NguyễnÁiQuốc–HồChíMinhsinh ngày19
tháng 5năm1890tại KimLiên,NamĐàn,Nghệ
An. An.
HọcchữHántừ nhỏ,đượctiếp thu tinh thần yêu
nước bất khuất của các phong trào đấu tranh
chốngPháp,cáchđốinhânxửthếnhânnghĩa.
52 trang |
Chia sẻ: tranhoai21 | Lượt xem: 1418 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Bài giảng lịch sử Việt Nam tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BÀI GIẢNG LỊCH SỬ
VIỆT NAM
TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VỀ GIÁO DỤC
Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh sinh ngày 19
tháng 5 năm 1890 tại Kim Liên, Nam Đàn, Nghệ
An.
Học chữ Hán từ nhỏ, được tiếp thu tinh thần yêu
nước bất khuất của các phong trào đấu tranh
chống Pháp, cách đối nhân xử thế nhân nghĩa.
Tháng 9 năm 1905, Bác học trường tiểu học
Pháp ở thành phố Vinh, lần đầu tiên tiếp xúc
với khái niệm tự do - bình đẳng - bác ái.
Tháng 9 năm 1907 Bác học Trường Quốc Học
Huế.
Năm
1910 dạy
tại trường
Dục
Thanh,
Phan
Thiết.
Ngày 5 tháng
6 năm 1911,
Nguyễn Ái
Quốc ra đi
tìm đường
cứu nước
trên con tàu
Latuoche
Treville và
đã đi rất
nhiều nước
khác nhau.
Tham gia “Hội những người Việt Nam yêu nước”,
vào Đảng xã hội Pháp.
Cùng một số nhà yêu nước Việt Nam ra yêu sách
tám điểm gởi đến hội nghị Véc xây đòi tự do bình
đẳng cho người Việt Nam.
Tham gia sáng lập Đảng Cộng sản Pháp.
Thành lập “Hội liên hiệp thuộc địa” và ra báo Le
Paria
Đến với chủ nghĩa Mác Lê Nin, trở thành người cộng
sản Việt Nam đầu tiên.
Mở các lớp huấn luyện chính trị để đào tạo cán bộ cách
mạng.
Chủ trì hội hội nghị hợp nhất thành lập Đảng Cộng Sản
Việt Nam.
Ngày 28 tháng 1 năm 1941 Nguyễn Ái Quốc về
nước sau 30 năm.
Ngày 13 tháng 8 năm 1942, với tên Hồ Chí Minh,
Nguyễn Ái Quốc lên đường đi Trung Quốc để
liên lạc với lực lạng cách mạng thì bị Quốc dân
Đảng bắt.
Viết “Tuyên ngôn Độc lập”
Ngày 2 tháng
9 năm 1945
đọc “Tuyên
ngôn Độc
lập”, khai sinh
nước Việt
Nam dân chủ
cộng hòa.
Lãnh đạo
Đảng và nhân
dân Việt Nam
kháng chiến
chống lại thực
dân Pháp và
đế quốc Mỹ
xâm lược.
Chủ
tịch Hồ
Chí
Minh
từ trần
ngày 2
tháng 9
năm
1969.
Chủ tịch Hồ Chí Minh được Unesco (Tổ chức Giáo
dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc)
phong tặng danh hiệu “ Anh hùng giải phóng dân
tộc và danh nhân văn hóa thế giới”.
2.1. Về vai trò của giáo dục.
Đề cao vai trò của giáo dục, xem giáo dục là bước
đầu tiên của sự sống còn cho một quốc gia.
“ Nay chúng ta giành quyền độc lập, một trong
những công việc phải thực hiện cấp tốc trong lúc
này là nâng cao dân trí” vì “ nước nhà cần phải kiến
thiết, cần phải có nhân tài”.
Hồ Chí Minh chỉ ra rằng “ muốn có xã hội chủ nghĩa,
phải có con người xã hội chủ nghĩa. Muốn có người
xã hội chủ nghĩa, phải có tư tưởng xã hội chủ
nghĩa”.
