1. Đặt vấn đề
Ấn Độ là một trong những nước có nền văn minh ra đời sớm nhất, là một trong
những cái nôi văn hóa của nhân loại. Vùng đất này còn được xem như là một biểu
tượng của văn hóa duy linh phương Đông, là nơi khởi nguồn của rất nhiều tôn giáo lớn
trên thế giới. Tìm hiểu về Ấn Độ là một cách thức để biết thêm về cội nguồn văn hóa
nhân loại, để thấy được sự ảnh hưởng của văn hóa duy linh đến đời sống con người từ
quá khứ đến hiện tại. Đặc biệt trong đó, thần thoại Ấn Độ được biết đến như một kinh
văn – văn bản văn học – văn bản triết học cổ xưa nhất của nhân loại. Việc tìm hiểu thần
thoại Ấn là cơ hội để hiểu thêm về đời sống xã hội Ấn Độ cổ đại, thấy được giá trị và
tầm ảnh hưởng của thần thoại Ấn đối với văn học Ấn Độ các giai đoạn về sau và nhiều
ngành khoa học có liên quan như triết học, tôn giáo học, nhân học.
Về tình hình nghiên cứu của đề tài, việc nghiên cứu về thế giới thần linh trong
thần thoại Ấn Độ mặc dù được quan tâm nhiều, nhưng chỉ tập trung mô tả hai giai đoạn
đa thần và nhất thần để từ đó khẳng định quá trình vận động của thế giới thần linh trong
thần thoại Ấn Độ là từ đa thần luận đến nhất thần luận. Chúng tôi nhận thấy hầu như
chưa có một tài liệu nào nhìn nhận được tính quá trình liền mạch và tính hệ thống của
sự vận động này, hoặc nếu có như có đề cập thì cũng đưa ra giả thuyết mà chưa có cơ
sở thực tiễn chứng minh cụ thể, thuyết phục [1].
                
              
                                            
                                
            
                       
            
                 10 trang
10 trang | 
Chia sẻ: thanhle95 | Lượt xem: 1109 | Lượt tải: 0 
              
            Bạn đang xem nội dung tài liệu Thế giới thần linh trong thần thoại Ấn Độ - Từ đa thần luận đến nhất thần luận, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Kỉ yếu Hội nghị sinh viên NCKH 
136 
THẾ GIỚI THẦN LINH TRONG THẦN THOẠI ẤN ĐỘ - 
TỪ ĐA THẦN LUẬN ĐẾN NHẤT THẦN LUẬN 
 Trần Khoa Nguyên, 
 Đỗ Đinh Linh Vũ 
 (Sinh viên năm 4, 3, Khoa Ngữ văn) 
 GVHD: TS Nguyễn Thị Bích Thúy 
1. Đặt vấn đề 
Ấn Độ là một trong những nước có nền văn minh ra đời sớm nhất, là một trong 
những cái nôi văn hóa của nhân loại. Vùng đất này còn được xem như là một biểu 
tượng của văn hóa duy linh phương Đông, là nơi khởi nguồn của rất nhiều tôn giáo lớn 
trên thế giới. Tìm hiểu về Ấn Độ là một cách thức để biết thêm về cội nguồn văn hóa 
nhân loại, để thấy được sự ảnh hưởng của văn hóa duy linh đến đời sống con người từ 
quá khứ đến hiện tại. Đặc biệt trong đó, thần thoại Ấn Độ được biết đến như một kinh 
văn – văn bản văn học – văn bản triết học cổ xưa nhất của nhân loại. Việc tìm hiểu thần 
thoại Ấn là cơ hội để hiểu thêm về đời sống xã hội Ấn Độ cổ đại, thấy được giá trị và 
tầm ảnh hưởng của thần thoại Ấn đối với văn học Ấn Độ các giai đoạn về sau và nhiều 
ngành khoa học có liên quan như triết học, tôn giáo học, nhân học. 
Về tình hình nghiên cứu của đề tài, việc nghiên cứu về thế giới thần linh trong 
thần thoại Ấn Độ mặc dù được quan tâm nhiều, nhưng chỉ tập trung mô tả hai giai đoạn 
đa thần và nhất thần để từ đó khẳng định quá trình vận động của thế giới thần linh trong 
thần thoại Ấn Độ là từ đa thần luận đến nhất thần luận. Chúng tôi nhận thấy hầu như 
chưa có một tài liệu nào nhìn nhận được tính quá trình liền mạch và tính hệ thống của 
sự vận động này, hoặc nếu có như có đề cập thì cũng đưa ra giả thuyết mà chưa có cơ 
sở thực tiễn chứng minh cụ thể, thuyết phục [1]. 
