Vốn là điều kiện không thể thiếu được để một doanh nghiệp được thành lập và tiến hành
các hoạt động sản xuất kinh doanh. Nói cách khác, vốn chính là tiền đề tiên quyết, song việc
sử dụng như thế nào để đạt được hiệu quả cao mới là nhân tố quyết định cho sự tăng trưởng
của mỗi doanh nghiệp. Vì vậy, bất cứ một doanh nghiệp nào khi sử dụng vốn sản xuất nói
chung và vốn lưu động nói riêng đều phải quan tâm đến hiệu quả mà nó mang lại.
Trong các doanh nghiệp, vốn lưu động là một bộ phận quan trọng của vốn sản xuất nói
chung và vốn đầu tư nói riêng. Quy mô của vốn lưu động, trình độ quản lí, sử dụng vốn lưu
động là một trong ba yếu tố đầu vào ảnh hưởng quyết định đến hoạt động sản xuất kinh
doanh của doanh nghiệp. Do vậy việc quản lý và sử dụng vốn lưu động được coi là một
trọng điểm trong việc quản lí và điều hành doanh nghiệp.
Trong điều kiện kinh tế thị trường với cơ chế vốn có của nó đã đặt ra hàng loạt các yêu
cầu về quản lý và tổ chức, buộc các doanh nghiệp phải tự tìm cho mình con đường tồn tại và
phát triển. Khi mà quỹ đạo khép kín theo kế hoạch tập trung không còn nữa, tất yếu các
doanh nghiệp phải đối mặt với cạnh tranh, cùng với đó nhà nước không còn bao cấp về vốn
đối với các doanh nghiệp nhà nước. Để có thể nắm bắt được những cơ hội và vượt lên thách
thức, đứng vững trong cạnh tranh các doanh nghiệp phải đưa ra được những quyết định đúng
đắn về vấn đề tạo lập quản lý và vốn sản xuất nói chung và vốn lưu động nói riêng sao cho
nó có hiệu quả nhất nhằm đem lại lợi nhuận nhiều nhất cho doanh nghiệp. Các doanh nghiệp
phải thực sự là một đơn vị kinh tế tự chủ, tự tổ chức quá trình sản xuất kinh doanh, tự chủ
trong việc tìm đầu vào và đầu ra của sản xuất, tự chủ về vốn. Ngoài số vốn điều lệ ban đầu
do nhà nước cấp phát thì doanh nghiệp phải tự huy động vốn để phát triển kinh doanh và tự
chịu trách nhiệm về việc huy động vốn. Việc quản lý và nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu
động có ý nghĩa to lớn đối với sự tồn tại và phát triển của nền sản xuất nói chung và của mỗi
doanh nghiệp nói riêng.
66 trang |
Chia sẻ: ttlbattu | Lượt xem: 2148 | Lượt tải: 4
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Vốn lưu động và các biện pháp nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu động ở công ty TNHH Thương mại Điện tử Hoàng, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
LUẬN VĂN:
Vốn lưu động và các biện pháp nâng cao hiệu
quả sử dụng vốn lưu động của công ty TNHH
Thương mại Điện tử Hoàng
Lời mở đầu
Vốn là điều kiện không thể thiếu được để một doanh nghiệp được thành lập và tiến hành
các hoạt động sản xuất kinh doanh. Nói cách khác, vốn chính là tiền đề tiên quyết, song việc
sử dụng như thế nào để đạt được hiệu quả cao mới là nhân tố quyết định cho sự tăng trưởng
của mỗi doanh nghiệp. Vì vậy, bất cứ một doanh nghiệp nào khi sử dụng vốn sản xuất nói
chung và vốn lưu động nói riêng đều phải quan tâm đến hiệu quả mà nó mang lại.
Trong các doanh nghiệp, vốn lưu động là một bộ phận quan trọng của vốn sản xuất nói
chung và vốn đầu tư nói riêng. Quy mô của vốn lưu động, trình độ quản lí, sử dụng vốn lưu
động là một trong ba yếu tố đầu vào ảnh hưởng quyết định đến hoạt động sản xuất kinh
doanh của doanh nghiệp. Do vậy việc quản lý và sử dụng vốn lưu động được coi là một
trọng điểm trong việc quản lí và điều hành doanh nghiệp.
