Tóm tắt
Phát triển bảo tàng ngoài công lập là việc làm cần thiết nhằm tăng cường công tác quản lý, chỉ
đạo, thúc đẩy sự ra đời và phát triển của các bảo tàng ngoài công lập ở nước ta. Bài viết đã phân tích
đánh giá các yếu tố tác động, quan điểm, chủ trương của Đảng và Nhà nước trên cơ sở bối cảnh, thực
trạng của bảo tàng ngoài công lập. Từ đó, đề xuất một số giải pháp nhằm phát triển hệ thống bảo
tàng ngoài công lập trong tương lai.
8 trang |
Chia sẻ: thanhle95 | Lượt xem: 256 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Phát triển bảo tàng ngoài công lập ở Việt Nam: Thực trạng và giải pháp, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Số 23 - Tháng 3 - 201822
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
PHÁT TRIỂN BẢO TÀNG NGOÀI CÔNG LẬP
Ở VIỆT NAM: THỰC TRẠNG VÀ GIẢI PHÁP
HOÀNG THANH MAI
Tóm tắt
Phát triển bảo tàng ngoài công lập là việc làm cần thiết nhằm tăng cường công tác quản lý, chỉ
đạo, thúc đẩy sự ra đời và phát triển của các bảo tàng ngoài công lập ở nước ta. Bài viết đã phân tích
đánh giá các yếu tố tác động, quan điểm, chủ trương của Đảng và Nhà nước trên cơ sở bối cảnh, thực
trạng của bảo tàng ngoài công lập. Từ đó, đề xuất một số giải pháp nhằm phát triển hệ thống bảo
tàng ngoài công lập trong tương lai.
Từ khóa: Phát triển, bảo tàng ngoài công lập, giải pháp
Abstract
Building a strategy for developing non-state museums is an essential task to enhance the
management, direction and promotion of the appearance and development of non-state museums in
our country. The article analyzes and evaluates the impact factors, views and guidelines of the Party
and the State on the basis of the context and reality of non-state museums, from those, propose some
solutions to develop non-state museum system in the future.
Keywords: Development strategy, non-public museum
1. Bối cảnh và thực trạng phát triển các bảo
tàng ngoài công lập ở Việt Nam
Lịch sử phát triển bảo tàng thế giới cho thấy các bảo tàng tư nhân ra đời rất sớm và không ngừng phát triển cả về
số lượng lẫn chất lượng với hàng chục ngàn
bảo tàng với nhiều loại hình, quy mô lớn nhỏ
khác nhau. Nhiều bảo tàng công cộng thuộc
các loại hình khác nhau được phát triển từ
các bảo tàng tư nhân – bảo tàng ngoài công
lập, các bộ sưu tập cổ vật, nghệ thuật của các
cá nhân hay các dòng họ lớn tập trung ở các
nước như: Anh, Mỹ, Pháp, Nga, Đức...
Từ “Museum” – Bảo tàng lần đầu tiên được
sử dụng ở Anh vào năm 1862, miêu tả sưu tập
đồ vật lạ, hiếm và ngoại nhập mà ông Elias
Ashmole đem đến cho Trường Đại học Tổng
hợp Oxford (Anh). Trước đó, nhiều bảo tàng
ở Anh đã được ra đời dựa trên các sưu tập
tư nhân, chẳng hạn Bảo tàng British (British
Museum) được thành lập năm 1753 dựa trên
sưu tập tư nhân của ông Hans Sloane – một
nhà vật lý, nhà sưu tầm nổi tiếng người Ireland.
