết rằng các phân bổ tài nguyên có khả năng dự đoán tải một cách hoàn hảo sao cho mỗi mạng truy nhập vô tuyến được cung cấp một giá trị xác định tải
Tài liệu liên quan