Svāmī Vivekānanda(Bengali: ˰ামী িবেবকানȱShami Bibekanondo; tiếng Anh:
Swami Vivekananda), tên khai sinh là Narendranath Dutta(Nôrendronath
Dotto) (12 tháng 1, 1863-4 tháng 7, 1902) là một trong nhữnglãnh tụ
tinh thần nổi tiếng nhất và có ảnh hưởng nhất của triết lý Vedanta. Ông là
đại đệ tử của Ramakrishna Paramahamsavà là người sáng lập ra
Ramakrishna Mathvà Ramakrishna Mission. Nhiều người xem ông là
thần tượng cho lòng nhiệt tình, ảnh hưởng tích cực lên lớp trẻ, tầm nhìn
thoáng về các vấn đề xã hội, và vô số bài giảng và bài nói chuyện về triết lý
Vedanta.
14 trang |
Chia sẻ: oanh_nt | Lượt xem: 1964 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Khái quát về Shami Bibekanondo, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
1Svāmī Vivekānanda
Svāmī Vivekānanda (Bengali: ˰ামী িবেবকানȱShami Bibekanondo; tiếng Anh:
Swami Vivekananda), tên khai sinh là Narendranath Dutta (Nôrendronath
Dotto) (12 tháng 1, 1863 - 4 tháng 7, 1902) là một trong những lãnh tụ
tinh thần nổi tiếng nhất và có ảnh hưởng nhất của triết lý Vedanta. Ông là
đại đệ tử của Ramakrishna Paramahamsa và là người sáng lập ra
Ramakrishna Math và Ramakrishna Mission. Nhiều người xem ông là
thần tượng cho lòng nhiệt tình, ảnh hưởng tích cực lên lớp trẻ, tầm nhìn
thoáng về các vấn đề xã hội, và vô số bài giảng và bài nói chuyện về triết lý
Vedanta.
Tiểu sử
Sinh ra và thời thơ ấu
Narendranath Dutta được sinh ra ở Shimla Pally, Kolkata, Tây Bengal, Ấn Độ vào 12 tháng 1, 1863
như là con trai của Viswanath Dutta và Bhuvaneswari Devi. Mặc dù còn nhỏ tuổi, cậu bé đã lộ rõ sự
khôn ngoan và trí nhớ tốt. Cậu thực tập thiền định từ tuổi rất bé. Khi tại trường, cậu học giỏi, cũng
như chơi được nhiều trò thể thao. Cậu tổ chức một đoàn hát nghiệp dư và một gymnasium và học
các môn đánh kiếm, đánh vật, đua thuyền và các môn thể thao khác. Cậu cũng học các chơi nhạc cụ
và thanh nhạc. Cậu là lãnh đạo trong nhóm các bạn bè. Ngay từ khi còn nhỏ tuổi, cậu thắc mắc về
sự đúng đắn của các phong tục mê tín dị đoan và sự phân biệt dựa trên giai cấp (caste) và tôn giáo.
Vào năm 1879, Narendra vào trường Presidency College, Calcutta để học các các lớp cao hơn. Sau
một năm, cậu gia nhập Scottish Church College, Calcutta và học tập ngành triết học. Trong khóa
học, cậu học logic phương tây, triết lý phương tây và lịch sử của các quốc gia châu Âu.
Các câu hỏi bắt đầu nổi lên trong đầu óc non trẻ của Narendra về God và sự hiện hữu của God.
Điều này làm cậu liên hệ với Brahmo Samaj, một phong trào tôn giáo quan trọng vào thời gian đó,
được lãnh đạo bởi Keshab Chandra Sen. Nhưng những lời cầu nguyện của giáo đoàn của Samaj và
những bài hát thánh ca không làm thỏa mãn lòng khao khát của Narendra để nhận ra được God. Cậu
hỏi các lãnh tụ của Brahma Samaj liệu là họ đã thấy God bao giờ hay chưa. Cậu không bao giờ có
câu trả lời thỏa đáng. Đúng vào thời gian này Giáo sư Hastie của Scottish Church College bảo cậu
về Sri Ramakrishna ở vùng Dakshineswar.
