Đề tài Tìm hiểu nghề đan Lục Bình tại công ty Sao Mai, Đồng Tháp

Từ lâu, cây Lục Bình đã phát triển ở khắp vùng sông nước Nam Bộ, trên các tuyến kênh mương nội đồng làm ảnh hưởng đến sản xuất nông nghiệp, giao thông đường thủy và tiêu thoát nước, Lục Bình còn cản trở việc đánh cá, ảnh hưởng nghiêm trọng tới nguồn cấp nước, Lục Bình tăng trưởng chóng mặt vào mùa mưa nó là nơi cư trú của muỗi và các côn trùng gây bệnh,…gây lo ngại đến môi trường cũng như sức khỏe con người. Tưởng chừng như vô dụng nhưng nó được xem là nguồn nguyên liệu quý và có giá trị cho sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ, được coi là “khám phá mới của thế kỉ 21” vì nó được khai thác sử dụng từ sau mùa lũ năm 2000. Trong thời gian gần đây, nghề thủ công mỹ nghệ được chế biến từ loại cây này đang được bà con Đồng bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL) quan tâm. Không những thế những sản phẩm này cũng được xuất khẩu sang nước ngoài đáp ứng được nhu cầu của các thị trường khó tính như: Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc… giá bán từ sản phẩm cây lục bình khá cao mà thuế xuất nhập khẩu lại thấp. Nhờ có ngành nghề này mà nhiều địa phương đã giải quyết được lượng lớn lao động nhàn rỗi giúp bà con nông dân tăng thu nhập góp phần vào công tác xoá đói giảm nghèo. Từ năm 2000, nghề đan lục bình phát triển mạnh ở vùng ĐBSCL, đặc biệt ở các tỉnh Đồng Tháp, Long An, An Giang, Vĩnh Long, phát triển nghề này đã tạo thêm nhiều việc làm, tăng thu nhập cho các hộ thuần nông. Do đó, cây lục bình cũng được khai thác mạnh để cung cấp nguồn nguyên liệu cho sản xuất. Các nghiên cứu đánh giá và phát triển các mô hình kinh tế hiệu quả có sự tham gia của nông dân cho thấy việc khai thác cây lục bình đã tạo thu nhập tăng thêm đáng kể cho nông hộ; đặc biệt là nông dân nghèo thiếu đất sản xuất. Bên cạnh đó việc khai thác mạnh cây Lục Bình một cách có quy hoạch đã mang lại lợi ích lớn cho xã hội và góp phần không nhỏ vào việc bảo vệ môi trường. Chính vì những lý do trên, nhóm chúng em quyết định chọn đề tài “Tìm hiểu nghề đan Lục Bình tại công ty Sao Mai, Đồng Tháp”

doc22 trang | Chia sẻ: nhungnt | Lượt xem: 6675 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Tìm hiểu nghề đan Lục Bình tại công ty Sao Mai, Đồng Tháp, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỤC LỤC Trang Phần mở đầu 1. Lý do chọn đề tài 2 2. Mục tiêu đề tài 3 Chương I. CƠ SỞ LÍ LUẬN - THỰC TIỄN 1.1 Giới thiệu cây lục bình ( bèo tây) 4 1.2 Đặc điểm 4 1.3 Thành phần hoá học 5 1.4 Đặc tính của cây lục bình 5 1.5 Công dụng của cây lục bình 5 1.5.1 Trong y học 5 1.5.2 Đối với môi trường 5 1.5.3 Đối với nông nghiệp 6 1.6 Sử dụng cây lục bình làm đồ thủ công mỹ nghệ 6 1.6.1 Sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ lục bình 6 1.6.2 Một số kiểu đan cơ bản 6 