Tóm tắt
Đại học Văn hóa Hà Nội là trường đại học lớn nhất của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Trong 60
năm qua, Trường không chỉ đào tạo cho đất nước hàng chục nghìn cán bộ văn hóa, mà còn có nhiều
đóng góp trong công tác nghiên cứu văn hóa, tham gia hoạch định chính sách của Nhà nước về văn
hóa. Trong bối cảnh phát triển, hội nhập hiện nay, công tác nghiên cứu khoa học của Trường cần đẩy
mạnh hơn nữa, vì nó có ý nghĩa quan trọng trong việc nâng cao chất lượng đào tạo và là một thước đo
khẳng định thương hiệu của nhà trường. Nội dung bài viết đề cập đến 3 vấn đề cơ bản: Sự cần thiết của
nghiên cứu khoa học đối với nâng cao chất lượng đào tạo; thực trạng nghiên cứu khoa học của cán
bộ giảng viên nhà trường; một số giải pháp góp phần nâng cao chất lượng nghiên cứu khoa học của
giảng viên Trường Đại học Văn hóa Hà Nội.
6 trang |
Chia sẻ: thanhle95 | Lượt xem: 328 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Nâng cao chất lượng nghiên cứu khoa học của giảng viên trường Đại học Văn hóa Hà Nội, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
18
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số 27 - Tháng 3 - 2019
1. Sự cần thiết của nghiên cứu khoa học đối
với nâng cao chất lượng đào tạo bậc đại học
Danh ngôn có câu “Một gánh sách không bằng một người thầy giỏi” nhằm khẳng định tầm quan trọng
của người thầy trong sự nghiệp giáo dục đào
tạo. Đối với giáo dục đại học, vai trò của người
thầy lại càng quan trọng bởi ảnh hưởng đến
chất lượng nguồn nhân lực cho xã hội mai sau.
Người thầy ở đại học không chỉ làm tốt nhiệm
vụ truyền đạt kiến thức như các cấp học khác,
mà còn phải là một nhà khoa học, là chuyên
gia về lĩnh vực mà mình giảng dạy. Nói cách
khác, giảng viên đại học cần thực hiện tốt cả
hai nhiệm vụ giảng dạy và nghiên cứu khoa
học (NCKH). Trong đó, hoạt động NCKH có ý
nghĩa quan trọng, giúp giảng viên luôn cập
nhật, trau dồi, mở rộng kiến thức và kỹ năng
để phục vụ tốt hơn cho công tác giảng dạy.
Qua nghiên cứu, giảng viên mới có cơ hội
cập nhật kiến thức, sáng tạo tri thức. Nói tóm
lại, NCKH không chỉ giúp nâng cao trình độ
chuyên môn cho giảng viên, đáp ứng đòi hỏi
ngày càng cao của xã hội đối với nghề dạy học,
mà hơn thế, thành tích NCKH của giảng viên
sẽ là thước đo năng lực chuyên môn của họ,
khẳng định chỗ đứng của họ trong trường đại
học và trong giới khoa học; đồng thời là tấm
NÂNG CAO CHẤT LƯỢNG NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
CỦA GIẢNG VIÊN TRƯỜNG ĐẠI HỌC VĂN HÓA HÀ NỘI
CHỬ THỊ THU HÀ
Tóm tắt
Đại học Văn hóa Hà Nội là trường đại học lớn nhất của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Trong 60
năm qua, Trường không chỉ đào tạo cho đất nước hàng chục nghìn cán bộ văn hóa, mà còn có nhiều
đóng góp trong công tác nghiên cứu văn hóa, tham gia hoạch định chính sách của Nhà nước về văn
hóa. Trong bối cảnh phát triển, hội nhập hiện nay, công tác nghiên cứu khoa học của Trường cần đẩy
mạnh hơn nữa, vì nó có ý nghĩa quan trọng trong việc nâng cao chất lượng đào tạo và là một thước đo
khẳng định thương hiệu của nhà trường. Nội dung bài viết đề cập đến 3 vấn đề cơ bản: Sự cần thiết của
nghiên cứu khoa học đối với nâng cao chất lượng đào tạo; thực trạng nghiên cứu khoa học của cán
bộ giảng viên nhà trường; một số giải pháp góp phần nâng cao chất lượng nghiên cứu khoa học của
giảng viên Trường Đại học Văn hóa Hà Nội.