Từ các sưu tập tư nhân dành riêng cho các cận
thần Hoàng gia Anh và những người trung lưu,
các bảo tàng dần trở thành các cơ quan giáo
dục công cộng như ngày nay. [8, tr.24 -26]
23Số 23 - Tháng 3 - 2018
DI SẢN VĂN HÓA
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
Đôi chút muộn hơn so với Anh, Italia, nhiều
bảo tàng tư nhân được hình thành ở các nước
Bắc Âu, Nga. Cũng giống như các nước khác
trên thế giới, ở Nga vào thời kỳ trung cổ đã
xuất hiện những kho chứa để bảo quản các
loại vũ khí khác nhau: đồ binh giáp và đạn
dược, kho súng đầu tiên được thành lập vào
năm 1574 trên nền của nhà đúc súng thần
công; đồng thời những sưu tập tư nhân đầu
tiên được hình thành như của B. PH. Godunov,
Ph. S. Miloslavskji tất cả chuẩn bị để bảo
tàng xuất hiện vào cuối thế kỷ XVII với các
sưu tập tư nhân được coi là nền móng bởi chủ
nhân của nó (người sở hữu) đã làm quen với
kinh nghiệm của bảo tàng châu Âu.
Tương tự như một số quốc gia ở Châu Âu,
lịch sử phát triển của bảo tàng ở Mỹ cũng gắn
với sự ra đời của bảo tư nhân. Bảo tàng đầu
tiên - Bảo tàng Peale do Charles Peale thành
lập năm 1783 và là khởi đầu cho truyền thống
xây dựng các bảo tàng dựa trên sưu tập tư
nhân ở nước Mỹ.
Ở châu Á, Nhật Bản là một trong các quốc
gia có hệ thống bảo tàng phát triển. Nhật Bản
cũng là nơi bảo tàng ra đời rất sớm và từ năm
1862, Nhật Bản đã góp mặt trong một triển
lãm quốc tế tổ chức tại Anh với sưu tập các tác
phẩm nghệ thuật của người Nhật Bản được
Rutherford Alcock – đặc phái viên đầu tiên
của Anh tại Nhật Bản sưu tầm và giới thiệu.
Sớm tiếp cận với hệ thống bảo tàng phát
triển ở châu Âu, ngay từ thời Meiji (Minh Trị)
(giai đoạn từ tháng 9/1868 đến tháng 7/1912)
– một trong những thời kỳ phát triển nở rộ
của hệ thống bảo tàng ở Nhật, các bảo tàng
đã chịu ảnh hưởng to lớn từ phong cách bảo
tàng châu Âu. Tiêu biểu là bảo tàng tư nhân
nổi tiếng tại xứ sở mặt trời mọc – Bảo tàng
Nghệ thuật Ohara được Ohara Magosaburo –
một nhà sưu tập Nhật Bản nổi tiếng thành lập
năm 1930 giới thiệu các tác phẩm nghệ thuật
phương Tây.
Các quốc gia khác ở châu Á như Trung Quốc,
Hàn Quốc, Singapore đều có các bảo tàng tư
nhân ra đời từ rất sớm và ngày nay, nhiều bảo
tàng tư nhân rất nổi tiếng, là các điểm đến hấp
dẫn và không thể thiếu của du khách.
Bảo tàng tư nhân hay bảo tàng ngoài công
lập là loại hình bảo tàng ra đời sớm, từ chỗ sưu
tầm hiện vật, sưu tập hiện vật để thỏa mãn
niềm đam mê của bản thân, dần dần người ta
đã chia sẻ thú vui thưởng ngoạn các sưu tập
hiện vật. Theo xu thế thời đại, ở các nước phát
triển và đang phát triển, bảo tàng ngoài công
lập chiếm ưu thế với sự đỡ đầu của các tập
đoàn, các công ty hàng đầu của mỗi quốc gia.
Đó là một xu thế hợp với quy luật kinh tế hiện
nay và nó đang đi đúng hướng.
Ở Việt Nam, các sưu tập cổ vật, nghệ thuật
tư nhân được hình thành khá sớm nhưng các
bảo tàng tư nhân lại ra đời rất muộn. Phải đến
khi Luật Di sản văn hóa (2001), Quy hoạch tổng
thể hệ thống bảo tàng Việt Nam đến năm
2020 được Chính phủ phê duyệt, các bảo tàng
tư nhân mới có cơ sở pháp lý để ra đời. Hoạt
động tiêu biểu có Bảo tàng Cổ vật Hoàng Gia
(Quảng Ninh) (9/2002), Bảo tàng Chiến sỹ cách
mạng bị địch bắt và tù đày, Bảo tàng mỹ thuật
hoạ sỹ Phan Thị Ngọc Mỹ, Bảo tàng Mỹ thuật
họa sĩ Sĩ Tốt và gia đình (Hà Nội) (2006), Bảo
tàng Không gian văn hoá Mường (Hoà Bình)
(2007)
Cho đến nay, cả nước có hơn 30 bảo tàng
ngoài công lập, tập trung chủ yếu ở các thành
phố lớn là các địa phương có tốc độ phát triển
kinh tế mạnh. Những tỉnh miền núi xa xôi
chưa thấy có nhiều và nếu có, chủ nhân của
bảo tàng này cũng từ nơi khác đến xây dựng.
