Một gói dữ liệu được gửi từ một trạm đến Bộ định tuyến gần
nhất hoặc trên cùng một mạng LAN hoặc trên đường liên kết dữ
liệu.
Gói dữ liệu này được lưu trữ cho đến khi toàn bộ gói dữ liệu đến
để trường kiểm tra lỗi thực hiện kiểm tra.
Sau đó nó được chuyển đến Bộ định tuyến tiếp theo trên đường
truyền cho đến khi đến được đích nhận.
71 trang |
Chia sẻ: lylyngoc | Lượt xem: 1558 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Chương 6 – Lớp mạng, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MẠNG MÁY TÍNH
Chương 6 – Lớp MẠNG
Nội dung
6.1 Chức năng
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
6.4 Chất lượng dịch vụ
6.5 Giao thức lớp mạng của mạng Internet
6.1 Chức năng
6.1.1 Chuyển mạch (lưu-chuyển gói) dữ liệu
Một gói dữ liệu được gửi từ một trạm đến Bộ định tuyến gần
nhất hoặc trên cùng một mạng LAN hoặc trên đường liên kết dữ
liệu.
Gói dữ liệu này được lưu trữ cho đến khi toàn bộ gói dữ liệu đến
để trường kiểm tra lỗi thực hiện kiểm tra.
Sau đó nó được chuyển đến Bộ định tuyến tiếp theo trên đường
truyền cho đến khi đến được đích nhận.
6.1 Chức năng
6.1.1 Chuyển mạch lưu-chuyển gói dữ liệu
Mỗi gói tin khi đi từ nguồn đến đích có thể qua
nhiều trạm trung gian.
Tại mỗi trạm trung gian có thể có hơn một con
đường đến đích.
Gói tin được chuyển đi trên con đường phù hợp
nhất bởi trạm trung gian. Chức năng này được
gọi là định tuyến và thiết bị trên được gọi là bộ
định tuyến
6.1 Chức năng
6.1.2 Cung cấp dịch vụ cho Lớp giao vận:
Các dịch vụ này được thiết kế theo các nguyên tắc
sau:
Các dịch vụ phải độc lập với công nghệ ứng dụng
trong các Bộ định tuyến.
Lớp giao vận phải độc lập với số lượng, chủng
loại và cấu hình của các Bộ định tuyến.
Địa chỉ mạng đưa lên cho lớp giao vận phải có
cùng một hệ thống địa chỉ, ngay cả trong cùng
một mạng LAN
6.1 Chức năng
6.1.3 Thực hiện dịch vụ truyền dữ liệu không kết
nối
Để thực hiện dịch vụ truyền dữ liệu không kết nối,
các gói dữ liệu được chèn vào mạng con và
được định tuyến một cách độc lập đến đầu cuối,
không cần cài đặt phức tạp.
Đối với trường hợp này, các gói dữ liệu được gọi
là các datagram và các mạng con được gọi là
các mạng con datagram (datagram subnet).
6.1 Chức năng
Thuật toán dùng để quản lý các bảng định tuyến và
đưa ra quyết định định tuyến được gọi là thuật toán
định tuyến.
6.1 Chức năng
6.1.4 Thực hiện dịch vụ truyền dữ liệu có kết nối
Để thực hiện dịch vụ truyền dữ liệu có kết nối
phải thiết lập một kênh truyền từ nguồn đến
đích trước khi gửi dữ liệu đi.
Kênh kết nối này được gọi là các mạch ảo
(VC)
Trong trường hợp này mạng con được gọi là
các mạng con mạch ảo.
6.1 Chức năng
Mạch ảo tránh được việc phải lựa chọn các tuyến
mới cho các gói dữ liệu.
Kênh dữ liệu đã được thiết lập này được sử dụng
để thiết lập kết nối và bảng định tuyến sẽ được
chứa trong kênh dữ liệu này.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.1 Tổng quan về định tuyến
Chức năng quan trọng nhất của lớp mạng là dẫn
đường cho các gói dữ liệu từ trạm nguồn đến
trạm đích. Trong hầu hết các mạng con, các gói
yêu cầu đa bước nhảy (multiple hops) để tạo nên
tuyến đi trừ các mạng quảng bá.
Thiết kế định tuyến gồm
kỹ thuật định tuyến
cấu trúc dữ liệu
Kỹ thuật định tuyến là một phần của phần mềm
lớp mạng có nhiệm vụ quyết định chọn một
đường ra mà gói dữ liệu sẽ được truyền.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Thuật toán tìm đường đi là quy trình để quyết định
định tuyến ra khỏi nút mạng nhằm gửi gói dữ liệu đi
tới nút khác.