Với Ramakrishna
Narendra gặp Ramakrishna lần đầu tiên vào tháng 11 năm 1881. Cậu hỏi Ramakrishna cùng một
câu hỏi cũ, liệu là ông đã nhìn thấy God hay chưa. Câu trả lời ngay lập tức từ Ramakrishna là, "Rồi,
ta thấy God, cũng như ta nhìn thấy con nơi này, chỉ ở một mức độ rất mạnh hơn mà thôi."
Narendra kinh ngạc và bối rối. Cậu có thể cảm thấy lời nói của ông ta chân thật và thốt ra từ chiều
sâu của kinh nghiệm bản thân. Cậu bắt đầu ghé thăm Ramakrishna thường xuyên.
2Mặc dù Narendra không thể chấp nhận Ramakrishna và những điều ông ta nhận thấy, cậu không thể
không chú ý đến ông. Luôn luôn là trong bản chất của Narendra là phải thử nghiệm bất kì điều gì
một cách cặn kẽ trước khi cậu có thể chấp nhận nó. Cậu thử Ramakrishna đến mức tối đa, nhưng vị
thầy kiên trì, vị tha, khôi hài, và đầy tình thương. Ông không bao giờ yêu cầu Narendra từ bỏ suy
luận, và ông đương đầu với tất cả các tranh luận của Narendra và các thử nghiệm của cậu với sự
kiên nhẫn vô hạn. Theo thời gian, Narendra chấp nhận Ramakrishna, và khi cậu chấp nhận, sự chấp
nhận của cậu là hoàn toàn thành tâm. Trong khi Ramakrishna chủ yếu dạy thuyết nhị nguyên và
Bhakti cho các đệ tử còn lại, ông dạy cho Narendra môn Advaita Vedanta, triết lý nhất nguyên.
Trong suốt thời gian học tập năm năm dưới sự hướng dẫn của Ramakrishna, Narendra đã được
chuyển hóa từ một cậu bé hiếu động, tò mò, không kiên nhẫn thành một người đàn ông trưởng
thành người sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ để cho mục đích nhận ra God. Không lâu sau đó, cuộc đời
của Ramakrishna kết thúc dưới dạng ung thư cuống họng vào tháng 8 năm 1886. Sau sự kiện này
Narendra và một nhóm nòng cốt của các đệ tử của Ramakrishna thề trở thành tu sỹ và từ bỏ tất cả,
và bắt đầu sống ở một căn nhà được xem như là bị ma ám tại Baranagore. Họ nhận của bố thí để
thỏa mãn cái đói và các nhu cầu khác được lo bởi các đệ tử giàu có hơn của Ramakrishna.
Lang thang khắp Ấn Độ
Không lâu sau đó, những nhà sư trẻ của xứ Baranagore muốn sống cuộc đời của nhà sư lang thang
với áo quần sờn rách và bát khất thực mà không có một của cải nào khác cả. Vào tháng 7 năm 1890,
Vivekananda khởi hành một chuyến đi dài, mà không biết là cuộc du hành sẽ đưa mình về nơi nào.
Cuộc du hành theo sau đó đã đưa ông đi khắp chiều dài và chiều rộng của tiểu lục địa Ấn Độ. Trong
những ngày này, Vivekananda mang nhiều tên khác nhau như là Vividishananda, Satchidananda,
v.v, Người ta cho rằng ông được gọi bằng tên Vivekananda bởi Maharaja xứ Khetri cho những
nhận thức sáng suốt của ông về sự vật, tốt và xấu.
Trong những ngày lang thang này, Vivekananda đã ngụ lại dinh thự của vua chúa, cũng như trong
túp lều của người nghèo khổ. Ông đã có dịp tiếp cận khá gần với văn hóa của nhiều vùng khác nhau
khác nhau của Ấn Độ và nhiều tầng lớp người khác nhau ở Ấn Độ. Vivekananda quan sát thấy sự
bất công trong xã hội và sự tàn bạo trên danh nghĩa giai cấp xã hội (caste). Ông nhận ra nhu cầu
canh tân hóa ở tầm vóc toàn quốc nếu như Ấn Độ muốn tồn tại. Ông đạt đến Kanyakumari, mũi
phía nam nhất của tiểu lục địa Ấn Độ vào ngày 24 tháng 12 1892. Nơi đó, ông bơi qua biển và bắt
đầu thiền định trên một tảng đá đơn độc. Do đó ông thiền trong suốt ba ngày và sau này nói là thiền
về quá khứ, hiện tại và tương lai của Ấn Độ. Tảng đá sau này trở thành nơi tưởng niệm
Vivekananda memorial tại Kanyakumari. Vivekananda đến Madras và nói về những dự định của
ông cho Ấn Độ và Ấn Độ giáo với các bạn trẻ ở Madras. Họ rất khâm phục nhà sư và khuyến khích
ông hãy đi tới Hoa Kỳ và đại diện cho Ấn Độ giáo trong Hội nghị Quốc tế về các tôn giáo (World
Parliament of Religions). Do đó, với sự giúp đỡ của các bạn ông ở Madras, Raja của Ramnad và
Maharajas của Mysore và Khetri, Vivekananda bắt đầu chuyến du hành đến USA.