Trong điều kiện kinh tế thị trường với cơ chế vốn có của nó đã đặt ra hàng loạt các yêu
cầu về quản lý và tổ chức, buộc các doanh nghiệp phải tự tìm cho mình con đường tồn tại và
phát triển. Khi mà quỹ đạo khép kín theo kế hoạch tập trung không còn nữa, tất yếu các
doanh nghiệp phải đối mặt với cạnh tranh, cùng với đó nhà nước không còn bao cấp về vốn
đối với các doanh nghiệp nhà nước. Để có thể nắm bắt được những cơ hội và vượt lên thách
thức, đứng vững trong cạnh tranh các doanh nghiệp phải đưa ra được những quyết định đúng
đắn về vấn đề tạo lập quản lý và vốn sản xuất nói chung và vốn lưu động nói riêng sao cho
nó có hiệu quả nhất nhằm đem lại lợi nhuận nhiều nhất cho doanh nghiệp. Các doanh nghiệp
phải thực sự là một đơn vị kinh tế tự chủ, tự tổ chức quá trình sản xuất kinh doanh, tự chủ
trong việc tìm đầu vào và đầu ra của sản xuất, tự chủ về vốn. Ngoài số vốn điều lệ ban đầu
do nhà nước cấp phát thì doanh nghiệp phải tự huy động vốn để phát triển kinh doanh và tự
chịu trách nhiệm về việc huy động vốn. Việc quản lý và nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu
động có ý nghĩa to lớn đối với sự tồn tại và phát triển của nền sản xuất nói chung và của mỗi
doanh nghiệp nói riêng.
Xuất phát từ nhận thức đó, qua thời gian thực tập tại công ty TNHH Thương mại Điện tử
Hoàng Sơn em đã mạnh dạn chọn đề tài: Vốn lưu động và các biện pháp nâng cao hiệu quả
sử dụng vốn lưu động của công ty TNHH Thương mại Điện tử Hoàng Sơn cho chuyên đề
thực tập tốt nghiệp của mình.
Ngoài lời nói đầu và kết luận, nội dung chuyên đề bao gồm 3 chương.
Chương 1. Vốn lưu động và sự cần thiết phải nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu
động trong doanh nghiệp.
Chương 2. Thực trạng tổ chức quản lý và nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu động
của công ty TNHH Thương mại Điện tử Hoàng Sơn.
Chương 3. Một số biện pháp nhằm nâng cao hiệu quả sử dụng vốn lưu động ở công
ty TNHH Thương mại Điện tử Hoàng Sơn.
Chương 1
Vốn lưu động và sự cần thiết nâng cao hiệu quả sử dụng
vốn lưu động trong doanh nghiệp
I. Vốn lưu động và nguồn hình thành vốn lưu động của doanh nghiệp
1. Vốn lưu động của doanh nghiệp
1.1 Khái niệm và đặc điểm vốn lưu động
Mỗi một doanh nghiệp muốn tiến hành sản xuất kinh doanh, ngoài tư liệu lao động ra
còn phải có đối tượng lao động. Đối tượng lao động khi tham gia quá trình sản xuất không
giữ nguyên hình thái vật chất ban đầu, bộ phận chủ yếu của ĐTLĐ sẽ thông qua quá trình
chế biến hợp thành thực thể sản phẩm, bộ phận khác sẽ hao phí mất đi trong quá trình sản
xuất, ĐTLĐ chỉ có thể tham gia một chu kỳ sản xuất chu kỳ sau lại phải dùng loại ĐTLĐ
khác. Cũng do những đặc điểm trên nên toàn bộ giá trị của ĐTLĐ được chuyển dịch toàn bộ
một lần vào sản phẩm và được bù đắp khi giá trị sản phẩm được thực hiện.
ĐTLĐ trong doanh nghiệp được biểu hiện trong hai bộ phận: một bộ phận là những vật
tư dự trữ để chuẩn bị cho quá trình sản xuất được liên tục (Nguyên, nhiên vật liệu...) một bộ
phận khác là những vật tư trong quá trình chế biến (sản phẩm đang chế tạo, bán thành
phẩm...). Hai bộ phận này biểu hiện dưới hình thái vật chất gọi là TSLĐ, còn về hình thái giá
trị được gọi là VLĐ của doanh nghiệp.