Nếu mạng con sử dụng mạch ảo thì các quyết
định định tuyến được tạo ra khi một kênh ảo mới
được thiết lập. Sau đó các gói dữ liệu chỉ đi theo
một đường đã được thiết lập và định tuyến này
gọi là định tuyến phiên.
Nếu một mạng con sử dụng các gói dữ liệu
(Datagram) thì quyết định định tuyến phải được
tạo thêm một lần nữa khi các gói dữ liệu đến, bởi
vì tuyến đường tốt nhất có thể đã thay đổi kể từ
khi cập nhật lần cuối cùng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.2 Các yêu cầu kỹ thuật định tuyến
Định tuyến là sự lựa chọn một con đường để
truyền một đơn vị dữ liệu (một gói dữ liệu chẳng
hạn) từ trạm nguồn đến trạm đích của nó. Một kỹ
thuật định tuyến phải thực hiện 2 chức năng sau
đây:
1. Quyết định định tuyến theo những tiêu chuẩn
(tối ưu) nào đó.
2. Cập nhập thông tin định tuyến.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Có rất nhiều kỹ thuật định tuyến khác nhau. Sự
phân biệt giữa chúng chủ yếu căn cứ vào các yếu tố
liên quan đến 2 chức năng trên. Các yếu tố đó
thường là:
a. Sự phân tán của các chức năng định tuyến trên
các nút của mạng Định tuyến tập trung/phân
tán
b. Sự thích nghi với trạng thái hiện hành của mạng
Định tuyến tĩnh / động
c. Các tiêu chuẩn (tối ưu) để định tuyến
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Tiêu chuẩn (tối ưu) để định tuyến được xác định bởi
người quản lý hoặc người thiết kế mạng, nó có thể
là:
Độ trễ trung bình của việc truyền gói dữ liệu.
Số lượng nút trung gian giữa nguồn và đích của
gói dữ liệu.
Độ an toàn của việc truyền tin.
Chi phí truyền tin.
Việc chọn tiêu chuẩn (tối ưu) định tuyến phụ thuộc
vào đặc điểm của mạng (băng thông, mục đích sử
dụng ....). Các tiêu chuẩn có thể thay đổi theo thời
gian do sự thay đổi các đặc điểm của mạng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.3 Kỹ thuật định tuyến tập trung và định
tuyến phân tán
Kỹ thuật định tuyến tập trung
Tồn tại của một (hoặc vài) trung tâm điều khiển
mạng thực hiện việc định tuyến sau đó gửi các
bảng định tuyến tới tất cả các nút dọc theo tuyến
đã được chọn đó.
Thông tin tổng thể của mạng cần dùng cho việc
định tuyến chỉ được lưu giữ tại trung tâm điều
khiển mạng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Trung tâm cập nhật bảng định tuyến từ thông tin
các nút mạng
Các nút mạng có thể không gửi bất cứ thông tin
nào về trạng thái của chúng tới trung tâm, hoặc
gửi theo định kỳ, hoặc chỉ gửi khi xảy ra một sự
kiện nào đó.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Kỹ thuật định tuyến phân tán
Trong kỹ thuật này không tồn tại các trung tâm
điều khiển. Quyết định định tuyến được thực hiện
tại mỗi nút của mạng. Điều này đòi hỏi việc trao
đổi thông tin giữa các nút, tùy theo mức độ thích
nghi của giải thuật được sử dụng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.4 Kỹ thuật định tuyến tĩnh và định tuyến động
Kỹ thuật định tuyến tuyến tĩnh
Có thể là định tuyến tập trung hoặc phân tán nhưng
nó không đáp ứng với mọi sự thay đổi trên mạng.
Việc định tuyến được thực hiện mà không có sự trao
đổi thông tin, không đo lường và không cập nhập
thông tin.
Tiêu chuẩn (tối ưu) để định tuyến và bản thân tuyến
được chọn một lần cho toàn cuộc, không hề có sự
thay đổi giữa chúng.
Kỹ thuật định tuyến này rất đơn giản, do vậy được sử
dụng rộng rãi, đặc biệt trong các mạng tương đối ổn
định ít có thay đổi về sơ đồ và lưu lượng trên mạng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
b- Kỹ thuật định tuyến động:
Kỹ thuật này thu hút sự quan tâm đặc biệt những nhà
thiết kế mạng do khả năng đáp ứng với các trạng thái
khác nhau của mạng.