Chương II. CÔNG NGHỆ SẢN XUẤT 2.1.Tình hình sản xuất. 2.1.1. Khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long. 8 2.1.2. Trong tỉnh Đồng Tháp 10 2.2. Dây chuyền sản xuất. 15 2.2.1. Nguyên liệu sản xuất 15 2.2.2. Nguồn nhân lực 15 2.2.3. Vốn 15 2.2.4. Quy trình sản xuất 16 2.2.5. Nguồn tiêu thụ 18 2.2.6. Giá trị sản phẩm 18 Chương III: KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ 3.1 Những thuận lợi và khó khăn 3.1.1 Thuận lợi 19 3.1.2. Khó khăn 19 3.2 Giải pháp 20 3.3 Kiến nghị 20 KẾT LUẬN 22 Phần mở đầu 1. Lý do chọn đề tài Từ lâu, cây Lục Bình đã phát triển ở khắp vùng sông nước Nam Bộ, trên các tuyến kênh mương nội đồng làm ảnh hưởng đến sản xuất nông nghiệp, giao thông đường thủy và tiêu thoát nước, Lục Bình còn cản trở việc đánh cá, ảnh hưởng nghiêm trọng tới nguồn cấp nước, Lục Bình tăng trưởng chóng mặt vào mùa mưa nó là nơi cư trú của muỗi và các côn trùng gây bệnh,…gây lo ngại đến môi trường cũng như sức khỏe con người. Tưởng chừng như vô dụng nhưng nó được xem là nguồn nguyên liệu quý và có giá trị cho sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ, được coi là “khám phá mới của thế kỉ 21” vì nó được khai thác sử dụng từ sau mùa lũ năm 2000. Trong thời gian gần đây, nghề thủ công mỹ nghệ được chế biến từ loại cây này đang được bà con Đồng bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL) quan tâm. Không những thế những sản phẩm này cũng được xuất khẩu sang nước ngoài đáp ứng được nhu cầu của các thị trường khó tính như: Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc… giá bán từ sản phẩm cây lục bình khá cao mà thuế xuất nhập khẩu lại thấp. Nhờ có ngành nghề này mà nhiều địa phương đã giải quyết được lượng lớn lao động nhàn rỗi giúp bà con nông dân tăng thu nhập góp phần vào công tác xoá đói giảm nghèo. Từ năm 2000, nghề đan lục bình phát triển mạnh ở vùng ĐBSCL, đặc biệt ở các tỉnh Đồng Tháp, Long An, An Giang, Vĩnh Long, phát triển nghề này đã tạo thêm nhiều việc làm, tăng thu nhập cho các hộ thuần nông. Do đó, cây lục bình cũng được khai thác mạnh để cung cấp nguồn nguyên liệu cho sản xuất. Các nghiên cứu đánh giá và phát triển các mô hình kinh tế hiệu quả có sự tham gia của nông dân cho thấy việc khai thác cây lục bình đã tạo thu nhập tăng thêm đáng kể cho nông hộ; đặc biệt là nông dân nghèo thiếu đất sản xuất. Bên cạnh đó việc khai thác mạnh cây Lục Bình một cách có quy hoạch đã mang lại lợi ích lớn cho xã hội và góp phần không nhỏ vào việc bảo vệ môi trường. Chính vì những lý do trên, nhóm chúng em quyết định chọn đề tài “Tìm hiểu nghề đan Lục Bình tại công ty Sao Mai, Đồng Tháp” 2. Mục tiêu đề tài Tìm hiểu tình hình sản xuất đồ mỹ nghệ từ thân cây Lục Bình khô tại công ty Sao Mai, Đồng Tháp. Làng nghề đã tạo ra nhiều công viêc làm cho bà con nông dân, nhằm đưa giải pháp nâng cao hiệu