Loại hình của các bảo tàng này cũng khá đa
dạng, đó là bảo tàng cổ vật, bảo tàng lịch sử,
nghệ thuật, bảo tàng chứng tích chiến tranh,
bảo tàng ký ức, bảo tàng nghề và làng nghề
truyền thống, bảo tàng di sản văn hoá của một
dân tộc, văn hoá biển Sự ra đời của các bảo
tàng ấy đã tạo nên bức tranh toàn cảnh đa sắc
mầu với những điểm sáng đáng được ghi nhận
và đánh giá cao từ cộng đồng.
Đặc điểm chung lớn nhất của bảo tàng công
lập và bảo tàng ngoài công lập đó là không có
sự khác biệt lớn trong công tác quản lý, điều
hành hoạt động. Tất cả các bảo tàng đều có
một cơ cấu quản lý bao gồm ít nhất là 3 yếu tố:
Số 23 - Tháng 3 - 201824
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
quản lý hành chính, quản lý chuyên môn bảo
tàng và quản lý quá trình hoạt động. Những
nhiệm vụ này có thể thuộc về một người hoặc
nhiều người khác nhau tùy thuộc vào số lượng
nhân sự, phạm vi hoạt động, quy mô của bảo
tàng. Bảo tàng công lập hay ngoài công lập
đều bình đẳng trong việc thu hút khách tham
quan, khẳng định vị thế của mình và mở rộng
tầm ảnh hưởng tới công chúng. Dù là bảo tàng
công lập hay ngoài công lập thì đều đóng một
vai trò to lớn trong sự nghiệp bảo tồn và phát
huy giá trị di sản văn hóa dân tộc, góp phần
ngăn chặn có hiệu quả tình trạng chảy máu cổ
vật, giới thiệu di sản văn hoá Việt nam đến với
công chúng trong và ngoài nước.
Sự khác biệt cơ bản đó là: bảo tàng ngoài
công lập được các cá nhân đầu tư vốn thành
lập và điều hành. Dù bảo tàng ngoài công lập
được thành lập vì bất kỳ ý tưởng, mục đích gì
chẳng hạn tưởng niệm tổ tiên, dòng tộc; duy
trì , phát triển và sẻ chia niềm đam mê sưu tầm
các tác phẩm nghệ thuật; thể hiện vị thế của
bản thân thì người thành lập bảo tàng luôn
đóng vai trò quyết định cho quá trình ra đời và
hoạt động của bảo tàng đó.
So với hệ thống bảo tàng công lập, các bảo
tàng ngoài công lập rõ ràng có rất ít lợi thế về
các nguồn lực sẵn có như: không gian, kiến
trúc, cảnh quan, nguồn nhân lực, nguồn kinh
phí hoạt động Bên cạnh đó, các bảo tàng
ngoài công lập cũng cần phải có thời gian để
dần khẳng định tên tuổi và vị thế mình. Hệ
thống bảo tàng ngoài công lập hoạt động dựa
trên nguồn kinh phí tự túc từ chủ sở hữu bảo
tàng thông qua các hoạt động kinh doanh như
Bảo tàng Cổ vật Hoàng Long ở Thanh Hoá, Bảo
tàng Tiền tệ ở Hà Nội, Bảo tàng Đồng Quê ở
Nam Định hay từ sự đóng góp tự nguyện từ
các cá nhân yêu mến bảo tàng, từ các cựu
chiến binh mong muốn gìn giữ, giới thiệu
những hiện vật đã làm nên giá trị anh hùng
của các chiến sỹ cách mạng trong các nhà tù
và trong kháng chiến chống giặc ngoại xâm
như Bảo tàng Chiến sỹ cách mạng bị địch bắt
và tù đày của Bác Lâm Văn Bảng ở Hà Nội. Hay
nguồn kinh phí duy trì hoạt động của bảo tàng
từ sự đóng góp của các thành viên trong gia
đình như trường hợp Bảo tàng Nguyễn Văn
Huyên, sự đóng góp của cộng đồng dân cư
trong làng như Bảo tàng Nhiếp Ảnh Lai Xá ở
Hoài Đức – Hà Nội.