Trong doanh nghiệp người ta thường chia TSLĐ thành hai loại: TSLĐ trong sản xuất và
TSLĐ trong lưu thông. TSLĐ trong sản xuất bao gồm các loại nguyên vật liệu, phụ tùng
thay thế, bán thành phẩm dở dang... đang trong quá trình dự trữ sản xuất hoặc chế biến. Còn
TSLĐ lưu thông bao gồm các sản phẩm thành phẩm chờ tiêu thụ, các loại vốn bằng tiền, các
khoản vốn trong thanh toán, các loại chi phí chờ kết chuyển..., TSLĐ nằm trong quá trình
sản xuất và TSLĐ nằm trong quá trình lưu thông thay chỗ nhau vận động không ngừng
nhằm đảm bảo cho quă trình tái sản xuất được tiến hành liên tục và thuận lợi.
Như vậy, doanh nghiệp nào cũng cần phải có một số vốn thích đáng để đầu tư vào các tài
sản ấy, số tiền ứng trước về những tài sản đó được gọi là VLĐ của doanh nghiệp. VLĐ luôn
được chuyển hoá qua nhiều hình thái khác nhau, bắt đầu từ hình thái tiền tệ sang hình thái dự
trữ vật tư hàng hoá và cuối cùng lại trở thành hình thái tiền tệ bạn đầu của nó. Quá trình
SXKD của doanh nghiệp diễn ra liên tục không ngừng, cho nên VLĐ cũng tuần hoàn không
ngừng có tính chất chu kỳ thành chu chuyển của tiền vốn.
Khởi đầu vòng tuần hoàn, VLĐ được dùng để mua sắm các đối tượng lao động (ĐTLĐ)
trong khâu dự trữ sản xuất, ở giai đoạn này vốn nằm trong giai đoạn lưu thông và nằm dưới
hình thái vốn tiền tệ, công thức vận động của vốn trong giai đoạn này như sau:
T - H
Tiếp theo là giai đoạn sản xuất, các vật tư dự trữ (tư liệu sản xuất) được kết hợp với sức
lao động để chế tạo ra bán thành phẩm và thành phẩm. Vốn nằm trong giai đoạn sản xuất và
được gọi là vốn sản xuất, công thức vận động của vốn trong giai đoạn này như sau:
SLĐ
H ...H'
TLSX
Kết thúc vòng tuần hoàn, sản phẩm được tiêu thụ hay được thực hiện giá trị trên thị
trường, vốn nằm trong giai đoạn lưu thông và chuyển sang hình thái vốn tiền tệ như điểm
xuất phát ban đầu.
H’....T’
(Trong đó T’ = T + T; T: giá trị tăng thêm)
Do sự chu chuyển không ngừng nên VLĐ thường xuyên có các bộ phận tồn tại cùng một
lúc dưới các hình thái khác nhau trong lĩnh vực sản xuất và lưu thông.
Tóm lại, VLĐ của doanh nghiệp là số tiền ứng trước về TSLĐ trong sản xuất và TSLĐ
trong lưu thông nhằm đảm bảo cho quá trình tái sản xuất của doanh nghiệp được thực hiện
thường xuyên, liên tục. VLĐ luân chuyển toàn bộ giá trị ngay một lần vào giá trị của sản
phẩm, nó thực hiện một vòng tuần hoàn sau một chu kỳ sản xuất và tuần hoàn liên tục trong
quá trình tái sản xuất tiếp theo, VLĐ là điều kiện không thể thiếu được của quá trình tái sản
xuất.
VLĐ còn là công cụ phản ánh và đánh giá quá trình vận động của vật tư, đó là sự phản
ánh quá trình mua sắm, dự trữ, sản xuất, tiêu thụ của doanh nghiệp. Trong doanh nghiệp sự
vận động của vốn là sự vận động của vật tư, nhìn chung VLĐ nhiều hay ít phản ánh số lượng
vật tư, hàng hoa dự trữ ở các khâu nhiều hay ít; mặt khác VLĐ luân chuyển nhanh hay chậm
phản ánh số lượng vật tư tiết kiệm hay lãng phí, thời gian nằm ở khâu sản xuất và lưu thông
có hợp lý không. Bởi vậy thông qua tình hình luân chuyển VLĐ còn có thể đánh giá một
cách kịp thời đối với các khía cạnh mua sắm, dự trữ và tiêu thụ của doanh nghiệp.
1.2. Thành phần và kết cấu vốn lưu động
Trong các doanh nghiệp vấn đề tổ chức và quản lý VLĐ có một vấn đề quan trọng,
doanh nghiệp sử dụng VLĐ càng có hiệu quả thì càng có thể sản xuất được nhiều sản phẩm.