quả kinh tế, định hướng phát triển bền vững ngành nghề. Giảm thiểu ô nhiễm môi trường, nhất là môi trường nước, góp phần vào việc lưu thông đường thủy. Tìm hiểu các sản phẩm làm từ Lục Bình thân thiên với môi trường, chi phí thấp, nguồn nguyên liệu dễ kiếm. Chương I. CƠ SỞ LÍ LUẬN - THỰC TIỄN Giới thiệu cây lục bình ( bèo tây) Bèo tây (tên khoa học: Eichhornia crassipes) còn được gọi là bèo lục bình, bèo lộc bình, hay bèo Nhật Bản là một loài thực vật thuỷ sinh, nổi theo dòng nước, thuộc về chi Eichhornia của họ Cỏ Cá Chó (Pontederiaceae). Tên gọi: Loài này có tên bèo tây trong Tiếng Việt vì có nguồn gốc nước ngoài đưa vào.Còn tên bèo Nhật Bản vì có người cho là mang từ Nhật về.Lục bình do cuống lá phình lên giống lọ lục bình. Loài này ở Miền Bắc và miền Trung gọi là bèo tây, bèo Nhật Bản nhưng không tươi tốt, cọng không dài và cứng bằng vùng sông nước Nam Bộ. Đặc điểm Lục Bình là thân cây thảo, sống nổi ở nước hoặc bám trên đất bùn, mang một chùm rễ dài và rậm ở phía dưới, kích thước cây mọc cao khoảng 30cm với dạng lá hình tròn, màu xanh lục, láng và nhẵn mặt, gân lá hình cung. Lá cuốn vào nhau như những cánh hoa. Cuống lá nở phình ra như bong bóng xốp ruột giúp cây Lục Bình nổi trên mặt nước. Ba lá đài giống như ba cánh. Cây lục bình sinh sản rất nhanh, một cây mẹ có thể đẻ cây con, tăng số gấp đôi mỗi 2 tuần nên nhanh chóng lan ra khắp nơi, thường gặp ở những chỗ nước bị tù hãm hoặc nước ngọt chảy chậm như ao, hồ, đầm, mương, kênh rạch, ven sông nên dễ làm tắc nghẽn giao thông đường thuỷ. Ở nước ta, Lục Bình sống quanh năm, sinh sản chủ yếu bằng con đường vô tính, từ nách lá đâm ra những thân bò dài, và mỗi đỉnh thân bò cho một cây mới, về sau tách ra thành một cá thể độc lập. 1.3 Thành phần hoá học Thành phần hoá học của lục bình theo tỷ lệ phần trăm(%): Nước 92,6, protid 2,9, glucid 0,9, xơ 22, tro 1,4; calcium 40,8mg %, photpho 0,8 mg%, caroten 0,66 mg% và vitamin C 20mg%. 1.4 Đặc tính của cây lục bình Lục bình mọc dưới nước rất mềm,xốp nhưng lại rất dẻo dai khi đem lên bờ phơi khô và chính từ đặc tính này giúp cho ta có thể sản xuất ra những đồ thủ công mỹ nghệ thân thiện với môi trường từ thân cây Lục Bình khô. 1.5 Công dụng của cây lục bình 1.5.1 Trong y học Tính vị, tác dụng: Vị nhạt, tính mát, có tác dụng sơ phong thanh nhiệt, lợi niệu giải độc, chữa sưng tấy hoặc viêm đau như sưng bắp chuối ở bẹn, tiêm bị áp xe, sưng nách, viêm tinh hoàn, viêm khớp ngón tay, viêm hạch bạch huyết... Người ta thường dùng phần phình của cuống lá giã nát, thêm muối (5-8g/100g bèo). Ở miền Nam trước đây, bà con thường dùng để chữa bệnh vết thương trên cơ thể bị nhiễm độc chất hóa học. Đối với đời sống: Lục Bình có thể dùng làm rau ăn, người ta rút các đọt non, rửa sạch, sắt mỏng dùng nấu canh, bông lục bình ăn cũng rất ngon có thể ăn sống hoặc nấu canh