Ở phương Tây
Vivekananda được đón nhận nồng nhiệt tại Hội nghị các Tôn giáo quốc tế năm 1893 ở Chicago,
Illinois, nơi ông đã có một loạt các bài giảng. Ông cũng được vỗ tay nồng nhiệt khi bắt đầu bài nói
chuyện của mình bằng các từ nổi tiếng, "Các anh chị em của nước Mỹ." Chuyến đến USA của
Vivekananda được xem bởi nhiều người như là cột mốc đánh giá sự bắt đầu chú ý đến Ấn Độ giáo
của người phương Tây không chỉ đơn thuần là một tập tục lạ lùng từ phương đông, nhưng như là
một truyền thống triết học và tôn giáo sống động mà thực ra có thể có một vài thứ quan trọng để
3dạy cho người phương Tây. Chỉ trong một vài năm của Hội nghị, ông đã bắt đầu các trung tâm
Vedantic ở New York City và London, nói chuyện ở nhiều đại học lớn và khơi dậy sự chú ý đến Ấn
Độ giáo của người phương Tây. Thành công của ông không phải là không có những điều tranh cãi,
đa số là từ những đoàn truyền đạo Thiên chúa mà ông hết sức chỉ trích. Sau bốn năm du hành, diễn
thuyết và ẩn dật ở phương Tây, ông quay trở lại Ấn Độ vào năm 1897.
Trở lại Ấn Độ
Những người hâm mộ và các tín đồ của Vivekananda đã tổ chức tiếp đón trọng thể khi ông quay trở
lại Ấn Độ. Ở Ấn Độ, ông đã có một loạt các bài giảng, và tập hợp các bài giảng này được biết đến
như là "Các bài giảng từ Colombo đến Almora" và được xem là đã nâng cao tinh thần của xã hội
Ấn Độ bị áp bức lúc đó. Ông thành lập Hội truyền giáo Ramakrishna. Hội này bây giờ là một trong
các dòng tu lớn nhất của xã hội Hindu ở Ấn Độ. Tuy nhiên, ông phải chịu nhiều chỉ trích gay gắt
của các nhà chính thống giáo Hindu bởi vì đã du hành sang - cái mà họ cảm nhận như là - phương
Tây không trong sạch. Những người đương thời cũng nghi vấn về động cơ hành động của ông, tự
hỏi rằng liệu là danh vọng và hào quang của sự truyền bá Ấn Độ giáo đã thỏa hiệp với những lời thề
nguyện ban đầu của ông khi bước vào dòng tu. Sự nhiệt tình của ông về Hoa Kỳ và nước Anh, và
sự thành tâm về tôn giáo của ông đối với quê mẹ, đã tạo nên nhiều căng thẳng đáng kể trong những
năm tháng cuối cùng của ông. Ông du hành sang phương Tây một lần nữa từ tháng 1 năm 1899 đến
tháng 12 năm 1900.
Chết
Vào 4 tháng 7 năm 1902 tại Belur Math gần Kolkata, ông giảng dạy triết lý Vedanta cho một số học
sinh vào buổi sáng. Ông đi bộ với Swami Premananda, một đạo hữu và truyền lại những hướng dẫn
về tương lai của Ramakrishna Math. Vào buổi chiều hôm đó ông thiền định trong phòng quay về
sông Ganga (sông Hằng) và qua đời trong Mahasamadhi.