2. Nội dung 
2.1. Cơ sở lí luận 
Thuyết đa thần và thuyết nhất thần nhìn từ bình diện tôn giáo học là hai khái niệm 
công cụ được chúng tôi sử dụng để làm sáng tỏ cho đối tượng nghiên cứu. Trong đó, 
thuyết đa thần là một lập thuyết được xây dựng dựa trên cơ sở niềm tin vững chắc vào 
việc tôn thờ/cúng bái những thần linh, xoay quanh các hình thức folklore sinh hoạt tôn 
giáo cơ bản từ truyền miệng đến thực hành như truyền thuyết, thần thoại, nghi lễ, lễ 
hội Nguồn gốc của thuyết đa thần có mỗi quan hệ chặt chẽ với những hình thức tôn 
giáo sơ khai như bái vật giáo và vật linh giáo. Từ niềm tin vào sự tồn tại của linh hồn ở 
những vật thể khác nhau đến các hiện tượng tự nhiên và cả ở con người, kết hợp với sự 
tôn thờ nhất định dành cho linh hồn là cơ sở của những niềm tin sơ khai vào vai trò 
“màu nhiệm” của thần linh, là hạt nhân cơ bản của đa thần giáo. 
Thuyết nhất thần là một trong những khái niệm mà hiện nay chưa có sự thống 
nhất trong cách định nghĩa. Tuy nhiên, hầu hết các học giả hiện nay như Marguerite, 
Năm học 2016 - 2017 
137 
Marie Thiollier, Theodorus P. van Baaren đều cho rằng thuyết nhất thần là học 
thuyết đề cập đến niềm tin về sự tồn tại của một thượng đế, có vai trò và vị thế tối cao, 
ngoài ra không còn đấng nào khác. Về mặt chức năng, thượng đế phải đảm bảo hai vai 
trò cơ bản là sáng tạo và bảo tồn vũ trụ. Mặt khác, trong nhiều công trình nghiên cứu 
hiện nay, chúng tôi nhận thấy có sự xuất hiện và tồn tại của khái niệm “Độc thần” được 
sử dụng lẫn lộn với khái niệm “Nhất thần” mà chưa có sự phân định rạch ròi. Do đó, 
thông qua việc tìm hiểu từ nguyên (từ từ monotheism), có thể thấy cách dùng từ “Nhất 
thần” mang ý nghĩa nhấn mạnh vào sự dịch chuyển, tính li hợp, tính quá trình của thần 
linh tối cao là phù hợp với trường hợp thần thoại Ấn Độ hơn cả. 
Bên cạnh những khái niệm công cụ cần xác định, chúng tôi cũng giới thuyết vài 
nét về thần thoại Ấn Độ. Ngoài những đặc trưng chung của thần thoại thế giới, thần 
thoại Ấn Độ có những đặc điểm riêng, khiến cho quá trình tìm hiểu phải có một cách 
thức phù hợp, riêng biệt. Chúng tôi nhận thấy rằng, thần thoại Ấn Độ (tiêu biểu là tập 
Rig Veda) có hình thức chủ yếu là những bài tụng ca, những bài kinh tụng niệm, các 
khúc hát của người Ấn để ca mừng các vị thần; do đó, về mặt biểu đạt, yếu tố biểu cảm 
(ca thán, chúc tụng) chiếm ưu thế hơn so với yếu tố tự sự (cốt truyện). Ngoài ra, với ba 
giai đoạn từ tiền Veda, Veda và hậu Veda, thần thoại Ấn Độ đã có những câu chuyện 
vô cùng phong phú và đa dạng, gắn với những thay đổi từng bước trong tư duy người 
Ấn Độ cổ. 
2.2. Khuynh hướng nhất thần hóa và sự hòa trộn màu sắc nhất nguyên luận 
trong thần thoại Ấn Độ 
Để làm rõ cho quá trình đi từ đa thần đến nhất thần trong thế giới thần linh của 
thần thoại Ấn Độ, chúng tôi xác định ba giai đoạn của quá trình này với những biểu 
hiện cụ thể để chứng minh như sau: giai đoạn thần linh đa thần; giai đoạn hoài nghi 
thần linh; giai đoạn thần linh nhất thần. 