Từ khóa: Đại học Văn hóa Hà Nội, nghiên cứu khoa học, giảng viên
Abstract
Hanoi University of Culture (HUC) is one of the largest universities under the Ministry of Culture,
Sports and Tourism. In the past 60 years, the university has not only trained tens of thousands of cultural
cadres for the country, but also contributed to cultural research activities, participated in making the
State’s policy on culture. In the current context of development and integration, the scientific research
of the University needs to be further promoted, because it has an important meaning in improving the
quality of training and is a measure of affirming the brand name of the University. The article mentions
3 basic issues: The necessity of scientific research on improving the quality of training; the current status
of scientific research of HUC’s lecturers; some solutions to improving the quality of scientific research
of HUC’ lecturers.
Keywords: Hanoi University of Culture, scientific research, lecturers
19Số 27 - Tháng 3 - 2019
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số chuyên đề Kỷ niệm 60 năm
thành lập Trường ĐHVHHN
gương cho sinh viên noi theo về năng lực sáng
tạo khoa học, tinh thần tự học, tự nghiên cứu
và đào tạo suốt đời.
Cũng như mọi trường đại học trên cả nước
và quốc tế, Trường Đại học Văn hóa Hà Nội song
song thực hiện hai chức năng cơ bản là đào
tạo và NCKH. Với 60 năm xây dựng và trưởng
thành, Trường Đại học Văn hóa Hà Nội đến
nay đã có 12 Khoa cơ bản, đào tạo và nghiên
cứu chuyên sâu về mọi lĩnh vực văn hóa như:
Quản lý văn hóa nghệ thuật; Di sản văn hóa;
Xuất bản, phát hành; Thông tin, Thư viện; Văn
hóa dân tộc thiểu số; Du lịch; Văn hóa học; Viết
văn, Báo chí; Ngôn ngữ và văn hóa quốc tế;
Gia đình và công tác xã hội; Kiến thức cơ bản;
Luật. Bên cạnh đó còn có Viện Văn hóa là đơn
vị chuyên sâu về NCKH (được định hướng là
viện chiến lược trong NCKH của trường). Nhà
trường luôn xác định sứ mệnh là nơi đào tạo,
nghiên cứu khoa học hàng đầu trong lĩnh vực
văn hóa ở Việt Nam. Và tầm nhìn mà Trường
hướng đến là cơ sở đào tạo, NCKH đa ngành,
đa cấp về khoa học xã hội nhân văn, được xếp
hạng ngang tầm với các đại học tiên tiến trong
khu vực châu Á.
Rõ ràng, để thực hiện được sứ mệnh và tầm
nhìn chiến lược trên, đặc biệt trong xu thế cạnh
tranh ngày càng gay gắt giữa các cơ sở đào tạo
nguồn nhân lực về văn hóa, việc nâng cao chất
lượng đào tạo của Trường Đại học Văn hóa Hà
Nội cần được chú trọng hàng đầu, trong đó
đặc biệt quan tâm phát triển công tác NCKH
của đội ngũ cán bộ, giảng viên trong Trường.
Bởi, NCKH giúp nâng cao trình độ chuyên môn
của giảng viên và chất lượng đội ngũ giảng
viên sẽ quyết định chất lượng đào tạo. Và hơn
thế, trong xu thế quốc tế hóa giáo dục đại học
hiện nay, một trong những yếu tố quan trọng
quyết định thứ hạng của các trường đại học là
ở thành tích NCKH của cán bộ, giảng viên. Mà
thứ hạng sẽ quyết định đến thương hiệu, uy
tín và thậm chí là sự sống còn của nhà trường.