Triết lý và các quy luật
Vivekananda bản thân là một triết gia nổi tiếng. Một trong những đóng góp quan trọng của ông là
diễn tả làm thế nào mà suy nghĩ Advaitin không chỉ đơn thuần là một triết lý xa vời, nhưng làm thế
nào nó cũng có hiệu quả về mặt xã hội hay cả về mặt chính trị. Một bài học quan trọng mà ông nói
là nhận được từ Ramakrishna là "Jiva là Shiva " (mỗi cá nhân đều là linh thiêng). Điều này trở
thành Mantra của ông, và ông hình thành khái niệm về daridra narayana seva - phụng sự God
trong và thông qua con người (khốn khổ). Nếu thật sự có một sự thống nhất của Brahman ẩn bên
dưới tất cả mọi sự vật, thì trên cơ sở nào mà chúng ta tự xem là tốt hơn hay xấu hơn, hay là ngay
cả giàu có hơn hay nghèo khổ hơn, những người khác? - Đây là câu hỏi mà ông tự hỏi chính
mình. Cuối cùng, ông kết luận rằng những điểm khác nhau này sẽ mờ dần đi thành không còn gì cả
trong ánh sáng của sự thống nhất trong kinh nghiệm trải qua Moksha của người thành tâm. Điều nổi
lên là lòng từ bi đối với những "cá nhân" vẫn chưa nhận ra được sự thống nhất này và một lòng
quyết tâm giúp đỡ họ.
Swami Vivekananda thuộc về một nhánh Vedanta tin rằng không một ai có thể tự do thật sự cho
đến khi toàn bộ chúng ta đều tự do. Ngay cả mong muốn cứu rỗi mang tính cá nhân cũng phải được
từ bỏ, và chỉ bằng các việc làm không mệt mỏi cho sự cứu rỗi của người khác mới là dấu hiệu thật
sự của một người đã khai sáng. Ông thành lập Hiệp hội Sri Ramakrishna Math trên cơ sở Atmano
Mokshartham Jagad-hitaya cha (cho sự cứu rỗi của bản thân và cho sự thịnh vượng của thế
giới).
4Tuy nhiên, Vivekananda cũng ủng hộ một sự phân biệt rõ rệt giữa tôn giáo và nhà nước ("nhà thờ
và nhà nước"). Mặc dù các phong tục xã hội đã hình thành trong quá khứ với sự thừa nhận mang
tính tôn giáo, bây giờ không phải chuyện của tôn giáo đi can thiệp vào các vấn đề như cưới xin,
thừa kế và nhiều thứ khác. Một xã hội lý tưởng sẽ là một hỗn hợp của kiến thức Brahmin, văn hóa
Kshatriya, hiệu quả làm việc Vaisya và đạo đức bình đẳng Shudra. Bị chi phối mạnh bởi bất cứ một
thứ nào sẽ dẫn đến nhiều kiểu xã hội không cân bằng khác nhau. Vivekananda không cảm thấy rằng
tôn giáo, hay bất cứ một thế lực nào khác, nên được dùng một cách bắt buộc để đem lại một xã hội
lý tưởng, bởi vì điều này là một thứ gì đó sẽ tiến hóa một cách tự nhiên bởi các thay đổi mang tính
cá nhân khi các điều kiện là thích hợp.
Vivekanda khuyên các đồ đệ của mình sống trong sạch, không ích kỉ và có niềm tin. Ông khuyến
khích thực hành Brahmacharya (sống độc thân). Trong một trong các cuộc nói chuyện với người
bạn thời thơ ấu của mình là Sri Priya Nath Sinha ông nói rằng các sức mạnh về thể lực và tinh
thần, tài hùng biện của ông có được là do thực tập brahmacharya.
Vivekananda không ủng hộ các lãnh vực mới nổi lên như tâm lý học không truyền thống(para
psychology), thuật chiêm tinh (một ví dụ có thể tìm thấy trong bài nói chuyện của ông Man the
Maker of his Destiny, Complete-Works, Volume 8, Notes of Class Talks and Lectures) nói rằng
dạng tò mò này không giúp cho sự tiến bộ về tâm linh nhưng thật ra là làm cản (sự phát triển tâm
linh).
Sau đây là một chương nói về Raia Yoga trích trong cuốn “Tôn Giáo Là Gì” (được ghi
chép lại bởi John Yale từ những bài diễn thuyết của Swami Vivekenanda). Tất nhiên đối
với những ai cần đi sâu vào phần thực hành thì điều này là chưa đủ. Vì theo như truyền
thống của Ấn giáo - mỗi người cần phải có những vị thầy thực thụ và kinh nghiệm hướng
dẫn, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Tuy nhiên, những giáo huấn sau đây của Swami
Vivekenanda cũng rất bổ ích và sẽ giúp ích cho các bạn hiểu thêm về Raja Yoga.