Các bảo tàng ngoài công lập hiện nay rất
thiếu cán bộ được đào tạo chuyên sâu về
chuyên môn bảo tàng nên ý tưởng trưng bày
bảo tàng chưa có sự đột phá mang tính sáng
tạo và hấp dẫn, lý lịch hiện vật thiếu thông tin,
các khâu công tác nghiệp vụ trong bảo tàng
chưa được triển khai đồng bộ và bài bản theo
quy định của cơ quan quản lý ngành. Sự liên
kết giữa các bảo tàng ngoài công lập với nhau
và với các bảo tàng công lập còn chưa chặt
chẽ, chưa có một mô hình tổ chức, quản lý
hoạt động phù hợp. Đội ngũ quản lý bảo tàng
chủ yếu là các doanh nhân, cán bộ lão thành,
những cán bộ hưu trí vì tâm huyết với di sản,
vì hồi tưởng đến quá khứ hào hùng của đất
nước mà cùng nhau hưởng ứng chủ trương và
đường lối của Đảng và Nhà nước.
Theo thống kê sơ bộ, các bảo tàng ngoài
công lập đang lưu giữ một số lượng lớn các tài
liệu hiện vật như: Bảo tàng chiến sỹ cách mạng
bị địch bắt và tù đày ở Hà Nội có tổng số 3.213
hiện vật. Bảo tàng Mỹ thuật họa sỹ Phan Thị
Ngọc Mỹ có khoảng hơn 3.000 hiện vật, bảo
tàng Nhiếp ảnh Lai xá mặc dù mới được thành
lập nhưng hiện vật gốc thể khối có khoảng
200 hiện vật và một số lượng lớn hiện vật ảnh
Một trong những bảo tàng ngoài công lập
có số lượng hiện vật lớn, quý hiếm và được
lưu giữ, bảo quản tốt, nội dung thông tin chứa
đựng trong hiện vật được khai thác và phục
vụ cho các công tác khác của bảo tàng phải
kể đến Bảo tàng Nguyễn Văn Huyên. Bảo tàng
hiện đang lưu giữ các tài liệu hiện vật bao
gồm: ảnh tư liệu, văn bản gốc (các ghi chép khi
GS Nguyễn Văn Huyên làm luận án ở Paris, các
công trình nghiên cứu của ông ở Trường Viễn
Đông Bác cổ (Pháp), thư từ, máy nghe nhạc,
thẻ thư viện, các tài liệu hành chính thời kháng
chiến chống thưc dân Pháp, chiến tranh chống
Mỹ...). Cùng với các kỷ vật của ông Huyên là
25Số 23 - Tháng 3 - 2018
DI SẢN VĂN HÓA
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
những kỷ vật của bà Vi Kim Ngọc: nhật ký bà
viết về chồng, về các con, các cháu, những bản
vẽ, tài liệu khi bà làm kỹ thuật viên ở Đại học
Y Hà Nội, thư từ và cả những cuốn sổ chi tiêu
hàng ngày... Đa số tư liệu có niên đại từ nửa
đầu thế kỷ XX, một số từ cuối thế kỷ XIX và hiện
vật những năm 1970-1980. Nhiều câu chuyện
chân thực, xúc động được thể hiện qua các
bức ảnh, những trích dẫn thư, nhật ký và video,
với chính giọng nói của những người con kể về
bố mẹ, về gia đình, cũng như lời của nhiều bạn
bè, đồng nghiệp của ông bà. Tổng số hiện vật
đã vào sổ đăng ký và quản lý của bảo tàng là :
1328 hiện vật. Hiện vật chất liệu giấy chiếm số
lượng chủ yếu, gồm khoảng 8000 hiện vật đã
đăng ký và chưa đăng ký. Hiện vật gốc thể khối
chiếm 1/4 số hiện vật. Các hiện vật thể khối đã
được đăng ký và đưa lên trưng bày.