Đây là một yếu tố rất quan trọng, đặc biệt đối với các
ứng dụng thời gian thực
Mức độ thích nghi này được đặc trưng bởi sự trao đổi
thông tin định tuyến trong mạng.
Mỗi nút hoạt động một cách độc lập với thông tin riêng
của mình để thích nghi với sự thay đổi của mạng theo
một phương pháp nào đó.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Ở mức độ cao hơn, thông tin về trạng thái của
mạng có thể được cung cấp từ các nút láng
giềng hoặc từ tất cả các nút khác. Thông thường,
các thông tin được đo lường và sử dụng cho việc
định tuyến bao gồm:
Trạng thái của đường truyền.
Độ trễ truyền dẫn.
Mức độ lưu thông.
Các tài nguyên khả dụng.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Khi có sự thay đổi trên mạng các thông tin trên cần
phải được cập nhật.
Thực tế: kỹ thuật định tuyến phân tán và thích nghi
đáp ứng nhanh với các “dữ liệu lành” nhưng lại đáp
ứng chậm đối với các “dữ liệu xấu”.
VD: thông tin về sự cố của một đường truyền nằm trên
một tuyến đã chọn đôi khi không được truyền với tốc
độ cần thiết làm cho các gói dữ liệu vẫn được gửi đến
đường truyền đó gây nên hiện tượng tắc nghẽn, chúng
ta cần phải có các giải pháp cho vấn đề này.
Ngoài ra, kỹ thuật định tuyến phân tán và thích nghi
còn có một số vấn đề khác. Ví dụ như các gói dữ liệu
bị quẩn trong mạng và không bao giờ đến được đích.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.5 Một số kỹ thuật định tuyến khác
a- Định tuyến phân cấp
Khi số nút mạng tăng lên đáng kể, các bảng định tuyến
tăng lên. Bộ định tuyến không chỉ tốn kém bộ nhớ mà
còn chiếm nhiều thời gian CPU và băng thông để gửi
các báo cáo trạng thái về chúng. Do đó định tuyến phải
được phân cấp kiểu như mạng điện thoại.
Sử dụng các bộ định tuyến được phân chia thành các
vùng, mỗi Bộ định tuyến biết cách định tuyến các gói dữ
liệu đến các đích trong vùng của nó, nhưng không biết
gì về cấu trúc bên trong của vùng khác.
Khi ghép nối những mạng khác nhau thì coi mỗi mạng
như là một vùng phân cách.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
b- Định tuyến cho máy trạm di động
Đối với người dùng di động, mạng luôn luôn cấp một địa chỉ cố
định cho người dùng này để xác định vị trí của họ. Do đó, việc
định tuyến trong hệ thống này thực chất là định tuyến các gói
dữ liệu đến máy trạm có địa chỉ cố định nói trên.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
c- Định tuyến quảng bá (broadcast routing)
Có nhiều phương pháp truyền quảng bá khác
nhau như:
Khi một gói dữ liệu đến, Bộ định tuyến đó kiểm tra
tất cả các đích để xác định một tập các đường ra
mà chúng sẽ cần tới (một đường ra là cần thiết
nếu nó là tuyến đường tốt nhất tới ít nhất một điểm
trong đích).
Bộ định tuyến tạo ra một bản sao mới của gói dữ
liệu cho mỗi đường ra, chứa trong mỗi gói dữ liệu
chỉ là các đích mà chúng đến.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Do đó, số đích của các gói dữ liệu giảm dần. Sau
một số đủ các hops, mỗi gói dữ liệu sẽ chỉ mang
một đích và khi đó có thể coi như một gói dữ liệu
thông thường. Trong định tuyến đa đích các gói dữ
liệu được đánh địa chỉ riêng rẽ, trừ các gói dữ liệu
đi theo cùng tuyến đường đến cùng một đích.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
3. Phương pháp dùng cây khung “Sink tree” đối với
Bộ định tuyến khởi đầu quảng bá hoặc bất kỳ cây
khung thích hợp khác cho Bộ định tuyến.