2.2.1. Từ đa thần luận đến tâm thế hoài nghi trong Rig Veda 
Thế giới thần linh đa thần trong thần thoại Ấn Độ được chúng tôi mô tả qua hai 
biểu hiện: sự đa dạng về nguồn gốc và cơ chế hình thành; sự đa dạng về vai trò và thần 
năng. 
Về nguồn gốc, qua việc khảo sát một số khúc ca về các vị thần tiêu biểu, chúng 
tôi đề xuất ba cơ chế mà người Ấn cổ đã sử dụng để sáng tạo nên thế giới thần linh của 
mình. Nguồn gốc tự nhiên xuất phát từ mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, 
thiên nhiên một mặt gần gũi, thiết thực, gắn bó với con người, mặt khác lại trở nên 
đáng sợ với những thiên tai, bão lũ ảnh hưởng đến đời sống con người mà người Ấn – 
Aryan đã tôn thờ thiên nhiên, thần hóa và nhân hóa các hiện tượng hữu hình xung 
quanh thành các vị thần: Thần Mặt trời Surya, Thần Bão táp Marut, Thần Không trung 
Varuna, Thần Sấm sét Inđra, Thần Rạng đông Usa và Thần Gió Vâyu Nguồn gốc 
đồng nhất dựa trên quan niệm các hiện tượng tự nhiên không bao giờ có sự tách bạch 
rạch ròi mà luôn có sự hòa kết, đôi khi thống nhất với nhau hoặc bao trùm lên nhau. 
Kỉ yếu Hội nghị sinh viên NCKH 
138 
Thần thoại Ấn Độ khi đối mặt với vấn đề này đã giải quyết bằng cách đồng nhất nguồn 
gốc xuất hiện của một vị thần mới bằng một thuyết thoại mới nói về mối liên quan giữa 
họ. Chẳng hạn người Ấn đồng nhất Thần Rượu Soma với Thần Mặt trăng Chandra vì 
mặt trăng được coi như một cái bát đựng mật trường sinh lấy từ cây Soma hay đồng 
nhất Thần Indra (thần Sấm sét) và Marut (thần Mưa) với nhau vì họ quan niệm, mưa 
bão là những hiện tượng song hành nhau và không thể rách rời nhau. Nguồn gốc họ 
hàng có cơ chế tạo tác nguồn gốc bằng việc tạo ra các mối quan hệ thân tộc trong thần 
thoại Ấn Độ bao gồm hai nhóm: (1) Nhóm các thần linh là sản phẩm sáng tạo của 
đấng thần linh khác (như có thuyết cho rằng Thần Surya, Varuna là con của Thần Đất 
Mẹ Ađity hoặc Cha Dyaus là người sinh ra các thần, là thủy tổ đầu tiên của các vị thần; 
hay có thuyết cho rằng Varuna mới là vị thần sinh ra trời và đất) và (2) Nhóm các thần 
linh là sản phẩm sáng tạo của đấng phi thần (đồng thời cũng phi nhân) (Thần Inđra là 
con của thợ tạo hóa Tuastria và một bà mẹ chưa rõ danh tính; hay Đấng Prajapati sinh 
ra Viraj (Vầng chói lọi), các Viraj lại tiếp tục sinh ra Suayambhuva là thủy tổ loài 
người). 