Raja Yoga
Raja yoga ñöôïc chia ra laøm taùm giai ñoïan. Giai ñoaïn thöù nhaát laø Yama(nguõ giôùi) - khoâng saùt
sinh, khoâng noùi doái, khoâng troäm caép, khoâng taø daâm, khoâng thoï laõnh leã vaät. Keá ñeán laø
Niyama(nguõ haïnh): thanh khieát, an vui, khoå haïnh, nghieân cöùu vaø hieán thaân cho thöôïng ñeá. Roài
ñeán Asana laø tö theá theå xaùc; Pranayama hay laø ñieàu khieån Prana(tieân thieân khí); Pratyahara
hay laø caâu thuùc caùc giaùc quan taùch khoûi ñoái töôïng cuûa chuùng; Dharana hay laø chuû ñònh tinh thaàn
vaøo moät ñieåm; Dhyana hay laø tham thieàn vaø Samadhi(nhaäp ñònh)hay laø sieâu yù thöùc.
Yama vaø Niyama laø nhöõng giôùi luaät ñaïo ñöùc; khoâng coù caên baûn naøy thì söï thöïc haønh Yoga
khoâng khi naøo thaønh coâng ñöôïc. Moät khi giôùi luaät naøy ñaõ vöõng chaéc thì nhaø Yogi baét ñaàu thaâu
hoaïch keát quaû cuûa coâng phu taäp luyeän cuûa mình; neáu thieáu chuùng thì daàu tu taäp bao laâu cuõng
khoâng coù keát quaû. Nhaø Yogi khoâng neân nghó ñeán vieäc laøm haïi ai caû, daàu baèng tö töôûng, lôøi noùi
hay vieäc laøm. Loøng töø bi khoâng phaûi chæ ñoái vôùi nhaân loaïi thoâi, nhöng phaûi vöôït qua khoûi giôùi
haïn ñoù vaø bao truøm caû vaïn vaät.
Giai ñoaïn keá laø Asana. Haønh giaû moãi ngaøy phaûi chòu khoù taäp qua moät loaït cöû ñoäng veà theå
xaùc vaø tinh thaàn cho ñeán luùc ñaït ñeán ít nhieàu traïng thaùi cao sieâu hôn. Vì leõ ñoù caàn phaûi tìm ra
caùch ngoài naøo maø haønh giaû giöõ ñöôïc laâu hôn. Caùc doøng khí löïc phaûi ñöôïc di chuyeån vaø höôùng
5daãn vaøo moät khí ñaïo môùi. Nhieàu loaïi rung ñoäng môùi seõ phaùt sanh; coù theå noùi laø toaøn caû theå chaát
seõ ñöôïc caûi taïo. Nhöng phaàn coát yeáu cuûa söï hoaït ñoäng voán naèm doïc theo söông soáng, do ñoù ñieàu
caàn thieát duy nhaát cho tö theá laø laøm sao giöõ cho söông soáng ñöôïc töï do thong thaû, töùc laø phaûi
ngoài thaúng löng, giöõ laøm sao cho ba boä phaän ñaàu, coå, ngöïc - ñöùng ngay thaúng moät ñöôøng. Haõy
ñeå cho boä xöông söôøn chòu ñöïng choïn veïn söùc naëng cuûa thaân theå.
Giai ñoaïn naøy cuûa Raja Yoga hôi gioáng Hatha Yoga laø loaïi Yoga chæ chaêm lo ñeán theå xaùc,
muïc ñích chính cuûa noù laø luyeän cho thaân theå thaät cöôøng traùng. ÔÛ ñaây, chuùng ta khoâng caàn phaûi
löu taâm ñeán noù vì nhöõng loái taäp luyeän cuûa noù raát khoù khaên vaø khoâng theå hoïc xong trong moät
ngaøy moät buoåi vaø keát cuïc noù cuõng khoâng daãn daét chuùng ta ñeán söï môû mang taâm linh bao nhieâu.