như đọt non, cũng có thể ăn kèm chung với lẩu mắm. 1.5.2 Đối với môi trường Lục Bình làm sạch  nước ở nơi chúng mọc, có khả năng làm giảm bớt ô nhiếm môi trường. Chỉ cần 1/3 ha lục bình  mỗi ngày đủ để lọc 2225 tấn nước bị ô nhiễm các chất thải sinh học và các hóa chất. Lục bình còn loại được kim loại nặng, độc như thủy ngân, chì, kẽm, bạc, vàng...Ngoài ra chúng còn giúp chống xói mòn đất ven sông, rạch, là nơi để các loài thuỷ sinh, sinh trưởng và phát triển góp phần bảo vệ nguồn lợi thuỷ sản đang có xu hướng bị cạn kiệt như hiện nay. 1.5.3 Đối với nông nghiệp: Cho Lục Bình lên men bằng vi khuẩn, 1kg sẽ cho 0,3m3 khí mêtan. Bã Luc Bình sau khi lên men có thể dùng làm phân bón. Lục Bình còn được dùng làm nấm rơm, thức ăn cho gia súc. 1.6 Sử dụng cây lục bình làm đồ thủ công mỹ nghệ 1.6.1 Sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ lục bình Cây Lục Bình còn có công dụng thủ công nghiệp. Xơ Lục Bình phơi khô có thể chế biến để dùng bện thành dây, thành thừng rồi dệt thành chiếu, hàng thủ công, hay bàn ghế,đệm lót ghế ngồi,thảm,giỏ sách, tủ nhà bếp, kệ để báo tạp chí,dép dành mang trong phòng ngủ… 1.6.2 Một số kiểu đan cơ bản Có hai hình thức đan sản phẩm Lục Bình: đan thảm Lục Bình hay còn gọi là đan đĩa Lục Bình, và đan khung. Có 3 kiểu đan cơ bản: Kiểu thứ nhất: là đan hạt gạo hay còn gọi là đan mắt na Kiểu thứ hai là đan xương cá Kiểu thứ ba là đan rối hay còn gọi là đan nhện Mỗi kiểu đan thích hợp với mỗi loại sản phẩm khác nhau ví dụ như đan xương cá dùng để đan thảm, còn đan kệ để báo, tạp chí theo kiểu đan hạt gạo hay đan rối, với các loại sản phẩm khung ta có đan được cả 3 kiểu như trên. Chương II. CÔNG NGHỆ SẢN XUẤT 2.1.Tình hình sản xuất. 2.1.1. Khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long. Người đầu tiên bỏ công nghiên cứu biến cây lục bình từ loài cỏ dại trên sông nước thành các sản phẩm xuất khẩu chính là ông Triệu Vĩnh Thịnh, ngụ tại đường Tết Mậu Thân, phường 4, thành phố Mỹ Tho (Tiền Giang). Ông Thịnh là chủ cơ sở sản xuất tiểu- thủ công nghiệp Vĩnh Thịnh, chuyên đan, bện các sản phẩm gia dụng từ bẹ chuối, lác, cói để xuất khẩu. Đầu năm 2000, ông Thịnh gửi một số sản phẩm tí hon được bện từ cây lục bình ra thị trường nước ngoài để thăm dò thị hiếu người tiêu dùng ở thị trường nước ngoài. Do tính hơn hẳn của cây lục bình, khách hàng nước ngoài bắt đầu biết đến cơ sở Vĩnh Thịnh, họ đặt ông làm ra nhiều chủng loại hàng thủ công mỹ nghệ. Đến nay, cơ sở Vĩnh Thịnh đã sản xuất ra các sản phẩm như chụp đèn ngủ, đệm lót ghế ngồi, chiếu, thảm, giỏ xách, tủ nhà bếp, dép dành mang trong phòng ngủ. Nếu đôi dép bện bằng bẹ chuối khô trước đây đã có nhiều ưu điểm so với các loại dép khác, thì đôi dép làm bằng cọng lục bình càng làm cho khách hàng nước ngoài thích thú hơn tác dụng của nó mang lại. Đó là người mang