Để quản lý VLĐ đựơc tốt thì cần phải phân loại VLĐ theo các tiêu thức khác nhau. Thông
thường có các cánh phân loại sau:
* Phân loại theo vai trò từng loại vốn trong quá trình sản xuất kinh doanh: Theo cách
phân loại này VLĐ của doanh nghiệp có thể chia thành 3 loại.
- VLĐ trong khâu dự trữ sản xuất bao gồm: Giá trị các khoản nguyên vật liệu chính, vật
liệu phụ, nhiên liệu động lực, phụ tùng thay thế, công cụ lao động nhỏ...
- VLĐ trong khâu sản suất bao gồm: Các khoản giá trị thành phẩm, vốn bằng tiền (kể cả
vàng bạc, đá quý...) các khoản vốn đầu tư ngắn hạn (đầu tư chứng khoán ngắn hạn, cho vay
ngắn hạn, các khoản vốn trọng thanh toán ( các khoản phải thu, các khoản tạm ứng...)
Qua cách phân loại này cho thấy vai trò và sự phân bố của VLĐ trong từng khâu của quá
trình kinh doanh, từ đó có biện pháp điều chỉnh cơ cấu VLĐ sao cho có hiệu quả.
* Phân loại theo hình thái biểu hiện: Theo phân loại này VLĐ có thể chia thành 2 loại.
-Vốn vật tư hàng hoá là các khoản VLĐ có hình thái biểu hiện bằng hiện vật cụ thể như
nguyên vật liệu, sản phẩm dở dang, bán thành phẩm, thành phẩm.
-Vốn bằng tiền bao gồm: các khoản vốn tiền tệ như tiền mặt tồn quỹ, tiền gửi ngân hàng,
các khoản vốn trong thanh toán, các khoản đầu tư ngắn hạn.
Cách phân loại này giúp cho các doanh nghiệp xem xét, đánh giá mức tồn kho dự trữ và
khả năng tt của doanh nghiệp. Cách phân loại này cũng giúp cho các doanh nghiệp có cơ sở
để tính toán và kiểm tra kết cấu tối ưu của VLĐ để có quyết định về tận dụng số VLĐ đã bỏ
ra.
* Phân loại theo quan hệ sở hữu về vốn: Theo cách phân loại này người ta chia VLĐ
thành 2 loại.
- Vốn chủ sở hữu: Là số VLĐ thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp, doanh nghiệp có
đầy đủ các quyền chiếm hữu, định đoạt. Tuỳ theo từng loại hình doanh nghiệp thuộc các
thành phần kinh tế khác nhau mà vốn chủ sở hữu có nội dụng cụ thể riêng như vốn đầu tư từ
NSNN; vốn do chủ doanh nghiệp bỏ ra; vốn góp cổ phần trong công ty cổ phần, vốn góp từ
các thành viên trong doanh nghiệp liên doanh, vốn tự bổ sung từ lợi nhuận doanh nghiệp...
- Các khoản nợ: Là khoản VLĐ được hình thành từ vốn vay các ngân hàng thương mại
hoặc các tổ chức tài chính khác, vốn vay thông qua phát hành trái phiếu, các khoản nợ
khách hàng chưa thanh toán, doanh nghiệp chỉ có quyền sử dụng trong một thời hạn nhất
định.
Cách phân loại này cho thấy kết cấu VLĐ của DN được hình thành băng vốn của bản
thân DN hay từ các khoản nợ, từ đó có các quyết định trong huy động và quản lý, sử dụng
VLĐ hợp lý hơn, đảm bảo an ninh tài chính trong sản xuất vốn của DN.
* Phân loại theo nguồn hình thành: VLĐ của doanh nghiệp được chia thành các nguồn
sau.
- Nguồn vốn điều lệ: Là số VLĐ được hình thành từ nguồn vốn điều lệ ban đầu khi thành
lập hoặc nguồn vốn điều lệ bổ xung trong quá trình SXKD của DN. Nguồn vốn này cũng có
sự khác biệt giữa các loại hình doanh nghiệp thuộc các loại hình kinh tế khác nhau.
- Nguồn vốn tự bổ sung: Là nguồn vốn do DN tự bổ sung trong quá trình SXKD từ lợi
nhuận của DN được tái đầu tư.