Keát quaû cuûa nghaønh Yoga naøy laøm cho ngöôøi ta soáng laâu; söùc khoeû laø tö töôûng coát yeáu vaø laø
muïc ñích duy nhaát cuûa vò Hatha Yoga. Ngöôøi quyeát ñònh khoâng ñau oám vaø thöïc söï khoâng khi
naøo ngöôøi ñau oám. Ngöôøi soáng raát laâu; moät traêm naêm ñoái vôùi ngöôøi khoâng coù nghóa lyù gì, ñeán
luùc 150 tuoåi ngöôøi vaãn coøn töôi treû, khoâng coù moät sôïi toùc baïc. Nhöng chæ coù baáy nhieâu thoâi. Moät
caây ña coù khi soáng ñeán 5000 naêm, nhöng noù vaãn laø moät caây ña, khoâng hôn khoâng keùm. Vì theá,
neáu moät ngöôøi soáng ñöôïc laâu daøi thì cuõng vaãn chæ laø moät con thuù maïnh khoeû vaäy thoâi.
Coù nhieàu chöôùng ngaïi trong vieäc thöïc haønh. Chöôùng ngaïi thöù nhaát laø moät theå xaùc khoâng
ñöôïc khoeû maïnh. Vì theá chuùng ta caàn phaûi giöõ cho thaân theå kieän khang, phaûi chaêm lo ñeán thöùc
aên, thöùc uoáng vaø vieäc laøm cuûa chuùng ta. Chuùng ta phaûi luoân luoân duøng noã löïc tinh thaàn ñeåû giöõ
gìn cho theå xaùc khoeû maïnh. Chæ bao nhieâu ñoù laø ñuû roài, ngoaøi ra khoâng coøn phaûi lo cho theå xaùc
nöõa. Chuùng ta khoâng neân queân raèng söùc khoeû chæ laø moät phöông tieän ñeå ñaït ñeán cöùu caùnh. Neáu
söùc khoeû laø cöùu caùnh thì chuùng ta seõ khoâng khaùc gì loaøi thuù; thuù vaät ít khi ñau oám.
Chöôùng ngaïi thöù nhì laø tính hoaøi nghi. Chuùng ta luoân luoân nghi ngôø nhöõng ñieàu maø chuùng ta
khoâng thaáy ñöôïc. Cho ñeán nhöõng ngöôøi saùng suoát nhaát trong chuùng ta coù khi cuõng khoâng traùnh
khoûi hoaøi nghi. Taäp luyeän moät ít laâu, chuùng ta seõ nhaän thaáy ñoâi chuùt chôùp nhoaùng vöøa ñuû ñeå
chuùng ta can ñaûm vaø hy voïng ñeå ñi tôùi nöõa. Ñuùng nhö lôøi moät nhaø chuù giaûi veà trieát hoïc Yoga ñaõ
noùi: “Khi chuùng ta ñaõ ñaït ñeán moät baèng chöùng, daàu nhoû ñeán ñaâu ñi nöõa thì noù cuõng ñem laïi cho
chuùng ta loøng tin töôûng ñoái vôùi troïn caû giaùo lyù Yoga”.
Trôû laïi luaän ñeà cuûa chuùng ta, giai ñoaïn keá tieáp cuûa Raja Yoga laø Pranayama, thuaät ñieàu
khieån hoâ haáp. Ñieàu naøy coù quan heä gì ñoái vôùi söï taäp trung caùc naêng löïc tinh thaàn? Hoâ haáp cuõng
gioáng nhö laø baùnh xe tieát ñoäng cuûa guoàng maùy thaân theå naøy. Trong cô theå chuùng ta, hoâ haáp laø
sôïi chæ tô; neáu chuùng ta naém chaéc laáy noù vaø hoïc caùch ñieàu khieån noù thì chuùng ta seõ naém ñöôïc
sôïi chæ vaûi laø nhöõng doøng thaàn kinh löïc vaø roài ñeán sôïi nhôï laø nhöõng tö töôûng cuûa chuùng ta, roài
sau cuøng ñeán sôïi daây luoäc laø Prana, tieân thieân khí. Khi ñieàu khieån ñöôïc Prana thì chuùng ta ñaït
ñeán töï do. Chuùng ta phaûi laøm chuû cho ñöôïc caùi gì ñang huy ñoäng toaøn boä cô theå. Ñoù laø Prana,
tieân thieân khí maø bieåu hieän hieån nhieân nhaát laø hôi thôû, chuùng ta seõ chaàm chaäm ñi vaøo trong cô
theå, nhôø ñoù chuùng ta seõ tìm hieåu ñöôïc nhöõng naêng löïc tinh vi, töùc laø nhöõng doøng thaàn kinh löïc
chaïy cuøng khaép chaâu thaân. Vöøa khi chuùng ta tri giaùc ñöôïc chuùng vaø taäp caûm bieát chuùng thì
chuùng ta ñaõ baét ñaàu ñieàu khieån ñöôïc chuùng vaø cheá ngöï luoân caû cô theå, tinh thaàn chuùng ta cuõng
do caùc doøng thaàn kinh löïc ñoù chuyeån ñoäng; cho neân sau cuøng chuùng ta seõ ñaït ñeán traïng thaùi
hoaøn toaøn cheá ngöï ñöôïc caû theå xaùc laãn tinh thaàn, laøm cho caû hai trôû neân toâi tôù cuûa chuùng ta. Tri
thöùc laø quyeàn löïc. Chuùng ta phaûi naém cho ñöôïc quyeàn löïc ñoù.