Từ quan điểm đó Người khẳng định “ Vì lợi ích mười
năm thì phải trồng cây. Vì lợi ích trăm năm thì phải
trồng người”.
Hồ Chí Minh nhấn mạnh “ Bấy giờ xây dựng kinh tế,
không có cán bộ không làm được. Không có giáo
dục, không có cán bộ thì cũng không nói gì đến kinh
tế, văn hóa. Trong việc đào tào cán bộ, giáo dục là
bước đầu”.
Một dân tộc dốt là một dân tộc yếu, dốt thì dại, dại thì
hèn.
Trong thư gởi các em học sinh nhân ngày khai trường
đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, Hồ Chí
Minh đã nhấn mạnh:
“ Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không,
dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh
vai với các cường quốc năm châu được hay không,
chính là nhờ một phần lớn công lao học tập của các
cháu.”
Giáo dục có vai trò hết sức to lớn trong việc cải tạo
con người cũ, xây dựng con người mới. Người nói:
"Thiện, ác đâu phải là tính sẵn, phần nhiều do
giáo dục mà nên".
2.2. Về mục đích giáo dục.
Một nền giáo dục làm phát triển hoàn toàn những năng
lực sẵn có của học sinh.
Giáo dục nhằm phát triển con người toàn diện, vừa
“hồng” vừa "chuyên" trong thời đại mới. Và như vậy,
"con người xã hội chủ nghĩa", con người toàn diện,
"nhất định phải có học thức. Cần phải học văn hoá,
chính trị, kỹ thuật. Cần phải học lý luận Mác - Lênin
kết hợp với đấu tranh và công tác hàng ngày.”
Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho dân tộc. Hồ Chí
Minh nhấn mạnh “ thầy giáo có nhiệm vụ đào tạo
cán bộ cho dân tộc. Vậy giáo dục cần nhắm đích
là thật thà phụng sự nhân dân.”
Trường học là nơi đào tạo những người chủ tương
lai của đất nước.
Nhiệm vụ đặc ra cho nhà trường là phải đào tạo học
sinh thành những người :
“ Luôn luôn nâng cao tinh thần yêu Tổ Quốc, yêu Chủ
nghĩa Xã hội, tăng cường tình cảm cách mạng đối
với công – nông, tuyệt đối trung thành với sự nghiệp
cách mạng, triệt để tin tưởng vào sự lãnh đạo của
Đảng, sẵn sàng nhận bất cứ nhiệm vụ nào mà Đảng
và nhân dân giao cho”.
Phát triển giáo dục nhằm mục đích nâng cao trình độ
văn hoá cho dân để dân "làm ăn có ngăn nắp", "bớt
mê tín nhảm", "bớt đau ốm", "nâng cao lòng yêu
nước" và "để thành người công dân đứng đắn”.
Người chỉ rõ: "Trình độ văn hoá của nhân dân
nâng cao sẽ giúp chúng ta đẩy mạnh công cuộc
khôi phục kinh tế, phát triển dân chủ. Nâng cao
trình độ văn hoá của nhân dân cũng là một việc
làm cần thiết để xây dựng nước ta thành một nước
hoà bình, thống nhất, độc lập, dân chủ, văn minh
và giàu mạnh".
Mục đích trọng tâm và xuyên suốt tư tưởng giáo dục
Hồ Chí Minh là vì con người, cho con người, là xây
dựng con người mới
Thời kỳ chuẩn bị thành lập Đảng, Người tập trung
vào việc triển khai các lớp huấn luyện tại Quảng
Châu, Trung Quốc nhằm nâng cao trình độ nhận
thức cho cán bộ về con đường cách mạng Việt Nam
và cách mạng thế giới
Giai đoạn toàn quốc kháng chiến và xây dựng nền
dân chủ, Người kêu gọi sửa đổi giáo dục cho phù
hợp với việc đào tạo nhân tài kháng chiến kiến
quốc. Tất cả giáo dục tập trung phục vụ kháng
chiến kiến quốc.