Do điều kiện thực tế, các bảo tàng ngoài
công lập còn thiếu kinh phí và diện tích để xây
dựng các phòng kho bảo quản theo đúng tiêu
chuẩn như các bảo tàng công lập. Hiện nay,
một số bảo tàng đã có kho bảo quản hiện vật
được tận dụng từ các phòng trống không sử
dụng của gia đình để làm nơi cất giữ những
hiện vật chưa được trưng bày. Các hiện vật với
các chất liệu khác nhau được bảo quản trong
cùng một phòng với cùng một điều kiện bảo
quản, thiếu các trang thiết bị cần thiết phục vụ
cho công tác bảo quản như : Bảo tàng Chiến sỹ
cách mạng bị địch bắt và tù đày, Bảo tàng Mỹ
thuật họa sỹ Phan Thị Ngọc Mỹ, Bảo tàng Tiền
Tệ, Bảo tàng Đồng Quê
Hầu hết các chủ sở hữu bảo tàng ngoài
công lập đều nhận thức được tầm quan trọng
của công tác trưng bày, giới thiệu hiện vật
nhằm thu hút khách tham quan. Diện tích
trưng bày tại các bảo tàng ngoài công lập nhìn
chung chật hẹp, chỉ một số ít bảo tàng có diện
tích trưng bày tương đối rộng như: Bảo tàng Vũ
khí cổ, Bảo tàng Cội nguồn Phú Quốc, Bảo tàng
Không gian Văn hoá Mường. Nội dung trưng
bày tại các bảo tàng khá phong phú, phản ánh
nhiều lĩnh vực nhưng thủ pháp trung bày còn
hạn chế, thiếu sáng tạo và tính chuyên nghiệp
nên chưa thu hút được khách tham quan như:
Bảo tàng Cổ vật Hoàng Long ở Thanh Hoá, Bảo
tàng Kỷ vật chiến tranh Các trang thiết bị
phục vụ cho trưng bày nghèo nàn, đơn giản,
chưa đầu tư một số trang thiết bị hiện đại như:
âm thanh, ánh sáng, thiết bị nghe nhìn Hiện
nay, chỉ có một số ít bảo tàng có sự đầu tư bài
bản, hiện đại, sử dụng thủ pháp trưng bày mới
cho phòng trưng bày như: Bảo tàng Nhiếp ảnh
Lai Xá, Bảo tàng Nguyễn Văn Huyên, Bảo tàng
Áo Dài.
Trong thời kỳ hội nhập và phát triển của
nước ta hiện nay, cùng với các bảo tàng công
lập thì hệ thống bảo tàng ngoài công lập đóng
một vai trò quan trọng trong sự nghiệp bảo tồn
và phát huy giá trị di sản văn hóa dân tộc, đóng
góp thiết thực vào công tác giáo dục lịch sử,
văn hóa cho các thế hệ, đặc biệt là thế hệ trẻ.
Hiện nay, các bảo tàng ngoài công lập ở Việt
Nam đã có nhiều cố gắng thực hiện nhiệm vụ
giáo dục của mình theo xu hướng mới của thế
giới phù hợp với điều kiện, năng lực của từng
bảo tàng nhằm thu hút, lôi cuốn khách tham
quan ở địa phương, trong nước và du khách
quốc tế.