dép lục bình cảm thấy mềm mại, nhẹ tênh. Đối với quý bà thì đôi dép lục bình còn có ý nghĩa bảo vệ bàn chân đẹp trong lúc sinh hoạt trong nhà... Các sản phẩm được đan, bện từ cọng lục bình ngày càng tăng số lượng đơn đặt hàng xuất khẩu sang Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Hà Lan, Đức, Nga.... Giá các sản phẩm mới này từ 6 đến 18 đô-la một cái. Hiện cơ sở Vĩnh Thịnh thu hút hơn 2.300 lao động, phần lớn là nữ, con em của các gia đình nghèo khó. Doanh số xuất khẩu mỗi năm khoảng 1,2 triệu USD. Chỉ từ những chiếc chiếu, chiếc đèn ngủ, tủ bếp, dép đi trong nhà, tấm thảm... làm từ lục bình, bẹ chuối, mỗi năm đã đem về cho cơ sở thủ công mỹ nghệ "Vĩnh Thịnh" của ông Triệu Vĩnh Thịnh cả triệu đô la. Như HTX Quang Minh( Tiền Giang) làm ăn cũng không kém cơ sở Vĩnh Thịnh. Ông Cao Dũng Khanh, Chủ nhiệm HTX Quang Minh, cho biết: HTX sớm thành công là nhờ sản phẩm lục bình đang được khách hàng nước ngoài ưa chuộng. Bên cạnh đó, HTX đẩy mạnh việc quảng bá sản phẩm ra thị trường nước ngoài thông qua các kỳ hội chợ hàng thủ công mỹ nghệ trong và ngoài nước như hội chợ Giảng Võ (Hà Nội), hội chợ Megashow (Hongkong), hội chợ Nam Ninh (Trung Quốc), hội chợ Paris (Pháp), hội chợ Frankfurt (Đức)... Chủ nhiệm HTX thủ công mỹ nghệ Ngọc Bích (Sóc Trăng), kể lại rằng tiền thân của HTX chỉ là cơ sở sản xuất các loại giỏ nhựa để cung ứng cho các chợ khu vực ĐBSCL đựng cá, tôm. Rồi trong một chuyến đi tham quan, khảo sát thị trường hàng thủ công mỹ nghệ TP HCM, bà Bích phát hiện ra các sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ nguyên liệu lục bình, bẹ chuối đang thu hút khách hàng, trong khi đó địa phương có nguồn nguyên liệu này rất nhiều. Từ đó, bà quyết định thành lập HTX, tập hợp lao động đào tạo nghề đan đát lục bình. Với đội ngũ lao động cần cù, khéo léo và cùng với hỗ trợ vốn của Ngân hàng chính sách xã hội đầu tư mua nguyên liệu sản xuất, HTX Ngọc Bích nhanh chóng phất lên. Sản lượng sản phẩm của HTX đều được bao tiêu. Hiện nay, ngoài tỉnh Sóc Trăng, HTX Ngọc Bích còn phát triển các vệ tinh nghề đan đát lục bình, bẹ chuối ra những tỉnh lân cận như Bạc Liêu, Cà Mau, Kiên Giang, Hậu Giang... Số lao động từ khoảng 200 người ban đầu, nay đã tăng lên trên 4.000 lao động. Bà Huỳnh Ngọc Bích nói: "Nhờ nghề đan đát lục bình, bẹ chuối mà nhiều hộ giảm được nghèo và có vốn tích lũy từ ít lên nhiều. Hy vọng, trong tương lai HTX Ngọc Bích sẽ phát triển hơn nữa để giải quyết việc làm cho người lao động nhiều hơn". Trước đây, các sản phẩm thủ công mỹ nghệ ở ĐBSCL chủ yếu là từ mây, tre, trúc nhưng nay đã nhường chỗ cho mặt hàng được làm bằng lục bình, bẹ chuối... Từ các nguyên liệu này, qua bàn tay khéo léo của người thợ trở thành các sản phẩm đẹp mắt như giỏ xách, giỏ đựng rượu, thảm, các kệ, tủ, bàn ghế... Hiện nay, các "sản phẩm thân thiện