Giai đoạn cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc
những con người làm chủ xã hội, làm chủ sản xuất,
biết quản lý cơ quan, xí nghiệp, trường học...
2.3. Đặc điểm nhà trường Việt Nam
Nhà trường học đi với lao động
“ Bác rất vui lòng biết các cháu vừa học tập tốt, vừa tham
gia sản xuất tốt ”.
Lý luận đi với thực hành
“ Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không
hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không
trôi chảy”.
Cần cù đi với tiết kiệm.
Đề cao tính dân chủ trong nhà trường.
“ Trong nhà trường cần có dân chủ. Đối với mọi vấn đề,
thầy và trò cùng nhau thảo luận, ai có ý kiến gì thật thà
phát biểu. Điều gì chưa thông suốt thì hỏi cho thông
suốt. Dân chủ phải trò kính thầy, thầy phải quý trò chứ
không phải “cá đối bằng đầu”. Đồng thời thầy và trò
cần giúp đỡ những anh chị em phục vụ cho nhà
trường”.
Hồ Chí Minh đề cao sự kết hợp giữa giáo dục nhà
trường, giáo dục gia đình và giáo dục xã hội. Người
cho rằng :
“ Giáo dục nhà trường dù tốt mấy nhưng thiếu giáo dục
trong gia đình và ngoài xã hội thì kết quả cũng không
hoàn toàn”.
“
Giáo dục là sự nghiệp của quần chúng. Cần phát
huy đầy đủ dân chủ xã hội chủ nghĩa, xây dựng
quan hệ thật tốt , đoàn kết thật chặt chẽ giữa thầy
và thầy, giữa thầy và trò, giữa học trò với nhau, giữa
các cán bộ các cấp, giữa nhà trường và nhân dân để
hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ đó.
“ Giáo dục nhằm đào tạo những người kế tục sự nghiệp
cách mạng to lớn của Đảng và nhân dân ta, do đó các
ngành các cấp đảng và chính quyền địa phương phải
thật sự quan tâm hơn nữa đến sự nghiệp này, phải chăm
sóc nhà trường về mọi mặt, đẩy sự nghiệp giáo dục của
ta lên những bước phát triển mới”.
2.4. Giáo dục phải toàn diện.
Hồ Chí Minh cho rằng việc đào tạo con người xã hội
chủ nghĩa không có con đường nào khác là ngoài giáo
dục tri thức khoa học và lý tưởng đạo đức xã hội chủ
nghĩa.
Nền giáo dục phải nhằm phát triển con người toàn diện
vừa “hồng”, vừa chuyên”.
Theo Hồ Chí Minh, con người xã hội chủ nghĩa, con
người toàn diện nhất định phải có học thức.
Cần phải học văn hóa, chính trị, kỹ thuật, cần phải học
lý luận Mác Lênin kết hợp với công tác đấu tranh hằng
ngày.
Người nói “ trên nền tảng giáo dục chính trị tư tưởng
tốt, phải biết phấn đấu nâng cao chất lượng văn hóa
chuyên môn nhằm thiết thực giải quyết các vấn đề do
cách mạng nước ta đề ra và trong thời gian không xa,
đạt những đỉnh cao của khoa học kỹ thuật”.
Theo Hồ Chí Minh “ có tài mà không có đức, ví như
một anh làm kinh tế tài chính rất giỏi nhưng lại đi đến
thụt két thì chẳng những không làm được gì ích lợi cho
xã hội, mà còn hại cho xã hội nữa. Nếu có đức mà
không có tài ví như ông bụt không làm hại gì nhưng
cũng không lợi gì cho loài người.”
2.5. Về phương pháp giáo dục.
Người lấy nguyên tắc thống nhất giữa lý luận và thực
tiễn làm nguyên tắc cơ bản cho việc xây dựng các
phương pháp về giáo dục
Người nhấn mạnh: "Học phải suy nghĩ, học phải liên
hệ với thực tế, phải có thí nghiệm và thực hành. Học với
hành phải kết hợp với nhau”.