- Nguồn vốn liên doanh, liên kết: Là số VLĐ được hình thành từ vốn góp liên doanh của
các bên tham gia DN liên doanh. Vốn góp liên doanh có thể bằng tiền mặt hoặc bằng hiện
vật như vật tư hàng hoá... theo thoả thuận các bên liên doanh.
- Nguồn vốn đi vay: Là vốn vay của các ngân hàng thương mại hoặc các tổ chức tín
dụng, vốn vay của người lao động trong DN, vay các DN khác, vốn huy động từ thị trường
vốn bằng cách phát hành cổ phiếu hoặc trái phiếu.
Việc phân loại VLĐ theo nguồn hình thành giúp cho DN tháy được cơ cấu nguồn tài trợ
cho nhu cầu VLĐ trong kinh doanh của mình. Từ góc độ quản lý tài chính mọi nguồn tài trợ
đều có chi phí sử dụng của nó, do đó DN cần xem xét cơ cấu nguần tài trợ tối ưu để giảm
thấp chi phí sử dụng vốn.
Từ các cách phân loại trên doanh nghiệp có thể xác định được kết cấu VLĐ theo những
tiêu thức khác nhau. Kết cấu VLĐ phản ánh các thành phần và mối quan hệ tỷ lệ giữa các
thành phần trong tổng số vốn VLĐ của doanh nghiệp, ở các DN khác nhau thì các số kết cấu
VLĐ cũng không giống nhau. Việc phân tích các kết cấu VLĐ của doanh nghiệp theo các
tiêu thức phân loại khác nhau sẽ giúp DN hiểu rõ hơn những đặc điểm riêng về VLĐ mà
mình đang quản lý, sử dụng từ đó xác định đúng các trọng điểm và biện pháp quản lý VLĐ
có hiệu quả hơn phù hợp với điều kiện cụ thể của DN. Mặt khác, thông qua việc thay đổi kết
cấu VLĐ trong các thời kỳ khác nhau có thể thấy được những biến đổi tích cực và hạn chế
về mặt chất lượng trong công tác quản lý VLĐ của từng DN.
Có nhiều nhân tố ảnh hưởng đến kết cấu VLĐ, có thể quy thành 3 loại là:
+ Những nhân tố về mặt sản xuất: Các doanh nghiệp có quy mô sản xuất khác nhau, tính
chất sản xuất khác nhau, trình độ sản xuất khác nhau, chu kỳ sản xuất khác nhau, trình độ
phức tạp của sản phẩm và những yêu cầu về nguyên liệu, điều kiện sản xuất có ảnh hưởng
đến sự khác nhau về tự trọng VLĐ bỏ vào khâu dự trữ sản xuất và khâu sản xuất.
+ Những nhân tố về mua sắm vật tư và tiêu thụ sản phẩm: Khoảng cách giữa các doanh
nghiệp với nơi cung cấp, khả năng cung cấp của thị trường, kỳ hạn giao hàng và khối lượng
vật tư được cung cấp mỗi lần giao hàng, đặc điểm thời vụ của chủng loại vật tư cung cấp..
+ Những nhân tố về mặt thanh toán: Phương thức thanh toán được lựa chọn theo hợp
đồng bán hàng, thủ tục thanh toán, việc chấp hành kỷ luật thanh toán...
1.3.Phương pháp xác định nhu cầu vốn lưu động của doanh nghiệp
Một nhiệm vụ cơ bản được đặt ra cho doanh nghiệp là với khối lượng sản phẩm sản xuất
theo kế hoạch được dự tính theo nhu cầu thị trường làm thế nào để có được một tỷ lệ đúng
đắn giữa số VLĐ so với kết quả sản xuất. Điều đó có nghĩa là làm thế nào để tăng cường
được hiệu quả của số VLĐ bỏ ra, muốn vậy DN phải xác định được nhu cầu VLĐ một cách
đúng đắn hợp lý.
Nhu cầu VLĐ tính ra phải đủ để đảm bảo cho quá trình tái sản xuất được tiến hành một
cách liên tục, nhưng đồng thời phải thực hiện chế độ tiết kiệm hợp lý. Có như vậy mới thúc
đẩy DN ra sức cải tiến hoạt động SXKD, tìm mọi biện pháp để nâng cao hiệu xuất sử dụng
VLĐ, củng cố chế độ hạch toán kinh doanh mới đảm bảo được việc quản lý chặt chẽ số vốn
đã bỏ ra.