với môi trường" này đang được khách hàng nước ngoài ưa chuộng Doanh nghiệp tư nhân Dạ Lý Hương ở quận 2 (thành phố Hồ Chí Minh), khách hàng của một số cơ sở thủ công mỹ nghệ vùng Tiền Giang, Bến Tre, Đồng Tháp đã xuất ủy thác qua Công ty Haprosimex Saigon sang châu Âu lô hàng hơn 4.500 giỏ xách đan bằng cọng lục bình và bẹ chuối trị giá gần 16.000 USD. Lô hàng gồm ba mẫu giỏ mới do Dạ Lý Hương thiết kế kết hợp giữa cọng lục bình và chuối, thêm các nguyên liệu như da, vải, vỏ ốc cho quai xách, trang trí hoa văn, lớp lót giỏ đã được khách hàng nhiều nước đặt mua với số lượng lớn. Thông qua Haprosimex Saigon, mỗi tháng Dạ Lý Hương xuất các mặt hàng giỏ xách cọng lục bình, bẹ chuối sang châu Âu trị giá 15.000 - 40.000 USD. Nhìn chung mấy năm gần đây, các sản phẩm thủ công mỹ nghệ xuất khẩu được làm bằng nguyên liệu Lục Bình, bẹ chuối ở Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) phát triển rất mạnh. Hiện nay, hầu như tỉnh, thành nào trong khu vực cũng đều có sản phẩm này. Bởi không chỉ tận dụng được nguồn nguyên liệu sẵn có của thiên nhiên, mà còn đem lại nguồn ngoại tệ đáng kể và góp phần xóa đói giảm nghèo ở nông thôn. 2.1.2. Trong tỉnh Đồng Tháp Đi đầu trong tỉnh Đồng Tháp về sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ từ nguyên liệu lục bình là xưởng thủ công mỹ nghệ của Công ty cổ phần Sao Mai (quốc lộ 30, Phường Mỹ Phú, Thành Phố Cao Lãnh). Hiện Công ty có 18 tổ hợp tác từ nguyên liệu Lục Bình của các huyện trong tỉnh, với khoảng 500 lao động, thu nhập bình quân của mỗi lao động khoảng 40.000đồng/ngày. Anh Võ Quang Nguyên, Phó phòng kinh doanh Công ty cổ phần Sao Mai nói: “Khi tiếp nhận những sản phẩm từ Lục Bình, khách hàng nước ngoài cảm thấy thích thú trước sự mềm mại và dẻo dai của nó. Đặc biệt là chúng thích ứng được với mọi nhiệt độ, nóng không giòn, lạnh không cứng. Do đặc tính ưu việt của Lục Bình nên khách hàng nước ngoài bắt đầu đến với Công ty đặt hàng nhiều chủng loại. Công ty hiện sản xuất nhiều mặt hàng: Chụp đèn ngủ, chiếu, thảm, giỏ xách, tủ nhà bếp, đĩa đựng trái cây, sọt cắm hoa, kệ đựng rượu, salon và dép mang trong nhà... Anh Nguyên cho biết thêm: Dép mang trong nhà làm từ cây lục bình rất mềm mại, nhẹ tênh, có thể bảo vệ bàn chân trong lúc sinh hoạt. Hàng tháng, xưởng và các tổ hợp tác trực thuộc sử dụng 9 - 10 tấn lục bình khô, sản xuất khoảng 6.000 sản phẩm các loại, doanh thu gần 10.000 USD chủ yếu là xuất khẩu cho các nước Anh, Pháp , Đức, Mĩ, … Năm 2003, cây Lục Bình chính thức lên ngôi. Cùng với những cơ sở khác, Công ty Sao Mai (thành phố Cao Lãnh - Đồng Tháp) đã nghiên cứu, biến lục bình từ loài cỏ dại trên sông nước trở thành món hàng xuất khẩu. Buổi đầu, chỉ xuất hiện một số người chuyên cắt Lục Bình tươi có sẵn ngoài thiên nhiên lấy cọng, phơi khô rồi bán, dần dần nguồn nguyên liệu này cạn