Như vậy, công tác NCKH không chỉ gắn với
nâng cao năng lực chuyên môn của mỗi cán
bộ giảng viên mà rộng hơn, nó quyết định đến
chất lượng đào tạo, uy tín và sự phát triển của
nhà trường trong tương lai.
2. Thực trạng nghiên cứu khoa học của
giảng viên Trường Đại học Văn hóa Hà Nội
Nhận thức được tầm quan trọng của NCKH
đối với việc nâng cao chất lượng đào tạo, trong
thời gian qua Trường Đại học Văn hóa Hà Nội
đã đẩy mạnh công tác NCKH. Hoạt động NCKH
được triển khai dưới nhiều hình thức đa dạng
và phong phú như: Tổ chức nhiều hội nghị,
hội thảo khoa học có quy mô cấp Khoa, cấp
Trường, cấp Bộ, cấp Quốc gia và Quốc tế;
triển khai các đề tài NCKH cấp Trường, cấp
Bộ; Trường có riêng một tạp chí nghiên cứu
chuyên ngành là Tạp chí Nghiên cứu Văn hóa
đạt chuẩn ISSN - Đây là một diễn đàn uy tín
để công bố các công trình nghiên cứu về lĩnh
vực văn hóa, nghệ thuật không chỉ cho cán
bộ giảng viên trong Trường mà còn cho các
nhà khoa học trong và ngoài nước. Bên cạnh
đó, Nhà trường còn chú trọng biên soạn giáo
trình, sách tham khảo, tập bài giảng làm tài
liệu học tập cho sinh viên
Giảng viên Trường Đại học Văn hóa Hà Nội
luôn ý thức rõ về hai nhiệm vụ cơ bản phải
hoàn thành là giảng dạy và NCKH. Trong các
hội nghị quan trọng hàng năm, Đảng ủy và
Ban Giám hiệu luôn nhấn mạnh tầm quan
trọng của công tác NCKH đối với việc nâng cao
trình độ chuyên môn của cán bộ, giảng viên và
chất lượng đào tạo của nhà trường. Đồng thời,
bộ phận phụ trách công tác NCKH của Trường
luôn đôn đốc giảng viên các khoa chuyên
ngành hoàn thành nhiệm vụ NCKH hàng năm,
động viên họ mạnh dạn tham gia thực hiện
đề tài NCKH các cấp. Hầu hết cán bộ, giảng
viên nhà trường đều hoàn thành và vượt định
mức giờ NCKH hàng năm. Một số giảng viên
có trình độ chuyên môn cao còn tích cực tham
gia hướng dẫn NCKH cho sinh viên, học viên,
nghiên cứu sinh cả trong và ngoài trường.
Chất lượng các công trình NCKH do giảng viên
20
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số 27 - Tháng 3 - 2019
Trường Đại học Văn hóa Hà Nội thực hiện nhìn
chung được đánh giá tốt, có giá trị thực tiễn.
Ngoài ra, Nhà trường còn có một chiến lược
dài hạn về đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ giảng
viên, đặc biệt giảng viên trẻ để đảm bảo sự
chuyển tiếp liên tục, vững chắc giữa các thế
hệ giảng viên trong Trường. Lãnh đạo nhà
trường có chính sách đãi ngộ để khuyến khích
và tạo điều kiện thuận lợi cho cán bộ, giảng
viên học tập lên trình độ cao hơn như thạc sĩ,
tiến sĩ; tham gia các lớp bồi dưỡng ngắn hạn
về lý luận chính trị, chuyên môn nghiệp vụ
sư phạm, ngoại ngữ, tin học Tính đến cuối
tháng 12 năm 2018, toàn trường có 263 cán bộ
viên chức, trong đó có 145 giảng viên. Về trình
độ, có 57 tiến sĩ (trong đó có 13 phó giáo sư),
138 thạc sĩ, 50 cử nhân và 18 trình độ khác1.