Một cây khung là một đồ thị con của mạng con
chứa tất cả các Bộ định tuyến, nhưng không có
chu trình. Nếu mỗi Bộ định tuyến biết một đường
nào đó trong đường dọc theo cây khung, nó có thể
sao một gói dữ liệu mới quảng bá ra tất cả những
đường của cây khung trừ đường nó đến. Phương
pháp này sử dụng băng thông tốt hơn và số gói dữ
liệu cần thiết tạo ra là cực tiểu tuyệt đối. Vấn đề
còn lại là Bộ định tuyến phải có thông tin về vài cây
khung mà nó có thể áp dụng được.
Thông tin có thể có sẵn (như định tuyến trạng thái
liên kết) hoặc không có sẵn (như định tuyến vecto
khoảng cách).
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
4. Định tuyến đa điểm theo nhóm (multicast
routing): Để thực hiện Multicast, trước hết phải biết
cách quản lý nhóm, việc kết nối và tách rời khỏi
nhóm. Các Bộ định tuyến cần biết chủ của chúng
thuộc nhóm nào. Muốn vậy hoặc là nhóm thông
báo cho các Bộ định tuyến biết về các thành viên
cũng như sự thay đổi của các thành viên trong
nhóm, hoặc là các Bộ định tuyến phải hỏi các chủ
của chúng một cách định kỳ. Các Bộ định tuyến
thông báo tới các Bộ định tuyến lân cận của nó, vì
thế thông tin được lan truyền qua mạng con
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.6 Các giải thuật tìm đường tối ưu
Bài toán tìm đường đi “tối ưu” Yêu cầu của giải
thuật khi áp dụng:
Chính xác, đơn giản.
Vững vàng, ổn định.
Công bằng, tối ưu.
Các giải thuật tìm đường đi phải có khả năng thay
đổi cấu hình và đường vận chuyển để không phải
khởi động lại mạng khi có một nút hỏng hoặc phải
ngừng hoạt của các máy trạm.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.6.1 Thuật toán định tuyến không thích nghi:
Thuật toán Dijkstra (1959): thuật toán tìm đường
ngắn nhất
Thuật toán Dijkstra cải tiến
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
a. Thuật toán Dijkstra
Đồ thị trong thuật toán này gồm các điểm đại diện cho mỗi
Bộ định tuyến của mạng, cung giữa 2 điểm của đồ thị là
đường đi giữa 2 Bộ định tuyến trong mạng.
Việc định tuyến đi giữa 2 nút trong mạng là tìm đường đi
ngắn nhất giữa chúng. Mỗi nút được gán nhãn với khoảng
cách của nó tới nguồn.
Bắt đầu các nút là vô tận, rồi nguồn xét các nút cạnh nó,
các nút này sẽ có nhãn hoặc dự kiến hoặc xác định. Các
nhãn có thể thay đối, phản ánh con đường tốt hơn, khi
phát hiện nhãn là con đường ngắn nhất từ nguồn tới nút,
thì nó là cố định (permanent) và sau đó không thay đổi.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Mỗi nút có chứa một nhãn với độ dài từ nút
nguồn cho tới nó. Lúc ban đầu, thì đường đi này
chưa được biết, vì vậy tất cả các nút được gán là
vô cực.
Thuật toán sẽ tìm ra đường đi và xử lý chúng,
mỗi nhãn có sự thay đổi, phản ánh đường đi. Một
nhãn sẽ chứa hoặc là nhãn tạm hoặc là nhãn cố
định.
Đầu tiên, tất cả các nhãn sẽ là nhãn tạm, khi các
nhãn được tìm ra thì nó sẽ đại diện cho một nút
trên đường đi từ nguồn tới nó, nhãn đó sẽ được
gán nhãn cố định và không thay đổi về sau.
12
5
63
4 7 8
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
b. Thuật toán Dijsktra sử dụng cho định tuyến tập trung
Gọi C là tập hợp các đỉnh chưa được chọn, S là tập hợp các
đỉnh được chọn.
Tại mỗi thời điểm, tập S chứa các đỉnh mà khoảng cách nhỏ
nhất từ nguồn đến chúng đã được xác định. Khi đó tập C chứa
các đỉnh còn lại. Giải thuật bắt đầu tập S chứa đỉnh nguồn, khi
giải thuật kết thúc thì tập S chứa tất cả các đỉnh của đồ thị.
Tại mỗi bưóc ta chọn một đỉnh của tập C mà khoảng cách từ
nguồn đến đích này là nhỏ nhất và đưa vào tập S. Ta nói rằng
đường đi từ nguồn đến đích khác là riêng biệt nếu tất cả các
đỉnh trung gian trên đường này đều nằm ở trong tập S.