6Khi baïn vöøa môùi caûm bieát ñöôïc nhöõng doøng thaàn kinh löïc chaâu löu khaép thaân theå thì söï hoaøi
nghi cuûa baïn seõ tan maát, nhöng baïn caàn phaûi khoå luyeän haøng ngaøy môùi ñöôïc. Phaûi taäp luyeän ít
nhaát hai laàn moãi ngaøy vaøo nhöõng giôø thích hôïp nhaát laø luùc gaàn saùng vaø luùc ban chieàu. Trong luùc
ñeâm gaàn heát vaø ngaøy saép ñeán, hoaëc luùc ngaøy gaàn taøn ñeå nhöôøng böôùc laïi cho ñeâm, thì moät traïng
thaùi yeân tónh töông ñoái tieáp lieàn theo ñoù. Thaân theå cuûa baïn trong nhöõng luùc ñoù cuõng coù khuynh
höôùng trôû neân yeân tónh gioáng nhö theá. Baïn phaûi lôïi duïng traïng thaùi töï nhieân naøy vaø baét ñaàu taäp
ngay trong luùc ñoù. Baïn neân giöõ qui taéc khoâng aên chi heát tröôùc khi taäp xong, nhö theá maõnh löïc
cuûa söï ñoùi seõ ñaùnh gaõy söï löôøi bieáng cuûa baïn.
Baïn haõy ngoài cho thaân hình ngay thaúng vaø vieäc laøm ñaàu tieân laø gôûi moät laøn soùng tö töôûng
hieàn laønh cho vaïn vaät. Haõy laëp ñi laëp laïi trong taâm trí : “Xin nguyeän caàu cho vaïn vaät ñöôïc haïnh
phuùc; Xin nguyeän caàu cho vaïn vaät ñöôïc thanh bình; Xin nguyeän caàu cho vaïn vaät ñöôïc höôûng
chaân phuùc”. Haõy gôûi laøn soùng tö töôûng ñoù khaép caùc höôùng, Ñoâng, Nam, Baéc, Taây. Caøng laøm
nhö theá baïn caøng caûm thaáy vui söôùng. Sau cuøng baïn seõ khaùm phaù ra raèng ñöôøng loái deã daøng
nhaát ñeå ñöôïc khoûe maïnh laø chaêm lo cho keû khaùc ñöôïc maïnh khoûe vaø ñöôøng loái deã daøng nhaát ñeå
ñöôïc haïnh phuùc laø laøm cho keû khaùc ñöôïc haïnh phuùc. Sau khi ñaõ laøm nhö theá, thì nhöõng ngöôøi
naøo tin nôi thöôïng ñeá phaûi caàu nguyeän – Khoâng phaûi caàu cho ñöôïc tieàn baïc hoaëc söùc khoeû, hoaëc
thieân ñaøng; chæ caàu xin cho ñöôïc tri thöùc vaø aùnh saùng; moïi lôøi caàu nguyeän khaùc ñeàu vò kyû. Vieäc
laøm keá tieáp laø nghó ñeán thaân theå baïn, giöõ cho noù ñöôïc maïnh khoûe vaø kha