Như vậy, hơn 70% số lượng cán bộ, giảng viên
nhà trường đã có trình độ trên đại học. Đây là
một thế mạnh của Trường Đại học Văn hóa Hà
Nội. Đội ngũ cán bộ, giảng viên có học hàm,
học vị được coi là trụ cột trong công tác NCKH
và quyết định thành công chiến lược đổi mới
chất lượng đào tạo của nhà trường, đáp ứng
yêu cầu ngày càng cao về chất lượng giáo dục
đại học trong thời kỳ hội nhập.
Tuy nhiên, dù đã có nhiều cố gắng nhưng
những thành tích trong hoạt động nghiên cứu
khoa học mà tập thể cán bộ giảng viên nhà
trường đạt được trong 5 năm qua (2012 - 2017)
vẫn còn khiêm tốn. Hơn 500 bài đăng trên các
tạp chí ngành và chuyên ngành trong nước có
chỉ số ISSN, hơn 700 bài tham luận công bố
tại các hội thảo khoa học trong nước và quốc
tế, xuất bản hơn 120 giáo trình, sách chuyên
khảo, tham khảo, 10 đề tài NCKH cấp Bộ, gần
90 đề tài NCKH và đề tài giáo trình cấp Trường2
là thành quả đáng ghi nhận nhưng vẫn là nhỏ
bé so với nhiều trường đại học trên cả nước (Ví
dụ: Khoa Sử Trường Đại học Khoa học Xã hội và
nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội trong thời
gian từ 1996 đến 2006 đã có 10 đề tài khoa học
cấp Nhà nước; hàng chục đề tài cấp bộ, cấp
tỉnh, cấp thành phố. Bình quân mỗi năm học,
toàn khoa có trên một chục đầu sách mới và
trên 100 bài nghiên cứu đăng trên các tạp chí
khoa học trong nước và quốc tế (7)). Cho đến
nay, cán bộ giảng viên Trường Đại học Văn hóa
Hà Nội chưa có công trình NCKH độc lập cấp
Nhà nước, số lượng bài báo đăng tạp chí quốc
tế chỉ đếm trên đầu ngón tay, số lượng bài báo
đăng trên các tạp chí chuyên ngành uy tín
ngoài Trường còn ít Có thể thấy, thành tích
trong hoạt động NCKH của cán bộ giảng viên
nhà trường còn chưa tương xứng với vị thế và
tiềm năng vốn có, chưa đủ tầm để khẳng định
và làm nên thương hiệu của Trường Đại học
Văn hóa Hà Nội trong xu hướng quốc tế hóa
giáo dục đại học hiện nay.
Sự hạn chế này theo suy nghĩ chủ quan của
người viết có thể bắt nguồn từ một số nguyên
nhân cơ bản sau:
Trước hết, do nhận thức và ý thức của mỗi
giảng viên. Mặc dù giảng viên nào cũng nắm
rõ hai nhiệm vụ cơ bản phải hoàn thành là
giảng dạy và NCKH, nhưng thực tế, hầu hết
giảng viên vẫn coi nhiệm vụ giảng dạy là chính
và NCKH là phụ. Dường như trong suy nghĩ
của không ít giảng viên, công việc giảng dạy
“không ngại” bằng NCKH và đem lại nguồn thu
nhập tăng thêm dễ dàng hơn. Có những giảng
viên thừa hàng trăm, thậm chí nghìn giờ đứng
lớp nhưng lại thiếu giờ NCKH. Điều này là thực
tế bởi NCKH đòi hỏi trình độ tư duy cao hơn
giảng dạy vì cần tìm tòi cái mới và sáng tạo.
