Cả một vườn lá rụng, phải tìm cho được lá nào to nhất, cái lá 
đẹp nhất, xanh mướt hoặc vàng óng, để được con Trâu đẹp 
nhất, để thi đấu với nhau, chọi với nhau mà ko bị gãy đầu 
trước thì mới là chiến thắng.
                
              
                                            
                                
            
                       
            
                 7 trang
7 trang | 
Chia sẻ: nyanko | Lượt xem: 1886 | Lượt tải: 0 
              
            Bạn đang xem nội dung tài liệu Tuổi thơ chăn trâu lá đa, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tuổi thơ chăn trâu lá đa 
Cả một vườn lá rụng, phải tìm cho được lá nào to nhất, cái lá 
đẹp nhất, xanh mướt hoặc vàng óng, để được con Trâu đẹp 
nhất, để thi đấu với nhau, chọi với nhau mà ko bị gãy đầu 
trước thì mới là chiến thắng. 
(Ảnh minh họa) 
Cây đa đã gắn bó với làng quê Việt Nam từ bao đời nay. Đa 
dễ trồng và sống lâu tới ngàn tuổi. Trong bão táp, trải qua 
bao thế hệ, cây vẫn sừng sững tỏa bóng mát giữa trời, ôm cả 
một góc quê hương. 
Trẻ chăn trâu tha hồ ẩn náu dưới từng cội đa, chơi trò đuổi 
bắt. Lá đa xanh ngắt bốn mùa gọi chim về làm tổ. Trong vòm 
lá, chim ríu rít gọi bầy. Và kia không xa, bên gốc tre xanh 
con trâu lim dim nằm nhai lại nhìn về gốc đa xem lũ trẻ nô 
đùa, mặc cho chim sáo nhảy nhót trên lưng trên đầu. Dưới 
gốc đa, bao kỷ niệm của một thời ấu thơ đã ghi sâu vào tâm 
trí của những đứa trẻ. Và hẳn cho đến giờ, kỷ niệm về những 
trận chiến trâu lá đa vẫn không mờ phai trong ký ức của 
những đứa trẻ lớn lên bên gốc đa già. 
Trẻ con ngày xưa không đứa nào là không biết làm trâu từ lá 
Đa, lá Mít, chỉ cần một cái lá lành lặn, 2 sợi cỏ, sợi rơm là có 
được một con Trâu để giật giật, tắc tắc và kêu “ọ, ọ” một 
cách khoan khoái. Nhưng cũng như bao đứa trẻ khác, lần đầu 
tiên được cầm trên tay một chú trâu lá đa, hẳn cũng có những 
tò mò thú vị. 
 Cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in, lần được ông nội làm 
cho mình một con trâu bằng lá của cây đa trước sân chùa 
làng. Chiếc lá đa thật to, chỉ trong nháy mắt đã biến thành 
chú trâu mộng trông thật hùng dũng. Lần đầu tiên được cầm 
trên tay một chú trâu, nhìn thấy nên lạ quá, chưa biết chơi 
như nào cả. Và trong lòng một đứa trẻ con chợt băn khoăn 
sao con trâu ăn gì mà trong bụng không có gì cả nhỉ? Bài học 
đầu tiên từ một chú trâu lá đa ấy là khi nội nói, tán cây đa 
trùm mát làng ta, bụng trâu lá đa chứa đựng tình cảm của dân 
làng ta, vì thế mà không cần ăn gì, trâu lá đa vẫn sống và mãi 
mãi là người bạn thân thiết của trẻ con. 
Cầm tay cháu nội dạy cách chơi trâu lá đa để sao cho vừa tỏ 
ra hùng dũng với cặp sừng cong vút lại vừa thể hiện được sự 
đủng đỉnh của người bạn của nhà nông. 
Những ngày sau đó, lũ trẻ con trong làng thường rủ nhau 
kiếm chỗ mát nơi có bóng cây đa cổ thụ, ngồi dưới gốc đa thả 
hồn theo những đám mây trắng trôi bồng bềnh, nhẹ nhàng 
trên bầu trời xanh, lắng nghe tiếng sáo diều vi vu trong gió, 
rồi lại ngắm cánh đồng lúa trải dài dưới sườn đê, cùng nhau 
nhìn những con hồ điệp bay chập chờn trên các ngọn cỏ. Khi 
tôi “trổ tài” làm trâu lá đa thì cả đám tỏ ra vô cùng thích thú 
và cười sung sướng vì được tặng một chú trâu. 
Tuổi thơ cứ thế trôi qua êm ả với rất nhiều kỷ niệm. Bên gốc 
đa làng, lũ trẻ hàng ngày chơi trận giả, hò hét tưng bừng và 
đuổi nhau chí choé. Những trận chọi trâu lá đa ngày ấy của 
tuổi thơ cũng sôi động, quyết liệt không kém gì Hội thi chọi 
trâu Đồ Sơn bây giờ. 
Trâu lá đa nhờ thế cũng đã đi vào đời sống với những vần 
thơ: 
Rồi một ngày trở lại gốc đa xưa. 
Nhìn lũ trẻ nô đùa, cuộn lá đa làm trâu chọi 
Ngắm bầy chim giành nhau chùm quả đa đỏ ối 
Gió reo vui, mát rượi đồng chiều... 
hay câu hát: 
“Lá đa rụng trên bờ ao em biến chúng thành đàn trâu. 
A......a......a. Trâu lá đa, bé tí tẹo, cuống sỏ sẹo sợi rơm mùa. 
A........a........a. Que bắc vai, trâu đủng đỉnh đầu đung đưa hai 
tai vểnh. Vắt..........Vắt.........Vắt”. 
Trẻ con ngày nay có quá nhiều đồ chơi, quá nhiều thứ để 
chơi nên ít được ra ngoài chơi với thiên nhiên. Trẻ con ngày 
nay có nhiều đứa cũng không biết con Trâu lá Đa, lá Mít, bởi 
bố mẹ chúng vẫn cứ sợ cho con nhặt lá dưới đất là bẩn. Và 
đôi khi, cũng nhiều bố mẹ, muốn làm cho con một con trâu 
bằng lá Đa, lá Mít thì cũng tìm mãi không ra cái lá. 
Văn hóa truyền thống dân tộc Việt chính là lời mẹ hát ru con, 
là tiếng hát đồng dao hồn nhiên của trẻ thơ, là những trò chơi 
dân gian đơn giản mà thú vị. Các trò chơi dân gian như: trồng 
cây chuối, bịt mắt bắt dê, giật cờ, đánh chắt đánh chuyền 
cũng đang dần bị “thất truyền”. Trong vài năm gần đây, các 
trường học đang bắt đầu sưu tầm khôi phục đưa trò chơi dân 
gian vào học đường. Đây là một tín hiệu đáng mừng, tuy có 
muộn nhưng còn hơn không. Và biết đâu, lại có một ngày, 
trâu lá đa lại được những bàn tay nhỏ xíu, đáng yêu chăm 
bẵm, để rồi lớn cùng tuổi thơ.