Về hoạt động hướng dẫn tham quan, các
bảo tàng ngoài công lập có tổ chức trưng
bày thường xuyên trong nhà bảo tàng và mở
cửa đón khách tham quan bảo tàng. Do số
lượng cán bộ chuyên môn tại các bảo tàng
ngoài công lập còn ít, thiếu nghiệp vụ, công
tác tuyên truyền phát huy giá trị các sưu tập
hiện vật hạn chế, các bảo tàng ngoài công lập
còn vắng khách tham quan nên chỉ mở cửa
đón khách vào một số ngày trong tuần (Bảo
tàng Chiến sỹ cách mạng bị địch bắt và tù đày,
Bảo tàng không gian văn hóa Mường, Bảo
tàng Đồng Quê), một số bảo tàng mở cửa đón
khách tham quan có đặt lịch hẹn trước (Bảo
tàng Nguyễn Văn Huyên, Bảo tàng mỹ thuật
họa sỹ Phan Thị Ngọc Mỹ) và có bảo tàng thì
mở cửa phòng trưng bày để khách tự tham
quan tìm hiểu (Bảo tàng Thiên Đàng, Bảo tàng
Đồng Đình, Bảo tàng kiến trúc nhà cổ Việt)
Trong những ngày bảo tàng mở cửa đón
Số 23 - Tháng 3 - 201826
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
khách tham quan, hướng dẫn thuyết minh
trong bảo tàng đều là những người thân trong
gia đình hoặc là trực tiếp giám đốc bảo tàng
hướng dẫn (Bảo tàng mỹ thuật họa sỹ Phan Thị
Ngọc Mỹ, Bảo tàng tranh Nguyễn Tư Nghiêm,
Bảo tàng nhà văn Nguyễn Tuân, Bảo tàng
Nguyễn Văn Huyên,) là các cựu chiến binh (Bảo
tàng Chiến sỹ cách mạng bị địch bắt và tù đày).
Họ là cán bộ bảo tàng hoặc là tình nguyện viên
(Bảo tàng Cổ vật Hoàng Long, Bảo tàng Không
gian văn hóa Mường). Đối tượng khách tham
quan bảo tàng chủ yếu là học sinh, sinh viên,
cựu chiến binh, nhà nghiên cứu, nhân dân địa
phương.
Ngoài hướng dẫn tham quan, một số bảo
tàng còn triển khai các hoạt động khác nhằm
giới thiệu di sản văn hóa vật thể và phi vật thể
đến công chúng như ở bảo tàng không gian
văn hóa Mường: Với quan điểm mong muốn
trong một thời gian ngắn khách tham quan có
thể hiểu biết về văn hoá của dân tộc Mường
bằng cách đưa họ thật sự hòa mình vào cuộc
sống sinh hoạt hàng ngày của người Mường
như: cùng làm nương rẫy, xay giã gạo, dệt vải
quay sợi cùng làm và thưởng thức các món ăn
dân tộc, hòa mình vào không khí âm nhạc lễ
hội, chơi các trò chơi dân gian Mường. Ngoài
ra, bảo tàng còn tổ chức các hoạt động khác
như: Kết nối nghệ thuật với cộng đồng (nghệ
sỹ gặp gỡ người dân vẽ trực họa và trưng bày
tại Bảo tàng); Kết hợp với các trường đại học
ở Hà Nội tổ chức chương trình tình nguyện
viên sinh viên; Kết hợp với các đài truyền hình
VTV, VTC, HTV làm các chương trình phim tài
liệu, nghiên cứu, và quảng bá hình ảnh về văn
hóa Mường như Lễ mộ thố, Lễ mát nhà, Lễ đắp
bếp
Bảo tàng Nguyễn Văn Huyên chú trọng thu
hút đối tượng công chúng khách tham quan là
học sinh, sinh viên. Bảo tàng đã bước đầu xây
dựng chương trình giáo dục gắn bảo tàng với
nhà trường, xây dựng được mối quan hệ chặt
chẽ với một số trường trên địa bàn thành phố
Hà Nội, đề ra kế hoạch tham quan đối với học
sinh trước, trong và sau khi tham quan như: diễn
kịch, thảo luận, khám phá hoạt động khoa học
và sự nghiệp của giáo sư Nguyễn Văn Huyên.
Bảo tàng tổ chức hoạt động giáo dục, giao lưu,
giới thiệu sách, các công trình nghiên cứu của
Giáo sư tại phòng thư viện của bảo tàng.