Mà cái mới và sáng tạo trong tư duy của nhà
khoa học chỉ được phát hiện bằng trải nghiệm
thực tế và suy ngẫm. Chính vì vậy, đối với
nhiều chuyên ngành đào tạo của Trường Đại
học Văn hóa Hà Nội, muốn triển khai NCKH thì
phải đi thực địa. Điều tra thực địa là công đoạn
rất quan trọng cho một nghiên cứu nhưng lại
vất vả cho người nghiên cứu bởi họ phải đến
một nơi xa lạ, thậm chí thiếu thốn để thu thập
tư liệu không có trong sách vở. Lấy ví dụ đối
với giảng viên Khoa Văn hóa dân tộc thiểu
21Số 27 - Tháng 3 - 2019
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số chuyên đề Kỷ niệm 60 năm
thành lập Trường ĐHVHHN
số, muốn triển khai NCKH về văn hóa các tộc
người thì đòi hỏi giảng viên phải đi thực địa ở
những vùng miền núi xa xôi. Sự thử thách về
môi trường, khí hậu, điều kiện đi lại, ăn, ở, vệ
sinh, ngôn ngữ, kiêng kỵ tộc người, sẽ tạo ra
những “cú sốc văn hóa” mà không phải ai cũng
dễ vượt qua. Vì vậy, tâm lý “ngại khó, ngại khổ”
là nguyên nhân đầu tiên dẫn đến thực trạng
nhiều giảng viên “ngại” NCKH.
Thứ hai, khó khăn trong bố trí thời gian
NCKH. Như đã phân tích, để có được một công
trình NCKH (từ một bài tham luận hội thảo,
bài nghiên cứu đăng trên tạp chí cho đến một
công trình NCKH cấp Trường, cấp Bộ) là một
sự đầu tư lớn của giảng viên không chỉ về chất
xám mà còn mất nhiều thời gian và công sức
cho thực địa, xử lý tư liệu, viết bài Trong khi
đó, định mức giảng dạy tối thiểu giảng viên
phải hoàn thành là 270 giờ/năm. Bên cạnh đó,
cơ chế tự chủ, sự tinh gọn bộ máy cán bộ, áp
lực đảm bảo chương trình kế hoạch đào tạo
và nhu cầu có thêm thu nhập đã đưa số giờ
thực dạy của nhiều giảng viên cao hơn gấp
đôi, thậm chí gấp ba so với định mức. Như
vậy, khi phần lớn thời gian và công sức được
giảng viên dành cho giảng dạy thì tất yếu quỹ
thời gian dành cho NCKH bị co hẹp. Bên cạnh
đó, với đặc điểm chương trình đào tạo theo
học chế tín chỉ hiện nay, giảng viên dạy 2 - 3
môn thường có giờ lên lớp rải đều cả hai kỳ
học, cộng với nhiều công tác khác của khoa,
trường như quản lý sinh viên, coi thi, chấm
thi, nên họ khó chủ động về thời gian cho
kế hoạch thực địa và NCKH. Vô hình trung, áp
lực giảng dạy và định mức NCKH phải hoàn
thành đã dẫn đến thực trạng nhiều giảng viên
làm NCKH theo kiểu đối phó cho đủ định mức
mà ít chú trọng đến chất lượng khoa học của
sản phẩm.
Thứ ba, một nguyên nhân khác, tế nhị
nhưng thực tế là vấn đề kinh phí cấp cho hoạt
động NCKH vẫn còn khiêm tốn. Trong vài năm
gần đây, Trường Đại học Văn hóa Hà Nội đã có
nhiều cố gắng nâng cao mức kinh phí cho hoạt
động NCKH như: tăng kinh phí cho đề tài NCKH
cấp Trường, đề tài giáo trình; Đặc biệt, những
bài đăng tạp chí khoa học quốc tế trong danh
mục ISI, SCOPUS, bài viết trong sách chuyên
khảo xuất bản ở nước ngoài có chỉ số ISBN, bài
đăng kỷ yếu hội thảo quốc tế (ngoài nước),...