Về vai trò, trong khi tìm hiểu về bức tranh đa thần thời kì đầu của Rig Veda, 
chúng tôi nhận thấy các vị thần trong thần thoại đều mang những vai trò nhất định đối 
với loài người. Trước hết, vai trò bảo an như là là một trong những vai trò cơ bản của 
thần linh. Với quan niệm những vị thần là đấng bề trên, luôn có những quyền năng phi 
thường, có thể cứu nhân độ thế, nên bằng lời ca tiếng hát, người Aryan cổ gửi gắm vào 
đấy những khẩn cầu để họ có thể hoàn thành sứ mệnh bảo hộ cho thế giới này. Thần 
Inđra được ca ngợi như một người anh hùng đã đánh bại con rồng hạn hán Vrita – hiện 
thân của thiên tai khắc nghiệt ảnh hưởng đến đời sống vật chất và tinh thần của người 
Ấn, như trong đoạn Rig Veda sau: “Thần thiên lôi đánh chết con rồng lớn trong bầy 
rồng. Khi Indra giết xong con rồng lớn và phá tan phù phép của quân thù. Hỡi Indra, 
thần vô địch. Thần đã thu hồi được đàn bò cái, được rượu soma. Thần đã giải thoát 
cho bảy con sông cuồn cuộn chảy []”. Thứ hai, vai trò ban phước là vai trò quan 
trọng bậc nhất của thần linh Ấn Độ, gắn với những ước mong của người Ấn về đời 
sống vật chất đầy đủ, cuộc sống sung sướng hạnh phúc Tất cả những mong muốn ấy 
đều được người Ấn truyền tải qua những câu ca hát mừng các vị thần, những lời cầu 
xin tha thiết ghi lại trong Rig Veda: “Hỡi Agni! Hãy đem về đây cho chúng tôi nhiều đồ 
ăn hơn nữa, nhiều của cải hơn nữa để chúng tôi dự trữ thành đống cao. Hỡi Agni! 
Người giàu có, hãy cho gấp chúng tôi nhiều của cải, nhiều thịt như những người khác 
đã nhờ Agni mà có nhiều của, nhiều đồ ăn và nhiều con cái Hỡi Agni! Hãy đem ánh 
sáng đến đây và chia đều bò cái cho chúng tôi!”. Cuối cùng, vai trò trừng phạt tuy ít 
được đề cập đến nhưng vẫn tồn tại và gắn với đối tượng trừng phạt là những thế lực 
tiêu cực cố tình làm hại đến lợi ích thiết thực của cộng đồng. Tiêu biểu đó là những 
khúc ca ca ngợi, miêu tả sự thắng lợi tuyệt đối của thần Indra trong công cuộc trừng 
phạt quỷ Vrati – một con quỷ dữ được hình dung như là kẻ đã gây ra hạn hán kéo dài 
trên khắp bộ tộc. Các vai trò vừa dẫn trên đây, một mặt không tách bạch rạch ròi mà 
luôn hoà kết chặt chẽ với nhau. Một vị thần được tụng ca là vị luôn bảo an và ban 
Năm học 2016 - 2017 
139 
phước lành cho kẻ tốt và trừng phạt kẻ xấu, mang lại ấm no cho nhân dân. Tùy thuộc 
vào tính chất của từng vị thần cụ thể mà một trong ba chức năng có thể vượt trội hơn. 
Tuy nhiên, ba chức năng cơ bản này là luôn luôn hiện diện và không thể thiếu trong lời 
thán ca về quyền năng của các thần linh trong Rig Veda. 
Là sự chuyển tiếp giữa giai đoạn đa thần và nhất thần, đóng vai trò làm bản lề cho 
quá trình vận động nội tại này, giai đoạn hoài nghi thần linh vừa là kết quả của giai 
đoạn đa thần, vừa là những biểu hiện khởi đầu cho thế giới thần linh nhất thần. Để làm 
rõ cho giai đoạn này, chúng tôi đã cụ thể hóa thành ba biểu hiện cụ thể. Về mặt hình 
thức, đó là sự thay đổi nhận thức về diện mạo và tính cách các vị thần. 
Trước hết, một vị thần từ nguyên mẫu ban đầu trong sự nhận thức thế giới một 
cách thơ ngộ của người Ấn đã được gán ghép thêm một số chức năng. Cụ thể như 
trường hợp Thần Varuna: qua hình tượng thần này, người Ấn thể hiện cảm nhận của 
bản thân về sự chuyển động của vạn vật, bất cứ vật nào cũng có sự vận động theo một 
con đường nhất định, dưới sự điều khiển của Thần Varuna: “Ta hát mừng lên, mừng 
Varuna, vị Thần trải dài cõi đất như người mổ bò trải da phơi nắng. Thần lùa gió qua 
rừng cây, Thần giục ngựa mặt trời chạy, Thần để sữa vào đôi vú của con bò trời. Thần 
làm cho lòng ta sáng tỏ, Thần cài lửa vào nước, lùa mặt trời vào trời và cây rượu 
Sôma lên núi. Thần mở cửa mây cho nước chảy lênh láng cả trời đất, tưới nước mát cỏ 
cây ngô lúa. Thần dọn đường cho mặt trời Thần đưa ngựa mặt trời đi ra để ngựa mặt 
trời chia quà cho thế gian”. Càng về giai đoạn cuối Rig Veda, hình tượng thần Varuna 
lại được gán thêm vào chức năng chi phối cả đời sống luân lí, đạo đức đến các hoạt 
động của con người đều do thần kiểm soát: “Một người dù đứng, dù đi. Hay là vận 
động bí mật. Dù nằm hay dậy. Dù có hai người bạn thì thâm khi ngồi gần nhau, Chúa 
Varuna đều biết cả. Nhìn thấy cả. Và nghe thấy cả. Ngài là người làm chứng vĩnh 
cửu”. 