Tại mỗi bước của giải thuật, một mảng 1 chiều D dùng để chứa
chiều dài đường đi riêng biệt.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
c. Thuật toán Dijkstra sử dụng cho định tuyến phân
tán
Thuật toán này dựa trên một dãy các bước lặp.
Một tập đặc biệt các đỉnh được xây dựng bằng
cách cộng thêm một đỉnh trong một bước lặp.
Thủ tục gán nhãn được thực hiện trong mỗi lần
lặp đó. Trong thủ tục gán nhãn này, đỉnh w được
gán nhãn bằng độ dài đường đi ngắn nhất từ a
đến w chỉ đi qua các đỉnh thuộc tập đặc biệt.
Đỉnh được thêm vào là đỉnh có nhãn nhỏ nhất so
với các đỉnh chưa có trong tập đó.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
6.2.6.2 Thuật toán định tuyến thích nghi
Áp dụng thuật toán Định tuyến vector khoảng cách
để cập nhật những bảng định tuyến cho những nút
mạng và thuật toán liên kết trạng thái.
Thuật toán Định tuyến vector khoảng cách
Dữ liệu vào là bảng định tuyến những nút lân cận
đối với một nút muốn cập nhật bảng định tuyến
và độ trễ từ nút đó đến những nút lân cận. Một
bảng định tuyến mới sẽ được cập nhật cho nút
này đến tất cả các nút khác thông qua những nút
lân cận.
6.2 Các kỹ thuật định tuyến
Giả sử muốn cập nhật bảng định tuyến cho nút J, và
giả sử muốn cập nhật đường đi từ J đến C xem thử
sẽ đi qua trạm nào, ta thấy độ trễ từ J qua nút I đến C
là ngắn nhất, nên đường đi từ J đến C phải đi qua nút
I.
Trong mạng, các trạm có một bảng định tuyến như
vậy và thường được cập nhật thông qua các bảng
định tuyến của các trạm lân cận, sự cập nhật này có
thể được thực hiện một cách tự động thông qua một
giao thức.
Ví dụ: giao thức RIP, các Bộ định tuyến phát quảng
bá bảng định tuyến 2 lần/phút, bất cứ nút làm việc
nào chạy RIP sẽ nhận được thông tin này và tự động
cập nhật vào bảng định tuyến của mình.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
6.3.1 Tắc nghẽn
Khi có quá nhiều gói dữ liệu trong mạng hay một
phần của mạng làm cho hiệu suất của mạng
giảm đi vì các nút mạng không còn đủ khả năng
lưu trữ, xử lý, gửi đi và chúng bắt đầu bị mất các
gói dữ liệu. Hiện tượng này gọi là sự tắc nghẽn
trong mạng.
Nguyên nhân:
Hàng đợi bị đầy (phải lưu tệp, phải tạo các bảng
...) do khả năng xử lí của nút mạng kém.
Hàng đợi bị đầy khi thông tin vào nhiều hơn khả
năng của đường ra, mặc dù tốc độ xử lí của nút
nhanh.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
6.3.2 Chống tắc nghẽn
Mặc dù đã sử dụng cơ chế kiểm soát luồng dữ liệu
nhằm tránh tình trạng tắc nghẽn trên mạng nhưng
trong thực tế thì nó vẫn cứ xảy ra. Nhiệm vụ giải
quyết tắc nghẽn này thường dành cho lớp mạng. Có
thể dùng một số biện pháp sau đây:
Dành sẵn các bộ đệm chỉ để dùng khi xảy ra ùn
tắc. Phương pháp này đã được dùng trong mạng
ARPANET nhưng hiệu quả không cao vì bản
thân bộ nhớ đệm cũng nhanh chóng ùn tắc.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
Gắn cho các gói dữ liệu một thời gian “sống” xác
định trước, nếu quá thời gian đó thì chúng bị hủy.
Tuy nhiên giải pháp này khá nguy hiểm vì có thể
hủy bỏ các gói dữ liệu ngay khi chúng vừa đạt
đích.
Tuy nhiên, đây cũng là một biện pháp ngăn chặn
được hiện tượng tắc nghẽn thường được sử
dụng.
Loại bỏ các gói dữ liệu muốn đi qua một liên kết
đã quá tải. Giao thức Lớp giao vận sẽ chịu trách
nhiệm truyền lại các gói dữ liệu bị loại bỏ đó.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
Trong các mạng dùng mạch ảo như là mạng X25,
sự ùn tắc có thể do mở ra quá nhiều VC qua một
nút. Cần phải đóng bớt một số để tránh ùn tắc. Lớp
mạng chịu trách nhiệm mở lại các VC đó khi không
còn nguy cơ tắc nghẽn nữa.