được Nhà trường vinh danh, khuyến thưởng
với số tiền lên đến 30 triệu đồng/1 bài và hỗ
trợ kinh phí ăn ở, đi lại cho các tác giả được mời
trình bày báo cáo trong hội thảo; Nhà trường
cũng khuyến khích các khoa chuyên ngành tổ
chức hội thảo khoa học cấp Khoa để nâng cao
chất lượng đào tạo... Dù đã có nhiều hình thức
khích lệ như trên nhưng dường như chưa đủ
để tạo ra động lực khuyến khích nhiều giảng
viên NCKH. Cụ thể, nhuận bút cho một bài
nghiên cứu đăng trên tạp chí Nghiên cứu Văn
hóa trung bình là 500.000 đồng trong khi giảng
viên phải mất tối thiểu 5 đến 10 ngày mới có
thể hoàn thành. Kinh phí thực hiện đề tài NCKH
học cấp Trường là 30 triệu đồng, nếu trừ chi phí
thực địa, in ấn, thù lao bồi dưỡng cho chuyên
gia thẩm định thì số tiền mà tác giả đề tài
nhận được không đáng là bao. Đề tài NCKH cấp
Bộ có nguồn kinh phí lớn hơn, khoảng vài trăm
triệu đồng nhưng không phải giảng viên nào
cũng có khả năng thực hiện.
Thứ tư, nguyên nhân cơ bản nhất vẫn là sự
tự ti của giảng viên, đặc biệt là giảng viên trẻ
về năng lực, phương pháp, kinh nghiệm trong
NCKH. Mặc dù đa số giảng viên của Trường
đều là thạc sĩ, nghiên cứu sinh, tiến sĩ, nhưng
với không ít người, có lẽ luận văn, luận án là
công trình khoa học lớn nhất, thậm chí là duy
nhất mà họ đã thực hiện từ trước đến nay. Vì
không nghiên cứu nhiều nên họ chưa đủ tự tin
để mạnh dạn đăng ký đề tài khoa học độc lập.
Cứ như vậy, không dám làm, ít làm thì càng ít
kinh nghiệm; năng lực, kỹ năng không được
trau dồi; càng để lâu càng ngại, càng trì trệ và
tất yếu sẽ bị thụt lùi, lạc hậu về mặt chuyên
môn. Thêm nữa, trong bối cảnh toàn cầu hóa
22
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số 27 - Tháng 3 - 2019
và hội nhập, sự hạn chế về năng lực ngoại ngữ
của cán bộ, giảng viên Trường Đại học Văn hóa
Hà Nội đang là một thách thức lớn cho nhà
trường trong việc gia tăng số lượng các báo
cáo tham gia hội thảo khoa học quốc tế, bài
nghiên cứu đăng trên các tạp chí nước ngoài
uy tín, đấu thầu các đề tài, dự án nghiên cứu
của các tổ chức phi chính phủ nước ngoài
3. Một số giải pháp nâng cao chất lượng
nghiên cứu khoa học của giảng viên
Trước hết, cần nâng cao nhận thức cho
toàn thể cán bộ, giảng viên Trường Đại học
Văn hóa Hà Nội về vị trí, vai trò của NCKH đối
với việc nâng cao trình độ chuyên môn của
giảng viên và đảm bảo chất lượng đào tạo của
nhà trường. Nếu như chất lượng đào tạo là yếu
tố quyết định sự sống còn của nhà trường thì
nâng cao chất lượng NCKH của giảng viên là
biện pháp quan trọng để thực hiện thắng lợi
công cuộc đổi mới giáo dục đó. Rõ ràng, vấn
đề đầu tiên phải xuất phát từ nhận thức của
mỗi giảng viên. Quan trọng là phải biến nhận
thức, ý tưởng thành hành động, thành kết quả
cụ thể. Trước hết, mỗi giảng viên cần vượt qua
chính mình, vượt qua sự tự ti, không ngại khó,
ngại khổ để “dấn thân” trên con đường NCKH.
“Miếng lương khô” là nội dung luận văn, luận
án “ăn mãi” cũng hết. Bài giảng không được
cập nhật, bổ sung kiến thức thường xuyên sẽ
trở nên lỗi thời, nhàm chán với người học. Vì
vậy, mỗi giảng viên hãy nỗ lực, cố gắng phấn
đấu để ngày càng hoàn thiện hơn về năng lực
chuyên môn bằng sự say mê NCKH và lòng tự
trọng nghề nghiệp của mình.