Thứ hai, sự thay đổi về mặt nhận thức còn có thể đưa đến kết quả là sự thay đổi 
hoàn toàn về diện mạo và chức năng của một vị thần. Tiêu biểu là trường hợp thần 
Yama và Yami, đây là hai thủy tổ của loài người, là những người đầu tiên sinh ra và 
chết đi, có nhiệm vụ dẫn đường cho các linh hồn. Tuy nhiên, hình tượng Yama về sau 
lại được chuyển hóa thành Thần Chết Yama, cai quản cái chết, phản ánh sự ra đời và 
diễn biến của các quan niệm về sống chết, thiên đường, địa ngục trong nhận thức người 
Ấn. Về mặt bản chất, người Ấn đã bắt đầu xuất hiện nghi vấn về hình tượng đấng tối 
cao và bản chất cuộc sống. Thần thoại Rig Veda ở những trang cuối cùng đã xuất hiện 
ý niệm về đấng tối cao, và ý niệm này được hàm chứa trong hình tượng một số thần 
linh ở các giai đoạn trước (Prajapati, Purusa, Manu), sau đó mới dần được chuyển 
thành những tư tưởng độc lập, những băn khoăn trực tiếp về nguồn gốc của các vị thần, 
nguồn gốc sáng tạo vũ trụ như Cao Huy Đỉnh đã nhận định: “Đấng Sáng Tạo từ chỗ là 
một trong nhiều người ở trong công xã sáng tạo ra công cụ lao động hay của cải vật 
chất, và tinh thần, hoặc sinh đẻ ra con người làm tăng dân số cho bộ lạc, đến chỗ bị 
trừu tượng hóa thành một linh hồn tuyệt đối làm nguyên nhân duy nhất cho mọi vật” 
Kỉ yếu Hội nghị sinh viên NCKH 
140 
[6]. Mặt khác, người Ấn cổ đại trong giai đoạn này cũng vấp phải những thay đổi trong 
mối quan hệ với tự nhiên để qua đó đặt lại vấn đề về bản chất và nguồn gốc của vũ trụ. 
Những khái niệm như sự chết, địa ngục, luân hồi chưa từng xuất hiện trong Rig Veda 
nay đã được người Ấn Độ ý thức. Đồng thời, càng về sau khi văn minh con người đạt 
đến một trình độ cao hơn, ý thức đối kháng với tự nhiên dần xuất hiện thay cho mối 
quan hệ bình đẳng hoặc phục tùng thiên nhiên đã dần nảy sinh ở họ những băn khoăn, 
trăn trở, thắc mắc trước cái sống và cái chết hoặc lo sợ trước những khó khăn vật chất; 
họ nghiệm ra rằng những khí chất như lửa, nước, không khí đều là những yếu tố cơ 
bản, phổ biến của vũ trụ, những khí chất đó cứ thay phiên nhau xuất hiện ở các dạng 
thức khác nhau và có sự đồng hóa lẫn nhau. Người Ấn lúc này bắt đầu đặt ra những câu 
hỏi về nguồn gốc vũ trụ, về “đối tượng” đã tạo nên và chi phối vạn vật và quá trình đi 
kiếm tìm lời giải đáp đã trở thành nỗi ám ảnh của người Ấn, khiến họ day dứt và lâm 
vào trầm tư mặc tưởng. Để giải đáp cho những hoài nghi này, người Ấn (thực chất là 
đẳng cấp Balamon) đã đưa đến một kết luận về sự hoài nghi hay là sự định hình về 
Cái tự ngã Viràj. Sự ra đời và chi phối mạnh mẽ của tu sĩ Balamon, với mục đích đưa 
thần thoại Ấn chìm sâu vào không gian triết lý tư biện của mình và để nâng cao địa vị 
của đẳng cấp, đã xây dựng hình tượng về Cái tự ngã Viràj như là một ý niệm về sự 
sáng tạo và thống nhất toàn vũ trụ, giải quyết cho những hoài nghi của giai đoạn trước. 