Trong dạy học phải dân chủ, thẳng thắn, không nhồi
sọ và cần có sự đối thoại trong quá trình học tập, nhận
thức. Người chỉ rõ: "Mọi người được hoàn toàn tự
do phát biểu ý kiến, dù đúng hoặc không đúng
cũng vậy. Song không được nói gàn, nói vòng
quanh”
Từ đó, Hồ Chí Minh kêu gọi cán bộ, nhà giáo phải
biết tôn trọng ý kiến người khác, không nên có
thành kiến đối với các ý kiến trái với ý kiến của
mình.
Theo Hồ Chí Minh, cần có phương pháp phù hợp
với điều kiện giáo dục và đối tượng giáo dục.
Giáo dục phải căn cứ vào "trình độ văn hoá, thói
quen sinh hoạt, trình độ giác ngộ, kinh nghiệm
tranh đấu, lòng ham, ý muốn, tình hình thiết thực
của quần chúng".
Cần có phương pháp tổ chức giáo dục sao cho bảo
đảm được sự phù hợp giữa điều kiện, hoàn cảnh
giáo dục với đối tượng giáo dục.
Người viết: “công nhân, nông dân bận làm ăn,
nếu dạy không hợp với người học, với làm ăn, bắt
phải đến lớp có bàn có ghế là không ăn thua. Phải
tuý theo hoàn cảnh làm ăn mà tổ chức học mới
duy trì được lâu dài, mới có kết quả tốt”
Phải kết hợp học tập với vui chơi
Từ dễ đến khó
Giáo dục thế hệ trẻ phải sử dụng phương pháp nêu
giương
Giáo dục phải kết hợp với thi đua
Thầy phải “ thi nhau tìm cách dạy sao cho dễ
hiểu, dễ nhớ, nhanh chóng và thiết thực”.
2.6. Đề cao giáo dục đạo đức, lòng nhân ái cho học sinh.
Hiền dữ đâu phải là tính sẵn
Phần nhiều do giáo dục mà nên.
Hồ Chí Minh nhấn mạnh việc “học” và “hành” là con
đường chủ yếu hình thành và phát triển nhân cách.
Trong quyển sổ vàng của trường Nguyễn Ái
Quốc trung ương, Người ghi:
“ Học để làm việc, làm người, làm cán bộ.
Học để phụng sự Đoàn thể, giai cấp và nhân
dân, Tổ quốc và nhân loại.”
Muốn đạt được mục đích thì phải: “ Cần, kiệm,
liêm, chính, chí công, vô tư”.
Tại hội nghị toàn quốc lần thứ nhất về công tác huấn
luyện và học tập ngày 6.5.1950, Người nói:
“ Học để làm gì?
Học để sửa chữa tư tưởng
Học để tu dưỡng đạo đức cách mạng
Học để tin tưởng vào Đoàn thể, vào nhân dân, vào
tương lai của dân tộc, vào tương lai của cách mạng”.
Hồ Chí Minh đã xác định cho thanh niên học sinh rèn
luyện nhân cách theo các mục tiêu:
Yêu Tổ quốc: cái gì trái với quyền lợi của Tổ quốc,
chúng ta kiên quyết chống lại
Yêu nhân dân: việc gì hay người nào phạm đến lợi
ích chung của nhân dân, chúng ta kiên quyết chống
đối
Yêu lao động: ai khinh rẽ lao động, chúng ta kiên
quyết chống lại.
Yêu khoa học: cái gì trái với khoa học, chúng ta kiên
quyết chống lại.
Yêu đạo đức: chúng ta phải thực hiện đức tính trong
sạch, chất phác, hăng hái, cần kiệm, hóa bỏ hết những
vết tích nô lệ trong tư tưởng và hành động.