Để xác định nhu cầu VLĐ thường xuyên cần thiết DN có thể sử dụng các phương pháp
khác nhau tuỳ theo điều kiện cụ thể DN có thể lựa chọn phương pháp thích hợp.
a. Phương pháp trực tiếp xác định nhu cầu VLĐ
Nội dung chủ yếu của phương pháp này là căn cứ vào các yếu tố ảnh hưởng trực tiếp
đến việc dự trữ vật tư, sản xuất và têu thụ sản phẩm để xác định nhu cầu của từng khoản
VLĐ trong từng khâu rồi tổng hợp lại nhu cầu VLĐ của DN.
Ưu điểm của phương pháp này là xác định được nhu cầu cụ thể của từng loại vốn trong
từng khâu kinh doanh, tạo điều kiện tốt cho việc quản lý, sử dụng vốn theo từng loại trong
từng khâu sử dụng, tuy nhiên hạn chế của phương pháp này là hạn chế việc tính toán phức
tạp, mất nhiều thời gian.
Công thức tính tổng quát như sau
K n
Vnc = Ó Ó Mij.Nij
i=1 j=1
Trong đó:
Vnc : nhu cầu VLĐ của DN
M : Mức tiêu dùng bình quân một ngày của loại vốn được tính toán.
N : Số ngày luân chuyển của loại vốn được tính toán.
i : Số khâu kinh doanh (i= 1, k)
j : Loại vốn sử dụng (j = 1, n)
Mức tiêu hao bình quân một ngày (M) được tính bằng tổng mức tiêu dùng trong kỳ (theo
dự tính chi phí) chia cho số ngày trong kỳ (360).
Số ngày luân chuyển một loại vốn (N) được xác định căn cứ vào các nhân tố liên quan về
số ngày luân chuyển của loại vốn đó trong từng khâu tương ứng.
- Xác định nhu cầu VLĐ cho khâu dự trữ sản xuất.
VLĐ trong khâu sản xuất bao gồm giá trị các nguyên vật liệu chính, vật liệu phụ, nhiên
liệu, phụ tùng thay thế, vật liệu đóng gói, công cụ lao động nhỏ.
+ Đối với nhu cầu vốn nguyên vật liệu chính:
Vnl = Fnl*Nnl
Trong đó:
Vnl : Nhu cầu vốn nguyên liệu chính năm kế hoạch.
Fnl : Chi phí tiêu hao bình quân ngày về nguyên liệu chính kỳ kế hoạch
Nnl : Số ngày dự trữ hợp lý về nguyên vật liệu chính.
Mnl : Được xác định bằng cách lấy tổn chi phí sử dụng nguyên vật liệu chính trong
năm kế hoạch chia cho số ngày trong năm.
Nnl : Là số ngày kể từ khi doanh nghiệp bỏ tiền ra mua cho đến khi đưa nguyên vật
liệu vào sản xuất. Bao gồm số ngày hàng đi trên đường, số ngày nhập kho cách nhau sau khi
đã nhân với hệ số xen kẽ vốn, số ngày kiểm, nhận, nhập kho, số ngày chuẩn bị sử dụng và số
ngày bảo hiểm.
+ Đối với các khoản vốn khác trong khâu dự trữ sản xuất như vật liệu phụ, nhiên liệu
phụ tùng thay thế...Nếu sử dụng nhiều và thường xuyên có thể áp dụng phương pháp tính
toán như đối với nguyên vật liệu chính. Ngược lại, đối với các khoản vốn sử dụng không
nhiều, không thường xuyên, mức tiêu dùng ít biến động thì có thể áp dụng phương pháp tính
theo tỉ lệ vơi tổng mức luân chuyển của loại vốn đó trong khâu dự trữ sản xuất.
Công thức tính
Vnk = Mnc*T%
Trong đó:
Vnk : Nhu cầu vốn trong công tác dự trữ của các loại vốn khác
Mlc : Tổng mức luân chuyển của loại vốn đó trong khâu dự trữ
T% : Tỷ lệ phần trăm của loại vốn đó so với tổng mức luân chuyển
- Xác định nhu cầu VLĐ cho khâu sản xuất
Vốn lưu động cho khâu sản xuất gồm vốn sản phẩm đang chế tạo (sản phẩm dở dang),
vốn chi phí chờ kết chuyển
+ Xác định nhu cầu vốn sản phẩm đang chế tạo (Vđc)
Để xác định nhu cầu vốn này phải căn cứ vào 3 yếu tố cơ bản là: Mức phí tổn sản xuất
bình quân một ngày kỳ kế hoạch (Pn); Độ dài chu kỳ sản suất sản phẩm (Ck) và hệ số sản
phẩm đang chế tạo (Hs ).