Tuy nhiên, nhận thức và ý thức tự giác của
mỗi giảng viên thôi chưa đủ, mà cần có sự
định hướng, chỉ đạo, tạo điều kiện, động viên,
khuyến khích từ Đảng ủy và Ban Giám hiệu
nhà trường trong hoạt động NCKH. Nhiệm vụ
NCKH cần được đặt vị trí quan trọng ngang
bằng và song hành với nhiệm vụ đào tạo,
phấn đấu để Trường Đại học Văn hóa Hà Nội
vừa là nơi đào tạo nguồn nhân lực chất lượng
cao, đồng thời trở thành trung tâm nghiên cứu
về văn hóa nghệ thuật uy tín của đất nước và
khu vực. Để thực hiện được mục tiêu đó, Nhà
trường cần có chiến lược cụ thể về công tác
NCKH; đưa nhiệm vụ nâng cao chất lượng, hiệu
quả NCKH của giảng viên vào trong phương
hướng, kế hoạch cụ thể trong từng năm học
của Trường; có những quy định cụ thể để vừa
tạo cơ chế bắt buộc, đồng thời khích lệ cán bộ
giảng viên đẩy mạnh hoạt động NCKH (ví dụ:
khen thưởng những giảng viên đạt thành tích
NCKH tốt; cho phép quy đổi tỷ lệ nhất định giờ
NCKH sang giờ giảng để tính tiền vượt giờ cho
giảng viên). Đối với những luận án tiến sĩ
của cán bộ, giảng viên trong trường đã bảo vệ
thành công, Nhà trường nên hỗ trợ để in thành
sách tham khảo nhằm ghi nhận những đóng
góp khoa học của họ và gia tăng thành tích
NCKH của Trường.
Để phát huy tối đa hiệu quả các công trình
NCKH của giảng viên cho việc nâng cao năng
lực chuyên môn và chất lượng giảng dạy, Nhà
trường nên định hướng các đề tài nghiên cứu
của giảng viên gắn với chuyên ngành đào tạo
và lĩnh vực giảng dạy của giảng viên. Các khoa
chuyên ngành, cá nhân mỗi giảng viên cũng
cần mạnh dạn đề xuất những ý tưởng nghiên
cứu mà khoa và giảng viên quan tâm, nhưng
thiết nghĩ nếu đề tài nghiên cứu được triển
khai ở địa phương nào thì cần có sự tham góp,
xác nhận của cơ quan chức năng địa phương
đó về tính cấp thiết của đề tài và tăng tính
ứng dụng của đề tài sau khi được nghiệm thu
thành công. Quy định này có thể là khó cho cá
nhân, đơn vị nghiên cứu nhưng nó tránh được
sự lãng phí về công sức, tài chính, đem lại lợi
ích thiết thực cho đối tượng và địa bàn nghiên
cứu. Tuy nhiên, những dạng đề tài đó cần được
sự hỗ trợ kinh phí nghiên cứu của địa phương
thụ hưởng kết quả của đề tài.
Việc đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, giảng viên
trẻ của nhà trường là rất cần thiết để đảm bảo
chất lượng của đội ngũ kế cận. Vì vậy, ngoài
việc tạo điều kiện về thời gian và vật chất
23Số 27 - Tháng 3 - 2019
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Số chuyên đề Kỷ niệm 60 năm
thành lập Trường ĐHVHHN
cho giảng viên trẻ đi nghiên cứu thực tế, Nhà
trường cần có cơ chế khuyến khích các giảng
viên có học hàm, học vị cao của trường hướng
dẫn, kèm cặp các giảng viên trẻ trong lĩnh vực
NCKH. Ví dụ: cho họ tham gia cùng viết giáo
trình, cùng làm thành viên đề tài NCKH cấp Bộ
để họ được làm quen và học hỏi về phương
pháp nghiên cứu. Tăng cường tổ chức các buổi
hội thảo, tập huấn để nâng cao năng lực NCKH
của giảng viên, đặc biệt là giảng viên trẻ. Tăng
cường vai trò hoạt động của Câu lạc bộ các
nhà nghiên cứu trẻ; khuyến khích thành lập các
nhóm nghiên cứu chuyên sâu do những nhà
khoa họ