Tuy nhiên, hiện nay chỉ một số ít bảo tàng
ngoài công lập đã và đang triển khai nhiều
hoạt động giáo dục khác nhau, quảng bá,
giới thiệu hình ảnh của bảo tàng đến công
chúng. Còn lại nhiều bảo tàng vì những lý do
khác nhau nên hoạt động giáo dục tại bảo
tàng chưa thực sự phong phú, hấp dẫn khách
tham quan. Thậm chí có những bảo tàng phải
tạm ngừng hoạt động đón khách tham quan
(Bảo tàng họa sỹ Sỹ Tốt và gia đình). Việc tham
quan bảo tàng của khách trong nước đa phần
chỉ gắn với các chương trình giáo dục truyền
thống, các buổi học ngoại khóa, các sự kiện kỷ
niệm đặc biệt. Nhiều bảo tàng ngoài công lập
còn trì trệ trong công tác marketing, thu hút
khách tham quan đến với bảo tàng một cách
tự nguyện.
Mặc dù còn có một số điểm hạn chế ảnh
hưởng đến chất lượng hoạt động và khả năng
thu hút khách tham quan bảo tàng nhưng
cũng có nhiều cơ hội để hệ thống bảo tàng
ngoài công lập phát triển như: Chủ trương của
Đảng và Nhà nước về xã hội hoá các hoạt động
bảo tàng đã tạo điều kiện thuận lợi về cơ chế,
chính sách để bảo tàng ngoài công lập được
thành lập và hoạt động. Trong những năm gần
đây, sự phát triển của kinh tế trong nước cùng
với trình độ dân trí dần nâng cao, nhu cầu sinh
hoạt và hưởng thụ văn hoá của nhân dân ngày
một lớn, nhịp độ phát triển du lịch và giao lưu
văn hoá quốc tế chính là động lực quan trọng
thúc đẩy sự phát triển của bảo tàng.
Bên cạnh những cơ hội tốt cho sự phát
triển thì các bảo tàng ngoài công lập cũng
phải đối mặt với một số thách thức như: Yêu
cầu của người xem ngày càng cao đòi hỏi bảo
tàng phải có bản sắc riêng.. Sự cạnh tranh thu
hút công chúng giữa các thiết chế văn hóa
khác với bảo tàng. Các bảo tàng ngoài công
lập đều ở các khu vực dân cư, xa khu vực trung
tâm, rất ít bảo tàng có vị trí đắc địa, nằm ở các
khu vực trung tâm, đường giao thông chính,
nên khách rất khó khăn trong vấn đề tiếp cận,
tham quan bảo tàng, cũng như những khó
khăn về vấn đề tài chính nhằm duy trì và mở
rộng hoạt động của các bảo tàng ngoài công
lập. Một vấn đề then chốt cho sự phát triển
27Số 23 - Tháng 3 - 2018
DI SẢN VĂN HÓA
NGHIÊN CỨUVĂ N HÓA
của các bảo tàng ngoài công lập đó là sự phân
cấp quản lý của các cơ quan quản lý từ trưng
ương đến địa phương chưa rõ ràng, sự chỉ đạo
chuyên môn chưa đồng bộ và có hiệu quả,
chưa có sự hỗ trợ nhiều từ các cơ quan quản lý
ngành như: Cục Di sản văn hoá, sở văn hoá các
địa phương, phòng văn hoá các quận huyện
nơi có bảo tàng cũng như các sở ban ngành có
liên quan, dẫn đến quản lý chồng chéo, không
cụ thể trách nhiệm cho một đơn vị quản lý cụ
thể, điều này ảnh hưởng không nhỏ đến hoạt
động của các bảo tàng.
2. Quan điểm, mục tiêu và nhiệm vụ phát
triển hệ thống bảo tàng ngoài công lập
trong thời gian tới
* Quan điểm:
- Xây dựng và phát triển bảo tàng ngoài
công lập ở Việt Nam thành hệ thống hoàn
chỉnh, đồng bộ, dân tộc và hiện đại,