Viràj (vầng sáng chói lọi) được sinh ra từ Manu (con người khổng lồ) trong lễ sát tế ở 
cuối Rig Veda, nay trong Upanishad được xem như là chủ thể của sự sáng tạo, là sự 
thống nhất mọi sự sáng tạo của vũ trụ: “Lúc khởi đầu, vũ trụ này chỉ có tự ngã (bản 
thân mình) (Viràj) trong hình dáng con người. [] Ông ta đã phân chia cơ thể mình ra 
làm hai phần. Từ sự phân chia đó đã phát sinh ra người chồng (pati) và người vợ 
(patni). [] Ông ta đã hợp nhất với người vợ của mình. Từ sự hợp nhất loài người đã 
được sinh ra” (Upanishad). Đến đây, thần thoại Ấn Độ đã chấm dứt giai đoạn hoài nghi 
thần linh của mình với sự định hình về Viràj như là một ý niệm về sự sáng tạo và thống 
nhất toàn vũ trụ. 
2.2.2. Từ tâm thế hoài nghi đến nhất thần luận trong thần thoại Ấn Độ 
Được chuẩn bị và được chuyên chở bên trong những yếu tố dự báo từ giai đoạn 
đa thần và hoài nghi, thế giới thần linh nhất thần trong thần thoại Ấn Độ ra đời là kết 
quả tất yếu. Ở giai đoạn này, sự can thiệp của tu sĩ Balamon đối với thần thoại Ấn gần 
như là tuyệt đối. Để tuyệt đối hóa quyền lực của đẳng cấp mình, họ tự đặt ra một khái 
niệm về Linh hồn tuyệt đối Brahman như là ý niệm về sự sáng tạo tối cao. Brahman 
trong Rig Veda ban đầu để chỉ của cải, đồ ăn, công xã nhưng đến giai đoạn này lại 
được các tu sĩ Balamon xem như một đấng sáng tạo tối cao, bằng cách quy mọi thần 
thoại, mọi yếu tố sáng tạo vào Brahman. Viràj lúc này cũng được xem như một biểu 
hiện của Brahman trong công việc sáng tạo loài người. Các tu sĩ Balamon còn đặt ra 
một nguyên lý thống nhất như là một quy luật chung cho các thần thoại mô tả sự sáng 
tạo của Brahman như sau: Sự vận động nội tại từ thế giới đa thần đến nhất thần là quá 
trình đồng nhất hóa một vị thần với các vị thần khác hay quy các vị thần khác vào một 
Năm học 2016 - 2017 
141 
đặc tính chức năng của một vị thần. Theo đó, các vị thần ở giai đoạn trước lần lượt 
được “đồng nhất hóa” với Brahman, có thể là từ Brahman sinh ra các vị thần hoặc các 
vị thần là những biểu hiện khác nhau của Brahman. Bằng cách này, các tu sĩ Balamon 
đã tuyệt đối hóa được vị trí tối cao của Brahman. Tuy nhiên, Brahman chỉ là một ý 
niệm trừu tượng nên không được đông đảo nhân dân Ấn Độ chấp nhận, trước tình hình 
đó, tu sĩ Balamon lại xây dựng nên hình tượng một vị thần có vai trò như một thần sáng 
tạo, đảm nhiệm chức năng của vị thần tối cao – Thần Sáng Tạo Brahma. Nguồn gốc 
của Brahma được mô tả qua sơ đồ sau: 
Sơ đồ 1. Nguồn gốc của Thần Sáng tạo Brahma 
Trong Upanishad, để thể hiện tính sáng tạo của Brahman, tu sĩ Balamon đặt ra 
thần thoại về “quả trứng vũ trụ” mô tả việc một quả trứng xuất phát từ Brahman đã tự 
tách làm hai nửa và từ đó sản sinh ra vạn vật trong khi Brahma lúc này chỉ là một biểu 
hiện cụ thể của Brahman. Tuy nhiên, tới giai đoạn sau, trong luật Manu, tu sĩ Balamon 
đã sáng tác các thần thoại để xây dựng hình tượng Thần Sáng tạo Brahma bằng cách 
quy sự sự sáng tạo của thần thoại “quả trứng vũ trụ” cho Brahma khi kể rằng chính 
Brahma là vị thần được sinh ra từ quả trứng ấy và tạo nên vạn vật. Kết quả là hình 
tượng thần tối cao Brahma được xây dựng như là một quá trình triết lí tư biện của đẳng 
cấp Balamon mà không có nguồn gốc từ các tín ngưỡng dân gian như các thần linh 
khác. 