kiệt. Để phát triển ngành thủ công mỹ nghệ, một số nơi trong tỉnh Đồng Tháp đã hình thành vùng nguyên liệu chuyên trồng Lục Bình, tập trung nhiều nhất là xã Bình Thạnh (huyện Cao Lãnh). Tận dụng vùng đất cù lao có nhiều bãi bồi, người dân đã giữ cây Lục Bình để nuôi trồng. Theo ông Huỳnh Hoàng Việt, Phó chủ tịch UBND xã, hiện có khoảng 200 hộ trồng trên 80ha Lục Bình ven kênh rạch, bãi bồi, đuôi cồn. Công việc này rất nhẹ nhàng nhưng cho thu nhập khá. Anh Nguyễn Văn Dồi, ở ấp Bình Mỹ A, trồng 2 công (1 công = 1.000m2) Lục Bình cho biết: Chi phí mua cây và dây cho việc giữ lục bình khoảng 100.000 đồng, ba tháng thu hoạch một lần, mỗi lần 16-17 tấn, giá bán từ 200 - 220đồng/kg, được 3 triệu đồng. Như vậy mỗi năm, từ 2 công Lục Bình, anh có thu 12 triệu đồng. Khi đến Công ty Sao Mai tìm hiểu thì được cô Lê Thị Hoàng Oanh ( quản lý ) cho biết các sản phẩm được người thợ làm tại nhà thông qua các tổ hợp rồi chuyển về công ty xử lý và xuất khẩu. Một trong các tổ hợp đó có tổ hợp của cô Lương Thị Thảo ( 48 tuổi ), 176 Khóm Mỹ Phú Cù Lao, Thị Trấn Mỹ Thọ, Huyện Cao Lãnh, Tỉnh Đồng Tháp. Tổ hợp hiện có 30 thợ, hầu hết là phụ nữ. Được biết 10 năm trước từ Bắc Giang, hai vợ chồng cô Thảo vào Đồng Tháp ai thuê gì làm nấy, từ chăn nuôi heo thuê đế trồng lúa đầu tắt mặt tối với công việc mà vẫn bữa đói bữa no. Cơ hội đến khi một lần đi họp Hôi Phụ Nữ, cô biết Hội đang phối hợp với công ty Sao Mai mở lớp dạy đan Lục Bình cho hội viên phụ nữ. Với sự cần cù, chăm chỉ học nghề, chỉ sau nửa tháng Cô đã được công ty giao hàng để gia công tại nhà. Vốn khéo tay nên sản phẩm của cô được công ty ưng ý, công ty giao cho cô nhiều mẫu hàng hơn. Và cô đã kêu gọi nhiều chị em trong khóm đén đẻ hướng dẫn, cùng mình làm nghề. Hiện cơ sở của cô Thảo trở thành nơi cung cấp sản phẩm cho Sao Mai nói riêng và tỉnh Đồng Tháp nói chung và các tỉnh khác như Vĩnh Long, Đồng Nai,…. Và một số tổ hợp khác cũng phát triển không kém như tổ hợp của chú Lê Văn Bích (59 tuổi) ấp 2, xã Mỹ Thọ, huyện Cao Lãnh,…Hiện nay nghề đan Lục Bình đang phát triển hầu hết ở thành phố cũng như các huyện xã trong tỉnh keó theo công việc nuôi trồng, cắt Lục Bình cũng phát triển theo. Như cô Lê Thị Huệ (xã Bình Thạnh, huyện Cao Lãnh) trồng Lục Bình hơn một năm nay cho biết: “ tính từ lúc trồng cho đến lúc thu hoạch chỉ mất khoảng ba tháng, ít tốn cong chăm sóc mà thu nhập lại cao. Bình quân trồng 1000m2 Lục Bình lợi nhuận khoảng 20 triệu đồng”. Từ nuôi trồng cây Lục Bình, nơi đây còn xuất hiện đội ngũ chuyên cắt cây Lục Bình tươi. Từ hơn 3 năm nay, Phan Thanh Hải ở ấp Bình Mỹ B đi cắt Lục Bình mướn, bình quân mỗi ngày được khoảng 100.000 đồng, nhờ đó cuộc sống gia đình ổn định hơn. Chị Lê Thị Thanh Thủy ở ấp Bình Mỹ, chuyên đi mua Lục Bình tươi về phơi khô cho biết: “Thường 13 kg Lục Bình tươi thì được 1 