2.7. Tư tưởng Hồ Chí Minh về người thầy giáo.
Theo chủ tịch Hồ Chủ tịch, vấn đề then chốt quyết định
chất lượng giáo dục là xây dựng đội ngũ những người thầy
giáo và cán bộ quản lý giáo dục.
“Nếu không có thầy giáo thì không có giáo dục, phải
xây dựng đội ngũ những người thầy giáo tốt - thầy giáo
xứng đáng là thầy giáo”.
Đó là những người yêu nghề, yêu trường, hết lòng
thương yêu, chăm sóc, giáo dục học sinh, không ngừng trau
dồi đạo đức cách mạng “khó khăn thì phải chịu trước
thiên hạ, sung sướng thì hưởng sau thiên hạ”.
Phải thường xuyên tự bồi dưỡng, nâng cao tay nghề,
trình độ chuyên môn, phương pháp sư phạm để thực
sự là tấm gương sáng cho học sinh noi theo
Chủ tịch Hồ Chí Minh dạy “người huấn luyện phải
học thêm mãi thì mới làm được công việc huấn
luyến của mình”. Người dẫn lại câu của Khổng Tử:
“Học không biết chán, dạy không biết mỏi” và lời dạy
của V.I Lê Nin: “Học, học nữa, học mãi” để nhấn
mạnh rằng người huấn luyện nào tự cho mình là đã
biết đủ rồi thì người đó dốt nhất.
Người xác định “ thầy giáo ngày nay không phải
như trước chỉ biết gõ đầu trẻ, miễn là có bài cho học
trò học, cuối tháng bỏ lương vào túi. Bây giờ thầy
giáo có trách nhiệm với nhân dân, đào tạo cán bộ ra
phục vụ nhân dân. Cách dạy, quan niệm dạy phải
khác. Dạy sao cho học sinh mau hiểu, mau nhớ, lý
luận đi với thực hành”.
Người nhấn mạnh, thầy cô giáo phải là những tấm
gương sáng cho học sinh noi theo.
“ Trẻ em như cái gương trong sáng, thầy tốt thì ảnh
hưởng tốt, thầy xấu thì ảnh hưởng xấu, cho nên
phải chú ý giáo dục chính trị tư tưởng trước, chính
thầy giáo, cô giáo cũng phải tiến bộ về tư tưởng.”
Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng nhiệm vụ của cô
giáo và thầy giáo là rất quan trọng và vẻ vang.
Người coi giáo viên trong chế độ mới hoàn thành
nhiệm vụ của Đảng và nhân dân giao cho là những
người vô danh anh hùng.
“ Anh chị em làm việc mà không có lương bỗng, thành
công mà không có tiếng tăm. Anh chị em là nhữn người
“vô danh anh hùng”.
“ Tôi mong rằng trong một thời kỳ rất ngắn, lòng hăng
hái và sự nỗ lực của anh chị em sẽ có kết quả rất vẻ
vang, đồng bào ta ai cũng biết đọc, biết viết. Cái vinh
dự đó thì tượng đồng, bia đá nào cũng không bằng”.
Người thầy giáo tốt – thầy giáo xứng đáng là thầy
giáo – là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng
lên báo, không được huân chương, song những người
thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh. Đây là
một điều rất vẻ vang. Nếu không có thầy giáo dạy dỗ
cho con em nhân dân thì làm sao mà xây dựng chủ
nghĩa xã hội ? Vì vậy nghề thầy giáo rất là vẻ vang.
Nghị quyết UNESCO đánh giá: "Sự đóng góp quan
trọng về nhiều mặt của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong
các lĩnh vực văn hoá, giáo dục và nghệ thuật là kết
tinh của truyền thống hàng ngàn năm của nhân dân
Việt Nam và những tư tưởng của Người là hiện thân
của những khát vọng của các dân tộc trong việc khẳng
định bản sắc dân tộc của mình và tiêu biểu cho việc
thúc đẩy sự hiểu biết lẫn nhau”.