Sự xuất hiện của Thần Brahma đã đánh dấu sự ra đời của thế giới thần linh nhất 
thần trong thần thoại Ấn Độ. Tuy nhiên, sự ra đời của hình tượng Brahma càng về sau 
lại càng gặp nhiều vấn đề đặt ra cho thần thoại Ấn Độ làm nảy sinh quá trình chuyển 
hóa từ Brahma đến Tam vị nhất thể Trimurti. Về cơ tầng lịch sử xã hội, lúc này 
đẳng cấp võ sĩ quý tộc (Ksatrya) sùng bái các thần thoại về thần Vishnu trở nên hùng 
mạnh, chiến thắng nhiều bộ lạc và thành lập nên những vương quốc lớn, những chế độ 
vương quyền tự trị, lấn át cả thần quyền. Đẳng cấp nô lệ (Sudra) và nông dân, thợ thủ 
công (Vaisya) với vị thần đại diện là Shiva yêu cầu phải xóa bỏ chế độ đẳng cấp và 
hiến tế. Sự trỗi dậy của các đẳng cấp khác với cái giáo phái thờ Vishnu và Shiva ngày 
càng mạnh mẽ đặt ra vấn đề phải lựa chọn cho đẳng cấp Balamon: chống lại hai giáo 
phái với hai vị thần có nguồn gốc bản địa cũng như những đẳng cấp mà các thần này 
Kỉ yếu Hội nghị sinh viên NCKH 
142 
đại diện với nguy cơ bị loại trừ cao hoặc phải chấp nhận vị trí của Vishnu và Shiva như 
là những vị thần tối cao để dung hòa mâu thuẫn trong xã hội và để duy trì hình tượng 
thần Brahma của đẳng cấp. Trải qua giai đoạn này, các tu sĩ Balamon quyết định lựa 
chọn xu hướng dung hòa với các tín ngưỡng bản địa để từ đó xây dựng nên hình tượng 
bộ ba đấng tối cao trong thế giới thần linh nhất thần Ấn Độ - bộ ba Trimurti Brahma – 
Vishnu – Shiva. Ba thần này đại diện cho sự thống nhất tối cao giữa ba mặt Brahma 
sáng tạo, Vishnu bảo vệ và Shiva hủy diệt, nó làm thay đổi tính chất của Vishnu và 
Shiva vốn có từ trước trong Rig Veda và nó thể hiện cho quy luật thống nhất trong sự 
đa dạng của Tam vị nhất thể Trimurti. Tuy nhiên, mặc dù có sự phân định rạch ròi giữa 
các chức năng sáng tạo, bảo tồn và hủy diệt nhưng bản thân ba thần vẫn tồn tại như một 
thể thống nhất và các chức năng này có sự chuyển hóa lẫn nhau: sáng tạo là để bảo tồn 
rồi hủy diệt, hủy diệt là để sáng tạo rồi bảo tồn và bảo tồn để hủy diệt rồi sáng tạo. Ba 
thần tuy khác nhau nhưng đều là một thể của vũ trụ và đều phản ánh sự kết thúc của 
quá trình đi từ đa thần đến nhất thần trong thế giới thần linh của thần thoại Ấn Độ. 
2.3. Thế giới thần linh nhất thần trong đời sống văn hóa – tâm linh của người 
Ấn Độ hiện đại 
2.3.1. Trimurti – những tranh luận về vị thế và thần năng 
Bản chất của sự thống nhất giữa bộ ba trong Trimurti thực chất là sự sắp đặt, 
chuyển biến về mặt tôn giáo của người Balamon trước những tình thế phức tạp hơn 
trong xã hội. Bộ ba này được tạo dựng trên cơ sở dung hòa các niềm tin tâm linh khác 
nhau để t