Ngoài ra còn có các biện pháp sau:
Bố trí khả năng vận chuyển, lưu trữ, xử lý của
mạng lớn hơn so với yêu cầu.
Hủy bỏ các gói dữ liệu bị tắc nghẽn quá thời hạn.
Hạn chế số gói dữ liệu vào mạng nhờ cơ chế cửa
sổ.
Chặn đường vào của các gói dữ liệu khi mạng
quá tải.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
6.3.3 Điều khiển tắc nghẽn ở mạng con mạch
ảo
Các phương pháp điều khiển tắc nghẽn được mô tả
ở trên về chủ yếu là ngăn ngừa tắc nghẽn ở nơi xảy
ra hơn là việc xử lý tắc nghẽn.
Một phương pháp được sử dụng rộng rãi để giữ
cho tắc nghẽn vừa xảy ra không diễn biến xấu đó là
điều khiển nơi nhận (admission control).
Một khi có tín hiệu tắc nghẽn, không một mạch ảo
nào được thiết lập cho tới khi vấn đề được giải quyết.
Tương tự như trong hệ thống điện thoại, khi chuyển
mạch quá tải, nó cũng áp dụng điều khiển đầu nhận,
cho ngừng quay số.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
Một phương pháp khác là cho phép thiết lập
mạch ảo nhưng sẽ lưu ý tất cả các mạch ảo này
khi di chuyển quanh khu vực có sự cố.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
Giả sử một máy trạm gắn với Bộ định tuyến A
muốn kết nối với máy trạm gắn với Bộ định tuyến
B. Đây là liên kết sẽ đi qua một trong những Bộ
định tuyến bị tắc nghẽn.
Có thể sử dụng mạng con như hình (b), bỏ qua
các Bộ định tuyến bị tắc nghẽn và tất cả các
đường nối đến chúng.
6.3 Điều khiển tắc nghẽn
Một phương pháp khác liên quan điều khiển tắc
nghẽn ở mạng con mạch ảo là thỏa thuận giữa
máy chủ và mạng con khi thiết lập mạch ảo.
Chỉ định rõ dung lượng, chất lượng dịch vụ yêu
cầu và một số tham số khác.
Mạng con sẽ lưu giữ thông tin thỏa thuận này dọc
đường dẫn khi mạch được thiết lập.
Theo cách này tắc nghẽn chắc chắn không xảy ra
ở những mạch ảo mới bởi vì khi thiết lập mạch ảo
mới, tất cả các thông tin cần thiết nêu trên phải
bảo đảm có sẵn.
6.4 Chất lượng dịch vụ
Chất lượng dịch vụ được đặc trưng bởi một số tham
số đặc biệt như sau:
Thời gian thiết lập liên kết: là thời gian từ khi gửi
yếu cầu tới thời điểm nhận được xác nhận liên
kết.
Xác suất không thành công của thiết lập liên kết:
là tỷ lệ yêu cầu liên kết không được chấp nhận
trong một thời hạn tối đa.
Lưu lượng kết nối: là số byte hữu ích có thể
truyền trong 1 giây.
Thời gian chuyển tiếp: là thời gian giữa thời điểm
người sử dụng dịch vụ của lớp giao vận gửi một
tin báo và thời điểm lớp giao vận đầu thu nhận
được. Đánh giá theo hai chiều.
6.4 Chất lượng dịch vụ
Tỷ lệ lỗi: là tỷ số giữa dữ liệu bị lỗi (mất) trên tổng
số dữ liệu được truyền trong một chu kỳ cho
trước.
Xác xuất sự cố truyền: là tỷ số giữa thời gian có
sự cố trong một chu kỳ quan sát.
Thời gian hủy liên kết: là thời gian từ khi một
người sử dụng phát yêu cầu hủy liên kết đến khi
liên kết được hủy thật sự tại đầu cuối từ xa.
Xác xuất lỗi khi hủy liên kết: là tỷ số yêu cầu hủy
liên kết không được thực hiện trong thời gian lớn
nhất.
6.4 Chất lượng dịch vụ
Khả năng bảo vệ: là khả năng của người sử dụng
cấm thiết bị đầu cuối bên ngoài chen vào hoặc do
giao thoa trên đường dây hoặc do thay đổi dữ
liệu