kg lục bình khô, giá 5.200đồng/kg, mỗi tuần tôi tiêu thụ 8 - 9 tấn Lục Bình khô, thu về khoản lời kha khá”. Còn chị Cao Thị Cẩm Loan, ngụ ở phường 6, TP.Cao Lãnh là thương lái chuyên thu mua nguyên liệu Lục Bình tiết lộ: Trung bình mỗi tháng chị đi 4 chuyến đến tỉnh Kiên Giang mua Lục Bình khô về bán lại, sau khi trừ chi phí, còn lời khoảng 1 triệu đồng/chuyến. Mỗi tháng anh Lương Văn Năm, chủ vựa Lục Bình khô ở xã Tịnh Thới, phường 6, TP. Cao Lãnh thu mua khoảng 50 - 60 tấn Lục Bình khô bán cho Công ty Sao Mai, các tổ hợp tác đan Lục Bình và một số bạn hàng để họ tiêu thụ ra Bắc và sang Trung Quốc. Như vậy, công ty Sao Mai ngày càng phát triển bền vững với nghề đan Lục Bình xuất khẩu bởi công ty đã có nhiều tổ hợp và ngày càng thu hút được nhiều lao động với nguồn nguồn nguyên liệu luôn được đáp ứng đầy đủ, người thợ có tay nghề ngày càng cao, sản phảm ngày càng đẹp chất lương, đa dạng và phong phú hơn, đáp ứng được nhu cầu của thị trường khó tính như: Nhật, Anh, … Từ đó góp phần giải quyết công ăn việc làm cho người dân nông thôn trong tỉnh, cây Lục Bình đã thực sự đi vào cuộc sống. 2.2. Dây chuyền sản xuất. Các chủ thu gom sản phẩm chịu trách nhiệm cung ứng nguyên liệu cho người sản xuất, tạm ứng một phần tiền công và thu gom toàn bộ sản phẩm đạt tiêu chuẩn kỹ thuật, mỹ thuật và đúng thời gian hợp đồng. Các chủ cơ sở, người lao động nhận đặt hàng gia công nhưng chịu trách nhiệm khai thác nguyên liệu: Đối với hình thức này, chủ Doanh nghiệp đặt hàng gia công sẽ tạm ứng tiền cho các cơ sở, người lao động để họ tự mua nguyên, vật liệu về sản xuất các sản phẩm theo mẫu mã qui định. Doanh nghiệp thu mua chịu trách nhiệm thu mua toàn bộ sản phẩm đạt tiêu chuẩn kỹ thuật, mỹ thuật và đúng thời gian hợp đồng. Các chủ cơ sở, người lao động tự tổ chức sản xuất các mặt hàng Lục Bình để bán cho người thu gom sản phẩm. Trong trường hợp này, người sản xuất chỉ cần có thông tin và mẫu mã mặt hàng là họ tự đầu tư mua nguyên liệu, tổ chức sản xuất và bán sản phẩm cho các cơ sở thu gom. 2.2.1. Nguyên liệu sản xuất Nguồn nguyên liệu dễ kiếm dồi dào, sẵn có dễ kiếm chủ yếu là thân cây Lục Bình được vớt từ dưới sông lên hay trồng trong ao vườn. Cây Lục Bình đủ ba tháng tuổi đạt được độ dài từ 50 đến 60 cm được vớt lên cắt sát gốc, vạt bỏ lá đem phơi khô, thường thì 15 kg dọc bèo tươi sẽ được 1 kg khô sau đó được tẩy trắng bằng lưu huỳnh nếu như Lục Bình chưa đạt chất lượng như là bị mốc,sẫm màu... rồi đưa vào đan. Để giảm độc hại với người và môi trường theo kinh nghiệm 7 năm trong nghề đan và cắt Lục Bình thì cô Mười ( 46 tuổi ) ở xã Mỹ Thọ chia sẻ: “ Muốn có Lục Bình màu đẹp ta chỉ cần phơi khô sau đó đem đi phơi sương vào buổi tối và sáng sớm đem phơi nắng, khoảng 1-2 lần tiếp tục cho vào túi nilon lớn bịt kín lại để sau vài tuần thì có màu vàng của Lục Bìn