Công thức xác định
Vđc = Pn*Ck*Hs
Trong đó:
Vđc : Nhu cầu vốn sản phẩm đang chế.
Pn : Mức chi phí bình quân một ngày.
Ck : Chu kỳ sản xuất sản phẩm.
Hs : Hệ số sản phẩm đang chế tạo.
Pn : Được tính bằng mức tổng mức chi phí chi ra chia cho số ngày trong kỳ.
Ck : Là khoảng thời gian kể từ khi đưa nguyên vật liệu vào sản xuất cho đến khi
chế tạo xong và kiểm tra nhập kho.
Hs : Là tỷ lệ phần trăm giữa giá thành bình quân sản phẩm đang chế tạo và giá
thành sản xuất sản phẩm.
+ Xác định nhu cầu vốn chi phí chờ kết chuyển (chi phí phân bổ dần - Vpb). Chi phí chờ
kết chuyển là khoản chi phí thực tế đã phát sinh nhưng chưa tính hết vào giá thành sản phẩm
trong kỳ mà được phân bổ dần vào nhiều kỳ tiếp theo để phản ánh đúng đắn tác dụng của chi
phí mà không gây biến động lớn đến gíá thành sản phẩm, gồm chi phí sửa chữa lơn, chi phí
nghiên cứu, thí nghiệm, chế thử sản phẩm... Để xác định vốn phân bổ phải căn cứ vào số dư
chi phí chờ kết chuyển đầu kỳ, số chi phí chờ kết chuyển dự kiến phát sinh trong kỳ và số chi
phi chờ kết chuyển dự kiến phân bổ vào thành giá sản phẩm trong kỳ.
Công thức tính
VPb = Vpd + Vpt - Vpg
Trong đó
Vpb : Vốn chi phí chờ kết chuyển trong kỳ kế hoạch.
Vpd : Vốn chi phí chờ kết chuyển đầu kỳ.
Vpt : Vốn chi phí chờ kết chuyển tăng trong kỳ.
Vpg : Vốn chi phí chờ kết chuyển vào giá thành trong kỳ.
- Xác định nhu cầu VLĐ trong khâu lưu thông
Là nhu cầu VLĐ để lưu giữ bảo quản sản phẩm, thành phẩm ở kho với quy mô cần thiết
trước khi xuất giao cho khách hàng.
Công thức tính
Vtp = Ztp*Ntp
Trong đó:
Vtp : Vốn thành phẩm kỳ kế hoạch
Ztp : Giá thành sản xuất sản phẩm hàng hoá bình quân một ngày.
Ntp : Số ngày luân chuyển của vốn thành phẩm
Ztp : Được xác định bằng tổng giá thành sản xuất sản phẩm cả năm chia cho 360
ngày.
Ntp : Là khoảng thời gian từ sản phẩm thành phẩm được nhập kho đến khi đưa đi
tiêu thụ và thu được tiền về, gồm số ngày dự trữ ở kho thành phẩm, số ngày xuất kho và vận
chuyển, số ngày thanh toán.
Sau khi xác định nhu cầu VLĐ cho từng loại vốn trong từng khâu tổng hợp kết quả 3
khâu cho ta kết quả toàn bộ nhu cầu VLĐ của DN trong kỳ.
b. Phương pháp gián tiếp
Đặc điểm của phương pháp gián tiếp là dựa vào kết quả thống kê kinh nghiệm về VLĐ
bình quân năm báo cáo, nhiệm vụ SXKD năm kế hoạch và khả năng tăng tốc độ luân chuyển
VLĐ để xác định nhu cầu VLĐ của DN năm kế hoạch.
Công thức tính như sau:
M1
Vnc = VLo * * (1+t%)
M2
Trong đó:
Vnc : Nhu cầu VLĐ năm kế hoạch.
M1, M2 : Tổng mức luân chuyển VLĐ năm kế hoạch và báo cáo.
VLo : Số dư bình quân VLĐ năm báo cáo.
t% : Tỉ lệ giảm (hoặc tăng) số ngày luân chuyển VLĐ năm kế hoạch so với
năm báo cáo.
K1 - K0
t% = * 100%
K0
Trong đó:
t% : Tỉ lệ giảm hoặc tăng số ngày luân chuyển VLĐ.